Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3656: Liệt Không Thú (1)

Thanh niên áo dài màu xanh tên Ba Ân, là tu sĩ Luyện Hư Dạ Xoa tộc trọng điểm bồi dưỡng, nhiều kinh nghiệm giết chóc. Ba Ân là từ trong núi thây biển máu giết ra, bằng vào công lao trở thành đối tượng Dạ Xoa tộc trọng điểm bồi dưỡng, hắn từng chém giết nhiều vị Nhân tộc Luyện Hư, thế mà bị một bộ trận phù vây khốn một ngày, truyền ra khẳng định không có ai tin.

Đổi làm tu sĩ Luyện Hư khác, chẳng phải là phải vây khốn thời gian dài hơn nữa.

“Huyền Dương giới lại không chỉ Huyền Linh đại lục một khu vực, nhắm chừng là Phật tu địa khu khác. Hai người này thần thông không nhỏ, tuyệt đối không thể để bọn hắn chạy, thông báo tộc nhân khác, toàn lực tìm kiếm tu sĩ Luyện Hư Nhân tộc, cần phải chém giết bọn họ. Một khi bọn họ chạy trốn, ngày sau trưởng thành lên, tuyệt đối là kình địch của chúng ta.”

Ba Ân phân phó. Hai tu sĩ Luyện Hư từ trên tay hắn chạy thoát, hắn cũng mất mặt.

Ông lão áo vàng gật gật đầu, lấy ra một tấm pháp bàn linh quang lập lòe, đánh vào mấy pháp quyết.

Hai người hóa thành hai đạo độn quang, hướng về phương hướng khác nhau bay đi.



Hẻm núi hẹp dài nào đó, mặt đất phân tán không ít đá vụn.

Một thiếu phụ váy xanh dáng người thướt tha đứng ở trên một khối đá lớn, cầm trên tay một tấm da thú màu xanh, xem trang phục của nàng, rõ ràng là đệ tử Huyền Thanh phái.

Hai đạo độn quang từ nơi xa bay tới, dừng ở trước mặt thiếu phụ váy xanh, rõ ràng là một nam một nữ.

“Chỉ hai người các ngươi? Tôn sư điệt bọn họ đâu?”

Thiếu phụ váy xanh nhíu mày nói, bọn họ phụng mệnh tới Man Hoang Chi Địa tìm kiếm Tạo Hóa Thần Thủy, đầu tiên là đụng phải Kim Thán của Tinh Hỏa tộc, liều chết giết ra ngoài vòng vây, chết hơn phân nửa, thật không dễ gì kiếm được một ít Tạo Hóa Thần Thủy, lại đụng phải cao thủ Dạ Xoa tộc, chỉ có thể chia Tạo Hóa Thần Thủy cho đệ tử khác, phân tán phá vây, tận khả năng mang về một ít Tạo Hóa Thần Thủy.

“Không rõ, có thể là rời khỏi Man Hoang Chi Địa rồi.”

Một đệ tử hồi bẩm.

“Bỏ đi, giao Tạo Hóa Thần Thủy cho ta, chúng ta lập tức rời khỏi nơi này.”

Thiếu phụ váy xanh thu đi Tạo Hóa Thần Thủy trên tay hai người, dẫn theo bọn họ rời khỏi nơi đây.

Mảng rừng trúc màu đỏ rậm rạp nào đó, mặt đất gồ ghề, lượng lớn cây trúc màu đỏ ngã ở trên mặt đất.

Hai tên Dạ Xoa tộc ngã ở trên mặt đất, ngực bọn họ có một lỗ máu to, bốc ra một mùi cháy khét.

Một thiếu nữ mặc một bộ váy mềm màu xanh đứng ở một bên, miệng anh đào mũi mọc dừa, mắt sáng răng trắng, chính là Tây Môn Nguyệt.

Ở bên cạnh Tây Môn Nguyệt, là một ông lão áo bào đỏ dáng người khôi ngô, một đôi mắt hổ không giận tự uy, cầm trên tay một cái Nguyên Anh tí hon.

Lão lấy ra một lá bùa ánh sáng màu vàng kim lập lòe, dán ở trên thân Nguyên Anh tí hon, đựa vào trong một cái hộp ngọc.

“Thất thúc công, điều tra được tin tức gì hữu dụng?”

Tây Môn Nguyệt tò mò hỏi.

“Bọn họ đang tìm hai tu sĩ Luyện Hư, một nữ tu sĩ Luyện Hư sơ kỳ, một nam tu sĩ Luyện Hư trung kỳ, hai người này từ trên tay một gã Dạ Xoa tộc tên Ba Ân đào tẩu, Ba Ân là Luyện Hư đại viên mãn.”

Trên mặt ông lão áo bào đỏ lộ ra vẻ mặt cổ quái, Ba Ân đánh giá rất cao đối với hai Nhân tộc Luyện Hư này, có thể khiến một tu sĩ Luyện Hư đại viên mãn coi trọng như thế, hai tên Nhân tộc Luyện Hư này khẳng định không tầm thường.

“Từ trên tay Dạ Xoa tộc Luyện Hư đại viên mãn đào tẩu? Không có tình huống cụ thể của bọn họ?”

Tây Môn Nguyệt nghi hoặc nói.

“Nữ là âm tu, nam là thể tu. Đúng rồi, trong nhẫn trữ vật có ảnh trúc, ghi lại bức họa bọn họ.”

Ông lão áo bào đỏ từ một cái nhẫn trữ vật màu vàng lấy ra một đoạn trúc ánh sáng màu xanh lập lòe, rót pháp lực vào, một luồng ánh sáng màu xanh bay ra, có thể nhìn thấy rõ ràng, hai nam một nữ đang kịch chiến, hình ảnh rất nhanh trở nên mơ hồ, hiển nhiên là bị dao động đấu pháp quấy nhiễu.

“Ồ, Thái Hạo Chân Nhân! Thiên Cầm Tiên Tử!”

Tây Môn Nguyệt khẽ ồ một tiếng, trên mặt lộ ra biểu cảm kinh ngạc.

“Như thế nào? Ngươi quen biết bọn họ?”

Ông lão áo bào đỏ hoang mang nói.

“Mấy trăm năm trước, ta đi Trư Long sơn tìm kiếm Thiên Lôi Thảo vạn năm, bị yêu thú bậc sáu đả thương, may mà có ba tu sĩ Luyện Hư ra tay cứu ta, trong đó có hai người xuất thân Thanh Liên đảo Vương gia. Về sau ta phái người điều tra tình huống Thanh Liên đảo một lần, hai người này là lão tổ tông của Thanh Liên Vương gia, lại gọi là Thanh Liên tiên lữ.”

Tây Môn Nguyệt giải thích.

“Thanh Liên tiên lữ! Có thể từ trên tay Luyện Hư đại viên mãn chạy thoát, quả thật có chút bản lãnh.”

Ông lão áo bào đỏ khen ngợi một câu, lấy ra một tấm pháp bàn ánh sáng màu xanh lập lòe, linh khí kinh người, rõ ràng là thông thiên linh bảo.

“Dạ Xoa tộc đang đuổi giết Thanh Liên tiên lữ, Thái Hạo Chân Nhân là thể tu, Thiên Cầm Tiên Tử là âm tu, nếu đụng tới bọn họ, cần phải cứu bọn họ, tộc nhân bọn họ từng cứu Nguyệt Nhi.”

Ông lão áo bào đỏ phân phó.

Nói xong lời này, lão thu hồi pháp bàn, thiêu hủy hai thi thể, dẫn theo Tây Môn Nguyệt rời khỏi.



Một đồng cỏ mênh mông vô bờ, một luồng ánh sáng màu xanh cùng một luồng ánh sáng màu vàng kim nhanh chóng từ phía chân trời nơi xa bay tới, không qua bao lâu, hai đạo độn quang dừng lại, chính là Kim Thán cùng Thanh Hào , Kim Thán sắc mặt tái nhợt, Thanh Hào chỗ vai trái máu chảy không dừng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận