Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3088: Ngộ phục (2)

Nó đã ngủ say nhiều năm, mấy năm nay cắn nuốt không ít tài liệu luyện khí, đã cắn nuốt yêu đan Phệ Kim Nghĩ bậc năm, một lần này thức tỉnh, nó đã tiến vào bậc năm, nhưng thần thông của nó so ra kém Lân Quy, đây cũng là chuyện không có cách nào.

Nó có thể đi đến một bước này, đã rất không tệ rồi, nếu không phải cắn nuốt lượng lớn tài liệu luyện khí, nó ngay cả tiến vào bậc bốn cũng khó, linh trùng tiến cấp là tương đối khó khăn, Phệ Hồn Kim Thiền và Thôn Kim Nghĩ Hậu đều là như thế.

Tương đối mà nói, Lân Quy tốc độ tiến cấp nhanh nhất, huyết mạch bày ở nơi đó.

Nó bay đến trên vách đá, bắt đầu gặm khoáng thạch.

Thôn Kim Nghĩ Hậu phun ra một quầng sáng màu vàng, rơi ở trên vách đá, vách đá nhất thời bốc lên từng làn khói, xuất hiện dấu hiệu mềm đi.

Rất nhanh, nó liền cắn xuống một khối khoáng thạch màu xanh to bằng cái thớt, cầm lấy khoáng thạch màu xanh, bay trở về bên cạnh Vương Trường Sinh.

“Thanh Cương Thạch, tài liệu luyện khí bậc năm.”

Vương Trường Sinh lắc lắc đầu, nhất thời mất đi hứng thú.

Dựa theo Liễu Triệt kể, nơi này nên có một chút Tử Ngân Hoa, nhưng chờ hắn đến chỗ này, huyệt động đã bị một đám yêu trùng chiếm cứ. Huyền Linh động thiên hơn ba ngàn năm mở ra một lần, thời gian dài như vậy, xảy ra biến hóa là chuyện rất bình thường, cây linh dược linh quả vốn có không có khả năng luôn tồn tại, trừ phi bố trí cấm chế bảo hộ.

Vương Trường Sinh thu hồi Thôn Kim Nghĩ Hậu, mang theo Lân Quy rời khỏi nơi đây.

Bên ngoài hang động trong lòng đất là một thung lũng hẹp dài, ngoài thung lũng là một mảng rừng rậm màu đỏ rậm rạp, cành lá um tùm, che mất lượng lớn ánh mặt trời.

Vương Trường Sinh từ hang động trong lòng đất đi ra ngoài, đi về phía rừng rậm màu đỏ, tốc độ cũng không nhanh, Lân Quy đi theo bên cạnh Vương Trường Sinh.

Sau khi đi ra khỏi thung lũng, nắm tay phải Vương Trường Sinh chợt sáng lên một đợt hào quang màu lam lóa mắt, đánh về phía nơi nào đó trên mặt đất.

Vô số hơi nước màu lam chợt xuất hiện, chợt hóa thành một nắm đấm khổng lồ màu lam lớn mấy trăm trượng, mang theo tư thế vạn con ngựa chạy chồm, đánh về phía mặt đất.

Ầm ầm ầm!

Một tiếng nổ vang lên, mặt đất đập ra một cái hố khổng lồ, bụi đất bay lên, luồng khí mạnh mẽ thổi bay lượng lớn đá vụn.

Rống!

Lân Quy phát ra một tiếng rống trầm thấp, phun ra mấy tia chớp màu lam thô to, bổ về phía hai cây to che trời cao hơn trăm trượng.

Sau hai tiếng nổ lớn, hai cái cây to che trời gãy ngang, cháy to.

Một nam tử áo vàng bụng phệ cùng một thiếu phụ váy đỏ ngũ quan diễm lệ hiện ra thân hình, xem trang phục trên người bọn họ, rõ ràng là đệ tử Vạn Linh môn, trên tay bọn họ đều đeo một cái vòng tay linh thú.

Hai người đều có tu vi Hóa Thần trung kỳ, bọn họ am hiểu khu trùng ngự thú.

Tiếng nổ “Ầm ầm ầm” cất lên, mặt đất chợt kịch liệt chớp lên, mặt đất chợt chia năm xẻ bảy, hóa đất thành cát, lượng lớn cây to che trời ngã xuống đất, bị hố cát thật lớn cắn nuốt.

Cát vàng bay múa đầy trời, khói bụi cuồn cuộn.

Một tiếng rống quái dị đến cực điểm vang lên, Vương Trường Sinh cảm giác đầu trầm xuống.

Công kích thần hồn!

Một cơn gió tanh thổi qua, một con bọ cạp khổng lồ toàn thân màu tím chợt xuất hiện ở đỉnh đầu Vương Trường Sinh.

Gai đuôi bọ cạp khổng lồ màu tím là màu vàng, hai cái càng lóe ra hào quang màu tím, trên lưng có một đôi cánh mỏng màu vàng lớn mấy trượng.

Kim Dực Phệ Hồn Hạt, thiên phú thần thông là công kích thần hồn, đứng một trăm bảy mươi lăm của Vạn Trùng Bảng.

Kim Dực Phệ Hồn Hạt vừa lộ diện, phun ra một quầng sáng màu tím, che kín Vương Trường Sinh, đồng thời đuôi gai chợt đâm về phía Vương Trường Sinh.

Ngực Vương Trường Sinh bị đuôi gai của Kim Dực Phệ Hồn Hạt xuyên thủng, thân thể sáng lên một đạo hào quang màu xanh chói mắt, hóa thành một tấm phù triện màu xanh.

“Phốc” một tiếng trầm nặng, phù triện màu xanh chợt tự cháy, đốt đến cặn cũng không còn.

“Không ổn, là Nguyên Linh Phù.”

Thanh niên áo vàng cả kinh biến sắc, bọn họ bị tiếng đấu pháp hấp dẫn tới, vốn định liên thủ giết người đoạt bảo, mai phục ở bên ngoài, không ngờ bị đối phương lừa.

Nguyên Linh Phù là phù triện bậc năm, chủ yếu dùng cho mê hoặc kẻ địch, bọn họ đã bị bùa này lừa gạt.

Trên bầu trời truyền đến một đợt tiếng sấm sét thật lớn, một đám lôi vân màu lam lớn mười mấy dặm xuất hiện ở bầu trời, lôi xà nhảy múa, ầm ầm không ngừng.

Từng tia chớp màu lam thô to đánh xuống, Lân Quy há mồm phun ra hơn trăm quả cầu sét hai màu vàng lam, đánh về phía Kim Dực Phệ Hồn Hạt.

Kim Dực Phệ Hồn Hạt tự nhiên không dám đón đỡ, đang muốn tránh đi.

Một tiếng quát to đinh tai nhức óc của nam tử vang lên, Kim Dực Phệ Hồn Hạt nghe được tiếng này, tốc độ khựng lại, bị hơn trăm quả cầu sét hai màu đánh trúng, phát ra một đợt tiếng kêu thảm thiết thê lương.

Thanh niên áo vàng phản ứng rất nhanh, sau khi phát hiện kẻ địch là Nguyên Linh Phù biến thành, lập tức lấy ra một cái ô nhỏ hào quang màu vàng lập lòe, chống lên đỉnh đầu, cái ô nhỏ màu vàng xoay vù vù, buông xuống một mảng lớn quầng sáng màu vàng, bao phủ hai người bọn họ.

Thiếu phụ váy đỏ thả ra một con phượng hoàng đen đỏ giao nhau, hai cánh mở ra lớn hơn trăm trượng, móng vuốt là màu vàng, trên đầu có một cái mào màu đen.

Ô Phượng bậc năm hạ phẩm, một trong các nhánh của Hỏa Phượng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận