Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6483: Dương Phù Dung (2)

“Dương phu nhân hiểu lầm rồi, Lưu tiên tử cũng không phải tới Thanh Liên thành tham gia hội đấu giá, nàng ấy chỉ là làm việc đi ngang qua, phu nhân ta biết được nàng ấy tới Thanh Liên thành, đi qua chiêu đãi nàng ấy.”

Vương Trường Sinh nói, nơi này là sân nhà của bọn họ, Thái Ất Kim Tiên bình thường tới, bọn họ không cần thiết đích thân đi qua chiêu đãi, đồ tôn của Côn Luân Đạo Tổ lại bàn luận riêng.

Dương Phù Dung bừng tỉnh đại ngộ, nàng nhớ tới điều gì, nói: “Vương đạo hữu, thượng phẩm tiên khí lấy ra bán đấu giá đều là ngươi luyện chế à?”

“Đúng vậy!”

Vương Trường Sinh thành thật thừa nhận. Hắn cùng Uông Như Yên liên thủ, luyện chế ra ba mũi thượng phẩm Diệt Tiên Tiễn, một lần này lấy ra thượng phẩm tiên khí bán, chủ yếu là muốn đổi một ít tài liệu quý hiếm, Vương Trường Sinh trước đó cũng đã đánh tiếng với Nam Cung tiên tộc.

Nam Cung tiên tộc rất lâu mới bán ra một món thượng phẩm tiên khí, Vương gia một hơi lấy ra nhiều món thượng phẩm tiên khí bán đấu giá, quá mức bắt mắt.

Nam Cung tiên tộc trái lại cũng không để ý loại chuyện này, mậu dịch tự do, chỉ cần không phải bán cho hỗn độn thú là được.

Thanh Liên thành phát triển càng tốt, cũng có thể đề cao danh tiếng Thiên Phượng thành.

“Nói như thế, Vương đạo hữu có thể luyện chế ra thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ?”

Dương Phù Dung truy hỏi.

“Dương phu nhân chê cười rồi, ta tạm thời còn không làm được.”

Vương Trường Sinh lập tức phủ nhận, hắn trước mắt luyện chế hai bộ thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ, chủ yếu là thiếu Hỗn Nguyên Thạch, luyện chế một bộ thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ cần lượng lớn Hỗn Nguyên Thạch.

Dương Phù Dung gật gật đầu, cười nói: “Lấy trình độ luyện khí của Vương đạo hữu, sớm hay muộn có thể luyện chế ra thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ.”

Nói chuyện phiếm hơn nửa canh giờ, Dương Phù Dung cáo từ rời khỏi, Vương Trường Sinh phái Vương Nhất Hân sắp xếp chỗ ở cho Dương Phù Dung.

Dương phu nhân chân trước mới vừa đi, Uông Như Yên đã trở lại.

“Lưu tiên tử rời khỏi rồi? Nhanh như vậy?”

Vương Trường Sinh kinh ngạc nói.

“Nàng ấy chỉ là đi ngang qua Thanh Liên thành, ta trao đổi với nàng ấy một chút về thuật chế phù, không hổ là môn hạ Côn Luân Đạo Tổ, trình độ chế phù vượt xa ta.”

Vẻ mặt Uông Như Yên tràn đầy khâm phục.

“Cái này không kỳ quái, nàng ấy có danh sư chỉ điểm, phu nhân phần lớn là dựa vào tự mình mò mẫm, tiền nhân làm cầu, hậu nhân hưởng phúc.”

Vương Trường Sinh nói.

Bọn họ là người khai phá gia tộc, từng bước khó khăn, phương diện tri thức kém các Thái Ất Kim Tiên thế lực lớn bồi dưỡng kia, nhưng bọn họ cung cấp bình đài cao hơn cho hậu bối, để những người đó không cần đi lại đường xưa của mình.

“Dương phu nhân hàn huyên với chàng lâu như vậy? Muốn mời chàng hỗ trợ luyện khí?”

Uông Như Yên hỏi.

“Không, nàng ấy muốn thông gia với chúng ta, nhìn trúng Tinh Hải, ta chưa đáp ứng, để Tinh Hải tự mình quyết định đi!”

Vương Trường Sinh nói.

“Hội đấu giá một lần này không ít Thái Ất Kim Tiên đến đây, phần lớn hướng về thượng phẩm tiên khí, hy vọng bọn họ có thể lấy ra tài liệu quý hiếm. Đúng rồi, Hứa đạo hữu còn chưa xuất quan sao?”

Uông Như Yên tò mò nói.

Huyền Linh Thiên Tôn bế quan nhiều năm, không tham gia lễ mừng Đại La của Nam Cung Nguyệt Thước, cũng không tham gia lễ mừng Thái Ất của bọn họ, là khổ tu chi sĩ thật sự, một lòng tu luyện.

“Còn chưa, ta đã phát bùa truyền âm cho hắn, hắn xuất quan sẽ liên hệ ta.”

Vương Trường Sinh giải thích.

Huyền Linh Thiên Tôn là tán tu, không có đệ tử môn nhân, cũng không có thân tộc, một lòng tu luyện.

Uông Như Yên gật gật đầu, nói: “Đáng tiếc Nguyệt Kiều cùng Thanh Thành chưa thể đả thông một trăm lẻ tám tiên khiếu, trùng kích Thái Ất Kim Tiên thất bại rồi.”

Đổng Tuyết Ly đã khôi phục tu vi Kim Tiên, Vương Thanh Thành cùng Tôn Nguyệt Kiều dùng tiên đan trùng kích Thái Ất Kim Tiên, đáng tiếc thất bại.

“Thái Ất Kim Tiên không dễ tiến vào như vậy, bằng không Thiên Thần hải vực sớm đã xuất hiện Thái Ất Kim Tiên mới.”

Vương Trường Sinh nói, tu sĩ Kim Tiên thật không dễ gì mới kiếm được tiên đan thần dược, có Kim Tiên chưa thể đả thông một trăm lẻ tám tiên khiếu, có Kim Tiên chưa thể vượt qua lôi kiếp.

Trong năm mươi vạn năm, Vương Thanh Thành cùng Tôn Nguyệt Kiều không nên trùng kích Thái Ất Kim Tiên lần nữa. Vương Thanh Bách đã có thể luyện chế ra Lưỡng Nghi Kim Phách Đan.

Vương gia bây giờ có sáu vị Thái Ất Kim Tiên, ba người nắm giữ đạo thuật, Vương Mạnh Bân tọa trấn ở Thiên Thần hải vực, chấn nhiếp những kẻ có ý xấu.

Uông Như Yên gật gật đầu, Vương Thanh Thành và Tôn Nguyệt Kiều đả thông một trăm lẻ bốn tiên khiếu, cần tốn lượng lớn thời gian mài giũa tiên nguyên lực, làm chuẩn bị cho lần sau trùng kích Thái Ất Kim Tiên.

Sáu vị Thái Ất Kim Tiên đủ bảo vệ một tòa Địa thành rồi, chẳng qua hỗn độn thú thành thật như vậy, Vương Trường Sinh cũng có chút bất ngờ.

“Bách Bộ đại hội đã kết thúc nhiều năm, Sát Cáp Nhĩ bộ thế mà thành thật như vậy, cái này không giống tác phong của bọn chúng.”

Vương Trường Sinh nghi hoặc nói.

“Có thể là lần trước bị đánh đau đi! Một trận chiến lần trước tổn hại nhiều hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ, bao gồm hai con hỗn độn thú chín màu.”

Uông Như Yên đoán.

Thái Ất Kim Tiên là chiến lực cường đại, Sát Cáp Nhĩ bộ một lần tổn thất hơn hai mươi Thái Ất Kim Tiên, mấy chục vạn năm thời gian còn không thể khôi phục nguyên khí.

Bạn cần đăng nhập để bình luận