Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4959: Thái Ất Kim Tinh (1)

“Liễu phu nhân, các ngươi cũng không có những tài liệu này?” Vương Trường Sinh tò mò hỏi.

“Tài liệu khác thì thôi, Thái Ất Kim Tinh chính là tài liệu luyện khí bậc tám đứng đầu, có thể dùng cho luyện chế hậu thiên Huyền Thiên Chi Bảo, cho dù Thiên Bảo các chúng ta có, cũng không phải các ngươi mua được nổi. Nhưng Thái Ất Kim Tinh không quá giống với ngươi miêu tả, ngươi có phải nhận lầm Huyền Ly Kim thành Thái Ất Kim Tinh hay không? Huyền Ly Kim cũng là tài liệu bậc tám, vẻ ngoài không khác lắm với Thái Ất Kim Tinh, trọng lượng đều rất nhẹ, nhưng hai bên có một chút khác biệt, rất dễ dàng nhận lầm.”

Liễu Ngọc Hinh nghi hoặc nói.

“Cái này chúng ta không rõ, chúng ta cũng là phụng mệnh lệnh một vị tiền bối, hỏi thăm tin tức tài liệu này. Không có Thái Ất Kim Tinh, có Huyền Ly Kim sao?”

Vương Trường Sinh giải thích.

Liễu Ngọc Hinh lắc đầu nói: “Không có, Huyền Ly Kim loại tài liệu này ở Ngọc Hâm giới chúng ta cũng rất ít gặp.”

Trên mặt Vương Trường Sinh lộ ra vẻ mặt thất vọng, hỏi tin tức Huyền Ly Kim, Liễu Ngọc Hinh cũng không biết. Nói chuyện phiếm chốc lát, Vương Trường Sinh đứng dậy rời khỏi.

Hắn rời khỏi Thiên Bảo các không bao lâu, một thanh niên áo vàng dáng người khôi ngô, ngũ quan anh tuấn từ lầu tám đi xuống.

“Hắn sẽ không là có Thái Ất Kim Tinh chứ?”

Trên mặt thanh niên áo vàng lộ ra vẻ mặt cảm thấy hứng thú.

“Khó mà nói, vài dạng tài liệu miêu tả đều có sai lầm, không biết là cố ý, hay thật sự lầm rồi. Thần thức của hắn so với Tôn sư huynh còn mạnh hơn, tuyệt đối không phải tu sĩ bình thường, thôi bỏ đi! Nơi này không phải địa bàn Thiên Bảo cung chúng ta, Lưu sư thúc cũng không ở đây.”

Liễu Ngọc Hinh chậm rãi nói.

Công pháp nàng tu luyện tương đối đặc thù, có thể cảm ứng được thần thức tu sĩ khác mạnh yếu.

“Cái gì? Thần thức của hắn so với Tôn sư huynh còn mạnh hơn? Tôn sư huynh chính là có tu vi Hợp Thể đại viên mãn.” Thanh niên áo vàng kinh ngạc nói, vẻ mặt đầy chấn động.

Liễu Ngọc Hinh gật đầu nói: “Đúng vậy! Nói không chừng là đệ tử môn nhân của vị tu sĩ Đại Thừa nào đó, nơi này không phải Ngọc Hâm giới, chúng ta cẩn thận làm việc, đệ tử Huyền Nguyên môn ở Huyền Dương giới giết người đoạt bảo, để đối phương chạy thoát, sau đó có tu sĩ Đại Thừa không rõ thân phận giết tới tổng đàn Huyền Nguyên môn, đánh bị thương nặng Huyền Ngọc Chân Quân của Huyền Nguyên môn. Chúng ta vẫn là đừng nhiều chuyện, đá trúng tấm sắt thì phiền toái, dù sao không có chứng cớ chứng minh, trên người hắn có Thái Ất Kim Tinh.”

“Cũng đúng, nếu trên người hắn thật sự có Thái Ất Kim Tinh, trái lại có thể thử một lần.” Thanh niên áo vàng gật gật đầu, đánh mất ý niệm này.

“Dương sư đệ, ngươi không phải muốn tham gia tụ hội sao? Sao nhanh như vậy đã trở lại?”

Liễu Ngọc Hinh nhớ tới cái gì, mở miệng hỏi.

“Thiên Hữu Thần Quân có việc không tới được, tụ hội rất nhanh sẽ giải tán. Ta còn cho rằng có thể quen biết người này chứ! Cũng không biết sự tích của hắn có phải thật sự hay không.”

Trên mặt thanh niên áo vàng đầy tò mò.

Hắn nghe nói Thiên Hữu Thần Quân sẽ có mặt ở một hồi tụ hội, cố ý tới tham gia, kết quả Thiên Hữu Thần Quân lâm thời có việc không tới được.

“Ta là không tin có Thiên Vận Linh Thể gì, một ít chuyện kỳ lạ thú vị của tu tiên giới là bịa đặt, hậu nhân nghe nhầm đồn bậy, có thể Thiên Hữu Thần Quân vận khí tốt một chút.”

Liễu Ngọc Hinh không tán đồng, thực có Thiên Vận Linh Thể, Thiên Hữu Thần Quân không cần tu luyện, chờ tiến vào Đại Thừa là được, nào còn cần chạy khắp nơi.

“Ai biết được! Ta cũng là tò mò muốn kết bạn một phen, đáng tiếc hắn có việc không tới được.”

Thanh niên áo vàng dùng một loại giọng điệu tiếc nuối nói.

...

Vương Trường Sinh đi ở trên đường, vẻ mặt bình tĩnh, trong lòng dị thường vui sướng.

May mà hắn cẩn thận, cố ý thay đổi dung mạo cùng tu vi, Liễu Ngọc Hinh hẳn là không nhận ra hắn.

Khối khoáng thạch kỳ quái kia Vương Mạnh Bân từ Càn Nguyên đại lục mang về, rất có khả năng chính là Thái Ất Kim Tinh, tài liệu có thể dùng cho luyện chế hậu thiên Huyền Thiên Chi Bảo, giá trị xa xỉ.

Nếu là tài liệu bậc tám bình thường, Vương Trường Sinh còn sẽ không kích động như vậy, nếu thật là Thái Ất Kim Tinh, vậy phát tài rồi.

Đương nhiên, hắn không dám xác định là Thái Ất Kim Tinh, cũng không dám cầm đi cửa hàng khác giám định nữa.

Hắn chỉ cần tìm hiểu một phen đặc tính của Thái Ất Kim Tinh, so sánh với khối khoáng thạch kia trên tay, liền có thể ra kết luận.

Vương Trường Sinh bắt đầu đi dạo ở trên đường, phòng ngừa phía sau có người theo dõi.

Hắn đi dạo mãi đến trời sáng, trong lúc đó đi vào ngõ nhỏ hẻo lánh, thay đổi dung mạo và quần áo, cũng chưa phát hiện kẻ theo dõi.

Sắc trời sáng rõ, trên đường không ít người đi đường, Vương Trường Sinh về lại chỗ ở.

Uông Như Yên ngồi ở trong đình đá, nàng vẫn luôn chờ Vương Trường Sinh.

“Thế nào? Đó là cái gì vậy?”

Uông Như Yên mở miệng hỏi.

Vương Trường Sinh tới bên cạnh Uông Như Yên, từ trên tay nàng tiếp nhận một chén trà thơm, uống một ngụm linh trà, lấy ra một hạt châu lóe ra hào quang màu xanh, đánh vào một pháp quyết, hạt châu màu xanh phát ra hào quang màu xanh chói mắt, hóa thành một màn hào quang màu xanh dày đặc, bao phủ hai người bọn họ.

“Có thể là Thái Ất Kim Tinh!”

Vương Trường Sinh nói một lần tình huống sự việc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận