Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5081: Bạch Linh Nhi đưa tin

Thiên Linh đại lục, Thanh Lân cốc.

Trên đường dòng người như dệt cửi, ồn ào náo nhiệt.

Một tòa tiểu viện ngói xanh yên tĩnh, Vương Hướng Vinh và Vương Nhất Hân ngồi ở trong đình đá, Vương Đạo Phong đang báo cáo với bọn họ.

“Phen này phiền toái rồi, tìm không thấy Thanh Bạch cùng Thanh Sơn, Như Ý cùng Thanh Phong cũng mất tích.”

Vương Hướng Vinh nhíu mày nói.

Hắn nghe được Vương Thanh Bạch và Vương Thanh Sơn từng xuất hiện ở nơi nào đó, dẫn theo Vương Như Ý cùng Long Thanh Phong đi điều tra, tra được một ít manh mối, trên đường rời khỏi lọt vào tu sĩ Thiên Hâm tộc đuổi giết, Vương Hướng Vinh lưu lại cản phía sau, để Vương Như Ý và Long Thanh Phong chạy trốn, từ đó mất đi liên hệ.

Vương Hướng Vinh liều chết xông ra khỏi vòng vây, thật không dễ gì mới thoát thân, cũng bị thương nặng, khiến hắn không ngờ là, Vương Như Ý và Long Thanh Phong thật lâu chưa về.

Thiên Linh đại lục cách Huyền Linh đại lục quá mức xa xôi, Vương Hướng Vinh không thể biết tình huống bản mạng hồn đăng của bốn người bọn Vương Thanh Sơn, khó tránh khỏi có chút lo lắng.

“Bọn họ thần thông không nhỏ, hẳn là không có việc gì! Chờ tàu Băng Sư của Diệp gia tới đây, phái người quay về gia tộc báo cáo đi!”

Vương Nhất Hân đề nghị.

Ai có thể ngờ được sẽ xuất hiện loại tình huống này, chỉ có thể yên lặng cầu nguyện, bọn họ bình an vô sự.

“Cũng không biết Thanh Sơn cùng Thanh Bạch đi đâu rồi, hy vọng bọn họ chưa bị nhốt ở tử linh không gian.”

Vương Hướng Vinh thở dài nói.

“Đạo Phong, ngươi đi xuống đi! Lưu ý tin tức Thiên Hâm tộc cùng Tô Kiêm Gia, Thanh Sơn và Thanh Bạch mất tích, có lẽ có liên quan với bọn họ.”

Vương Hướng Vinh phân phó.

Vương Đạo Phong lên tiếng đáp, lui xuống.

“Tính toán thời gian, Thanh Sơn lão tổ sắp tiến vào Hợp Thể đại viên mãn rồi nhỉ! Hy vọng bọn họ không có việc gì.”

Vương Nhất Hân thở dài nói, bọn họ bây giờ không có cách nào, chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi.

Vương Hướng Vinh gật gật đầu, hỏi: “Mạnh Sơn còn chưa trở về?”

“Còn chưa, ta đã bảo đám người Đạo Phong lưu ý tin tức đệ tử Lãnh Diễm phái.”

Vương Nhất Hân nói tình hình thực tế.

Vương Mạnh Sơn theo đám người Lưu Diêu, đi điều tra nguyên nhân cái chết của tu sĩ Hợp Thể Lãnh Diễm phái, cụ thể đi đâu, hắn cũng không rõ, cũng không tiện hỏi nhiều, nhân thủ của Vương gia ở Thiên Linh đại lục không nhiều, cung cấp không bao nhiêu trợ giúp.

“Có tin tức của bọn họ, lập tức cho ta biết, ta muốn bế quan tu luyện.”

Vương Hướng Vinh phân phó một tiếng, nâng bước đi về phía lầu các màu xanh.

Hắn đi vào một gian mật thất, khoanh chân ngồi xuống, vận công tu luyện.

Không qua bao lâu, một quầng sáng màu xanh bỗng dưng hiện lên, bao phủ toàn thân Vương Hướng Vinh.

...

Kim Ngu sơn mạch ở tây nam bộ Thiên Linh đại lục, kéo dài hơn trăm triệu dặm, nơi này là địa bàn của Nguyệt tộc.

Nguyệt tộc là một tiểu tộc, trong tộc không có tu sĩ Đại Thừa, là chủng tộc phụ thuộc Hi tộc.

Góc tây bắc Kim Ngu sơn mạch, một thung lũng cỡ lớn bốn phương thông suốt, ngoài thung lũng dựng một tấm bia đá màu vàng cao hơn mười trượng, bên trên viết ba chữ to “Kim Ngu cốc”, một đợt tiếng ồn ào từ trong thung lũng truyền ra.

Đường phố rộng rãi sạch sẽ, có thể nhìn thấy lượng lớn tu sĩ đi lại, có Nhân tộc, cũng có chủng tộc khác.

Một tòa tiểu viện ngói xanh yên tĩnh, trong sân có một tòa lầu các màu xanh cao hai tầng cùng một tòa đình đá màu xanh.

Vương Như Ý cùng một ông lão áo bào đỏ thân hình cao lớn ngồi ở trong đình đá nói chuyện phiếm, ông lão áo bào đỏ cầm trên tay một cái chuông nhỏ lóe ra hào quang màu đỏ, trên mặt tràn đầy nụ cười.

“Long phu nhân, đa tạ, không ngờ ngươi nhanh như vậy đã tu bổ xong Xích Thiềm Chung, trình độ luyện khí so với Xích đạo hữu còn cao hơn.”

Ông lão áo bào đỏ cảm kích nói, trên mặt tràn đầy nụ cười.

Trên mặt ông lão áo bào đỏ có một chút linh văn màu bạc, mắt là màu trắng như tuyết, tai dài mũi cao, hình thể khá lớn.

Ông lão áo bào đỏ tên Sa Diễm, xuất thân Nguyệt tộc.

Nguyệt tộc tu sĩ Hợp Thể có hơn mười vị, Sa Diễm là một trong số đó.

“Nhấc tay mà thôi, nếu không phải Sa đạo hữu ra tay giúp đỡ, vợ chồng chúng ta chỉ sợ đã thân tử đạo tiêu rồi.”

Vương Như Ý mỉm cười nói.

Nàng và Long Thanh Phong vì tránh né kẻ địch đuổi giết, xâm nhập chỗ sâu trong Trụy Tiên sa mạc.

Trụy Tiên sa mạc cát vàng đầy trời, không có vật tham khảo, bọn họ không có cách nào phán đoán vị trí của mình, chỉ có thể lao bừa, có đôi khi đụng tới ảo ảnh, bị nhốt ở trong sa mạc hơn một ngàn năm, bảo vật phòng ngự trên người đều báo hỏng, vài lần thiếu chút nữa thân tử đạo tiêu, cũng may bọn họ đụng tới tu sĩ Nguyệt tộc, dẫn theo bọn họ rời khỏi Trụy Tiên sa mạc, nếu không phải như thế, bọn họ sớm hay muộn bị nhốt chết ở Trụy Tiên sa mạc.

“Long phu nhân khách khí rồi, các ngươi đã ở ngoại vi Trụy Tiên sa mạc rồi, cho dù không đụng tới ta, qua một đoạn thời gian, các ngươi cũng có thể thoát thân, nhưng các ngươi muốn trở lại nơi Nhân tộc chủ yếu tụ tập, cần đi ngang qua Trụy Tiên sa mạc, hoặc là xuyên qua địa bàn của mấy chục dị tộc, không ngại ở lại chỗ này, nơi này cũng có không ít tu sĩ Nhân tộc.”

Sa Diễm thành khẩn nói.

Nhân tộc năng lực sinh sản mạnh mẽ, rất nhiều nơi của Thiên Linh đại lục đều có tu sĩ Nhân tộc, trong khu trực thuộc Nguyệt tộc có một bộ phận tu sĩ Nhân tộc, cao nhất chỉ Hợp Thể kỳ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận