Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3753: Thiên Phật môn

Không ngờ ở nơi này đụng phải sư phụ Nguyên Hiểu hòa thượng, chỉ không biết hắn sao có thể xuất hiện ở nơi này.

“Tại hạ Diệp Xương Minh, đây là xá muội Diệp Xương Vũ, đa tạ đại sư nhắc nhở, nếu không chúng ta đã bị lừa.”

Thanh niên áo trắng báo ra tên họ, vẻ mặt thành khẩn.

“Hòa thượng thối, lại phá hư chuyện tốt của ta, nhiều yêu thú bậc bảy như vậy, ngươi vì sao cứ nhìn chằm chằm ta, ta lại chưa giết người trong Phật môn ngươi, cũng chưa từng thương tổn ngươi.”

Thận yêu nổi giận đùng đùng. Nó ngày xưa ở một chỗ động phủ cổ tu sĩ tìm được một cây Thất Thải Ngọc Sâm tám vạn năm, tu vi tiến nhanh không nói, có thể miệng nói tiếng người, cắn nuốt đủ nhiều tu sĩ Hợp Thể, nó có thể hóa hình.

“A Di Đà Phật, ngươi hôm nay không giết người trong Phật môn, không đại biểu về sau không giết. Ngươi vì hóa hình, ít nhất đã cắn nuốt ba vị tu sĩ Hợp Thể, còn diệt hai chủng tộc nhỏ, mấy trăm triệu sinh linh đều bị ngươi giết chết, bần tăng tự nhiên sẽ không ngồi xem mặc kệ.”

Diệu Đức đại sư chắp hai tay, khuôn mặt tường hòa.

“Hừ, cá lớn nuốt cá bé, từ xưa đến nay như thế, người tu tiên giết yêu thú, thế này lại tính là gì? Ngươi theo ta mấy trăm năm, nhiều lần phá hư chuyện tốt của ta, còn không phải là vì vỏ trai của ta luyện khí chế phù bày trận. Tu sĩ Phật môn các ngươi nếu thật sự từ bi, sao không xả thân nuôi yêu? Ngươi sao không khuyên tu sĩ Nhân tộc không giết yêu thú?”

Thận yêu phản bác.

“Hay cho một tên thận yêu mồm miệng lanh lợi, ngươi giết hại mấy trăm triệu sinh linh, còn có mặt mũi nói?”

Diệp Xương Minh quát to, trên mặt đầy sát khí.

Nếu không phải Diệu Đức đại sư nhắc nhở, bọn họ chỉ sợ đã mắc bẫy rồi.

“Diệu Đức đại sư, chúng ta liên thủ tiêu diệt yêu thú này đi! Bớt nó tiếp tục hại người!”

Diệp Xương Minh đề nghị, hắn nhìn trúng vỏ trai cùng ngọc trai của thận yêu.

Nếu mang ngọc trai luyện chế thành bảo vật ảo thuật, thi triển ra ảo thuật khẳng định rất lợi hại, vỏ trai có thể luyện chế thành tấm khiên, dùng để ngăn cản đại thiên kiếp.

“Người khác bảo vệ tốt Khóa Linh bảo thuyền, Thất muội, chúng ta đi giết yêu thú này, thay trời hành đạo.”

Diệp Xương Minh tung người bay ra ngoài, Diệp Xương Vũ theo sát sau đó.

Thận yêu phát hiện không ổn, mặt biển kịch liệt quay cuồng, nhấc lên từng cơn sóng lớn ngập trời cao mấy vạn trượng, bổ về phía tàu Băng Sư.

Nơi sóng lớn ngập trời đi qua, không gian vặn vẹo biến hình, phát ra tiếng “Ong ong”, không khí cũng bắt đầu chấn động, tựa như mảng không gian này sắp sụp đổ.

Diệp Xương Minh lấy ra một cái kèn ánh sáng màu trắng lập lòe, nhẹ nhàng thổi một cái, theo một đợt tiếng kèn vang dội cất lên, một làn sóng âm trắng xoá thổi quét ra, sóng âm màu trắng va chạm với sóng lớn ngập trời, sóng lớn ngập trời lập tức kết băng, bị đóng băng.

Tàu Băng Sư nở rộ linh quang, hóa thành một đạo độn quang màu trắng, dọc theo đường lúc tới đây bay đi, tránh cho cuốn vào dư âm đấu pháp.

Thuyền khách bọn Vương Trường Sinh thành thật đứng ở trên tàu Băng Sư, Hợp Thể Diệp gia trên tàu Băng Sư khẳng định không chỉ hai người.

Hắn từng phái người điều tra tình huống của Diệp gia, đại bản doanh của Diệp gia ở Bắc Hàn Băng Nguyên, cách Huyền Linh đại lục mấy ngàn vạn ức dặm, thực lực tổng thể của Diệp gia mạnh hơn thế lực Nhân tộc của Huyền Linh đại lục xa xa, nghe nói tu sĩ Đại Thừa đã có nhiều tới bốn vị, nói không chừng không chỉ bốn vị Đại Thừa.

Một cái Diệp gia đã mạnh hơn thế lực Nhân tộc của Huyền Linh đại lục, đây là thực lực của chân linh thế gia.

Cho dù như thế, Nhân tộc ở Huyền Dương giới không tính là đại tộc, chỉ có thể tính là trung đẳng thiên thượng. Đại tộc Huyền Dương giới công nhận chỉ có ba cái, mỗi một đại tộc ít nhất có mười vị Đại Thừa, ít nhất có một vị Đại Thừa hậu kỳ, còn có huyền thiên chi bảo.

Có mười vị Đại Thừa, ít nhất một vị Đại Thừa hậu kỳ, còn phải có huyền thiên chi bảo, đây là tiêu chuẩn đại tộc của Huyền Dương giới.

Theo từng đợt tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, sóng lớn ngập trời, mơ hồ có thể nhìn thấy hư ảnh tượng Phật thật lớn, hư ảnh sư tử băng chín đầu cùng hư ảnh trai ngọc khổng lồ, vàng, trắng, lam ba loại linh quang đan xen.

Ba vị Hợp Thể đấu pháp với yêu thú bậc bảy, thanh thế to lớn, không gian cũng xé rách ra, tàu Băng Sư không thể không lui về phía sau trăm vạn dặm, như vậy, thuyền khách bọn Vương Trường Sinh liền không cách nào xem kịch nữa.

Cho dù có được linh đồng, tu sĩ Luyện Hư cũng không cách nào nhìn thấy tình huống ngoài trăm vạn dặm.

Không thể xem kịch, các thuyền khách bắt đầu nói chuyện phiếm.

“Diệu Đức? Phật tu Hợp Thể kỳ vốn đã ít gặp? Các ngươi từng nghe nói người này không?”

“Chưa từng nghe nói, Huyền Linh đại lục có cái Thiên Phật tông, có thể là cao tăng đắc đạo của Thiên Phật tông hay không?”

“Ta quen biết với Trí Thiện thiền sư của Thiên Phật tông, chưa nghe nói Thiên Phật tông có bối phận chữ “Diệu”.”

“Con thận yêu đó nói, Diệu Đức đại sư theo nó mấy trăm năm, hắn chẳng lẽ là vượt ngang hải vực? Chẳng lẽ là giữa đường rời thuyền? Có tiền lệ này?”

Các tu sĩ nhao nhao nghị luận, mỗi người phát biểu ý kiến của mình.

Vương Trường Sinh càng thêm tò mò là, Diệu Đức đại sư là như thế nào nhìn thấu ảo thuật của thận yêu? Bảo vật? Hay linh đồng.

Ba ngày thời gian trôi qua, ba người bọn Diệu Đức đại sư còn chưa trở về.

Bạn cần đăng nhập để bình luận