Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3793: Giết tới Tôn gia

Lạc Thanh Hồng lấy ra một bức tranh cuộn tròn màu xanh, đưa cho Vương Mạnh Sơn, nói: “Đây là bức họa tên nội ứng kia, hắn ở Tôn gia vị trí không thấp, các ngươi dẫn dắt cao thủ lẻn vào Tôn gia, nghĩ hẳn các tu sĩ Tôn gia đó không phải đối thủ của các ngươi.”

Vương Mạnh Sơn lộ vẻ mặt khó xử, nói: “Lạc đạo hữu, đột nhiên bảo chúng ta đi diệt Tôn gia, thật sự gấp gáp, có thể hay không...”

“Vương đạo hữu, đây không phải thỉnh cầu, đây là mệnh lệnh, ngươi muốn cãi lệnh Càn Nguyên môn chúng ta?”

Giọng điệu Lạc Thanh Hồng lạnh đi. Chưởng môn Càn Nguyên môn đã nói với hắn, sau khi diệt trừ Hóa Thần bọn Vương Mạnh Sơn, phái hắn tọa trấn Quảng Nguyên tông, Vương Mạnh Sơn cho nhiều lợi ích nữa, cũng chỉ là một bộ phận, còn không bằng hắn nắm giữ Quảng Nguyên tông.

“Được rồi! Chúng ta sẽ mau chóng xuất phát.”

Vương Mạnh Sơn đáp ứng.

“Vậy còn tạm được. Vương đạo hữu, hy vọng sớm ngày nghe được tin tức tốt của các ngươi.”

Lạc Thanh Hồng nói xong lời này, đứng dậy rời khỏi.

Vương Mạnh Sơn triệu tập năm vị tu sĩ Hóa Thần bàn bạc việc này, hắn muốn xem thái độ của người dưới trướng.

“Sư phụ, Càn Nguyên môn đây là mượn đao giết người. Con thấy như vậy, chúng ta đi theo nội ứng tiến vào Tôn gia, ngài ở lại bên ngoài, nếu có bất trắc, ngài liền rút lui, đến lúc đó cũng dễ ăn nói với Càn Nguyên môn.”

Lý Ngọc tỏ thái độ đầu tiên.

“Sư phụ, Càn Nguyên môn nói không chừng đã đánh tiếng với Tôn gia, bày ra đại trận chờ chúng ta, chúng ta giả ý lẻn vào Tôn gia, nửa đường ra tay công kích, cứ nói bị phát hiện, sau này cũng dễ ăn nói với Càn Nguyên môn.”

Hàn Thước đưa ra ý kiến của mình.

“Sư công, chúng ta có thể liên thủ cùng thế lực đối địch Tôn gia, tiêu diệt Tôn gia.”

Một nam tử áo đỏ đề nghị. Trần Dương, hắn là đồ tôn của Vương Mạnh Sơn, có tu vi Hóa Thần sơ kỳ.

Hai người khác cũng phát biểu ý kiến, bọn họ đều đồng ý đi theo Vương Mạnh Sơn đánh vào Tôn gia.

“Càn Nguyên môn là bày rõ muốn suy yếu Quảng Nguyên tông chúng ta, tránh được mùng một, không tránh được ngày rằm, vậy thì làm đi!”

Vương Mạnh Sơn trầm giọng nói, người dưới trướng không có nội bộ lục đục, việc này còn có thể làm được.

Nơi này cách gia tộc quá xa, vừa đi vừa về cần nhiều năm, một khi hắn đột nhiên không rõ tung tích, Càn Nguyên môn sẽ tiếp quản Quảng Nguyên tông.

Không đến vạn bất đắc dĩ, hắn không muốn xin giúp đỡ từ gia tộc. Hắn bây giờ là cơ sở ngầm, gia tộc không tiện ra mặt, gia tộc nếu ra mặt, cố gắng của hắn mấy năm nay liền uổng phí.

Gặp chuyện liền hướng gia tộc xin giúp đỡ, cái này không phải tính cách của Vương Mạnh Sơn.

Thực lực Tôn gia không kém, nhưng bảo vật trên tay Vương Mạnh Sơn cũng không thiếu.

Vương Mạnh Sơn chưa thông báo người khác, dẫn theo năm tu sĩ Hóa Thần, đến thẳng Tôn gia.

Phi Vân cốc Tôn gia truyền thừa hơn năm ngàn năm, thời kỳ đỉnh phong có mười tám vị tu sĩ Hóa Thần, nhưng bây giờ đã xuống dốc, chỉ có năm vị tu sĩ Hóa Thần, một người du lịch bên ngoài chưa về, bốn người lưu thủ gia tộc.

Tôn Hồng Mai tu đạo hơn một ngàn năm, trước mắt là Hóa Thần hậu kỳ, là tộc nhân tu vi cao nhất Tôn gia.

Phòng nghị sự, Tôn Hồng Mai bọn hơn ba mươi vị tộc lão đang bàn bạc cái gì, bọn họ sắc mặt ngưng trọng.

“Căn cứ tình báo, Quảng Nguyên tông sắp tới muốn đối phó Tôn gia chúng ta, ngoài lỏng trong chặt, tăng mạnh đề phòng “

Tôn Hồng Mai còn chưa nói xong, một đợt tiếng cảnh báo đinh tai nhức óc liền vang lên, phòng nghị sự kịch liệt chớp lên.

“Không ổn, địch tấn công.”

“Có cường địch xâm nhập, mau mở hộ tộc đại trận.”

“Mau thông báo lão tổ tông, có cường địch xâm nhập.”

Bên ngoài truyền đến một đợt thanh âm thất kinh, tộc lão Tôn gia ở phòng nghị sự sắc mặt đều trở nên rất khó coi.

“Hoảng cái gì? Lập tức phái người liên hệ Tề gia, Trần gia, thỉnh cầu trợ giúp, mở ra hộ tộc đại trận. Ta không tin, bọn hắn có thể ở trong ngắn hạn công phá hộ tộc đại trận của Tôn gia chúng ta.”

Tôn Hồng Mai phân phó, Tôn gia truyền thừa nhiều năm, tự nhiên có không ít minh hữu, môi hở răng lạnh.

“Theo ta ra ngoài xem, ta trái lại muốn xem, chỉ bằng Quảng Nguyên tông, làm sao thắng được Tôn gia chúng ta.”

Tôn Hồng Mai tung người bay ra ngoài, tộc lão khác ùn ùn đi ra theo.

Một màn hào quang màu vàng thật lớn che kín toàn bộ Tôn gia, mặt ngoài màn hào quang màu vàng có một hình con rùa màu vàng, con rùa màu vàng tựa như vật sống, di chuyển không ngừng ở mặt ngoài màn hào quang.

Sáu người bọn Vương Mạnh Sơn đang công kích màn hào quang màu vàng, một con rối vượn khổng lồ cao hơn trăm trượng vung một cây lang nha bổng màu vàng, đập về phía màn hào quang màu vàng.

Tu sĩ Tôn gia ra tay công kích con rối vượn khổng lồ, nhiều món linh bảo đánh lên trên thân con rối vượn khổng lồ, truyền ra một đợt tiếng vang trầm, giống như đánh lên tường đồng vách sắt.

Bốn vị tu sĩ Hóa Thần bọn Tôn Hồng Mai cũng chưa bay ra tiếp chiến. Đừng nói sáu vị tu sĩ Hóa Thần, cho dù là mười sáu vị tu sĩ Hóa Thần, muốn công phá hộ tộc đại trận Tôn gia cũng không dễ dàng, dù sao có tu sĩ Hóa Thần khống chế trận pháp.

Vương Mạnh Sơn giơ tay phải, một ấn tỳ nhỏ ánh sáng màu đỏ lập lòe bay ra, đánh vào một pháp quyết, ấn tỳ nhỏ màu đỏ nháy mắt phóng to, trào ra vô số ngọn lửa màu đỏ, giống như một ngọn núi lửa thật lớn, đập về phía màn hào quang màu vàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận