Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6707: Phượng Tiêu, Long Hàn (2)

Lời này vừa nói ra, năm người bọn Viên Thiên Sơn vẻ mặt đầy chấn động.

“Phượng tiên tử, ngươi không nói giỡn chứ?”

Viên Thiên Sơn có chút khó có thể tin.

“Thiên phú thần thông của ta có thể cảm giác thần hồn đối phương mạnh yếu, những năm qua, thiếp thân cũng quen biết không ít Thái Ất Kim Tiên, thần hồn bọn họ đều không bằng Vương đạo hữu cùng Vương phu nhân.”

Phượng Tiêu giải thích.

“Chúng ta ngày xưa từng dùng Huyền Hồn Tiên Đào cùng tiên đan khác lớn mạnh thần hồn, thần hồn mạnh một chút.”

Vương Trường Sinh giải thích.

“Có thể đạt được tiên đan tiên quả lớn mạnh thần hồn, Vương đạo hữu cùng Vương phu nhân cơ duyên không nhỏ.”

Vẻ mặt Vân Hành đầy hâm mộ.

“Cơ duyên ai cũng sẽ có, Vân đạo hữu quá khen rồi.”

Vương Trường Sinh khiêm tốn nói.

Hắn cùng Uông Như Yên dùng không ít Huyền Hồn Tiên Đào, lại tu luyện 《 Thiên Hồn Bảo Điển 》, thần hồn tương đối mạnh.

Tám người nói chuyện phiếm, từ tâm đắc tu luyện, pháp tắc viên mãn đến đối phó hỗn độn thú đều có đề cập.

Từ trong cách nói năng, đám người Phượng Tiêu phát hiện Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên kiến thức rộng lớn, lịch duyệt phong phú, vượt xa Thái Ất Kim Tiên bình thường.

Hơn một canh giờ sau, nói chuyện kết thúc, bọn họ bắt đầu lấy ra đồ vật trao đổi, đám người Phượng Tiêu lấy ra không ít thứ tốt, đó là so với Thái Ất Kim Tiên bình thường mà nói, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên căn bản không để vào mắt, thứ bọn họ lấy ra, trái lại được đám người Vân Hành nhìn trúng.

Sáu người bọn Vân Hành lấy ra đồ vật trao đổi với bọn họ, bọn họ có thể đổi được một ít tài liệu.

Hai canh giờ sau, tụ hội kết thúc, mọi người ai về nhà nấy.

Một tòa lầu các màu vàng cao năm tầng, Phượng Tiêu cùng Long Hàn ngồi trên ghế, thưởng thức trà nói chuyện phiếm.

“Thần hồn bọn họ thật sự sắp đuổi kịp Đại La Kim Tiên? Lợi hại như vậy.”

Long Hàn kinh ngạc nói.

“Xấp xỉ đi! Bọn họ hẳn là tu luyện công pháp thần hồn cấp cao, chỉ dùng tiên đan tiên dược, thần hồn sẽ không mạnh như vậy. Nhìn từ cách nói năng cùng đồ vật bọn họ lấy ra, bọn họ quá nửa là đệ tử tộc nhân thế lực lớn nào đó trọng điểm bồi dưỡng, nói không chừng là đồ tôn của Đạo Tổ.”

Phượng Tiêu đoán.

“Đồ tôn của Đạo Tổ! Chúng ta cũng quen biết đồ tôn của Đạo Tổ, chưa từng nghe nói bọn họ, thật sự là đồ tôn của Đạo Tổ, vì sao không trực tiếp biểu lộ thân phận.”

Long Hàn nghi hoặc nói.

“Nhắm chừng là tránh phiền toái đi! Đồ tôn của Đạo Tổ đến nơi nào cũng sẽ bị chú ý, nếu muốn du lịch, giấu diếm thân phận tốt một chút. Có lẽ là ta đã đánh giá cao bọn họ, bọn họ chỉ là có cơ duyên lớn, thần hồn tương đối mạnh.”

Phượng Tiêu phân tích.

“Ngươi nếu không nói ra thần hồn bọn họ đặc biệt mạnh thì tốt rồi, như vậy, bọn họ quá nửa sẽ không ở lâu.”

Long Hàn dùng một loại giọng điệu tiếc nuối nói.

“Ta chính là không muốn bọn họ ở lâu, bọn họ nếu ở địa bàn Chu Tước đảo chúng ta gặp chuyện ngoài ý muốn, phiền toái không nhỏ, trước kia cũng không phải chưa từng xảy ra ví dụ như vậy. Giống bọn họ loại Thái Ất Kim Tiên lai lịch không rõ, thực lực cường đại này, vẫn là đừng ở lâu, bằng không xảy ra chuyện, chúng ta không dễ xử lý.”

Phượng Tiêu nói.

Đồ tôn của Đạo Tổ du lịch bị giết, thế lực bản địa không thể không hỗ trợ điều tra, tìm được còn dễ nói, tìm không thấy thì khó nói. Nếu đối phương đi theo Đại La Kim Tiên tiến đến, tự nhiên không thành vấn đề.

Long Hàn gật gật đầu, bày tỏ rất đồng ý.

Kim Thiền các, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên ngồi trên ghế, Vương Trường Sinh cầm trên tay Kim Ly Kính.

Phượng Tiêu cùng Long Hàn nói chuyện đều bị hắn nghe trộm. Vương Trường Sinh thu hồi Kim Ly Kính, khẽ thở dài một hơi, nói; “Nơi này không thể nán lại nữa, phải đổi một chỗ khác rồi.”

Phượng Tiêu trước mặt mọi người nói ra bọn họ thần hồn đặc biệt mạnh, bọn họ tiếp tục ở lại phường thị, dễ dàng lọt vào người hữu tâm mơ ước.

“Yêu tộc không ít kẻ tài ba, Phượng Tiêu bằng vào thiên phú thần thông có thể phát hiện thần hồn chúng ta đặc biệt mạnh.”

Uông Như Yên cảm thán nói.

Vương Trường Sinh bày tỏ rất đồng ý, ba ngày sau, bọn họ rời khỏi Chu Tước phường thị.



Thời gian trôi qua rất nhanh, năm mươi vạn năm trôi qua.

Vân Xuyên đại lục ở đông bắc bộ Man Hoang tiên vực, diện tích rộng lớn, hỗn độn thú cùng tiên nhân ở Vân Xuyên đại lục đều có thế lực, địa vị ngang nhau.

Nơi này cũng sẽ bùng nổ hỗn độn thú triều, hỗn độn thú cùng tiên nhân sẽ ở chỗ này đánh nhau to, khó phân thắng bại.

Một dòng sông chảy xiết, một con thuyền khổng lồ lóe ra hào quang màu xanh lơ lửng ở trên con sông, đi xuôi dòng.

Một thanh niên áo lam ngũ quan bình thường cùng một thiếu phụ váy lam dáng người đầy đặn ngồi vây quanh ở bên cạnh một cái bàn trà màu xanh, thưởng thức trà nói chuyện phiếm, bọn họ chính là Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên đã thay đổi dung mạo.

Bọn họ ra ngoài du lịch gần trăm vạn năm rồi, bình cảnh còn chưa có dấu hiệu buông lỏng. Bọn họ đi nhiều hải vực, kết giao rất nhiều Thái Ất Kim Tiên, trao đổi được không ít tài nguyên tu tiên.

Bình cảnh trước sau không có dấu hiệu buông lỏng, bọn họ cố ý đến Vân Xuyên đại lục, tính lấy hỗn độn thú luyện tập một chút, xem xem có thể ở trong chém giết sinh tử, hóa giải bình cảnh hay không.

Vương Thôn Thiên đứng trên boong tàu, phụ trách khống chế phi hành tiên khí tiến lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận