Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6465: Uông Như Yên chi viện (2)

Thái Ất Kim Tiên mới có thể tu luyện 《 Thiên Hồn Bảo Điển 》đến tầng thứ bảy, tu sĩ Kim Tiên cao nhất tu luyện đến tầng thứ sáu.

Hắn có thể xác định, thiếu phụ váy vàng óng đấu giá được Lạc Vân Đan ở ngay trong Phi Tiên lâu, về phần có quan hệ gì với Mặc Vân đạo nhân hay không, vậy thì khó nói.

Vương Trường Sinh nâng bước đi vào, đại sảnh rộng rãi sáng ngời, một ông lão áo bào vàng sắc mặt hồng hào ngồi ở phía sau quầy, đang lật xem sổ sách.

Vương Trường Sinh đi lên trên lầu, tới tầng năm, một dãy phòng khách chiếu vào mắt, cửa các gian phòng khách đóng chặt.

Hắn ở tầng năm đi dạo một vòng, sau đó xuống lầu.

Thiếu phụ váy vàng óng ở trong một gian phòng khách của tầng năm, không biết khi nào đi ra.

Vương Trường Sinh tới quầy, hỏi ông lão áo bào vàng: “Còn có phòng trống không? Tầng lầu thấp một chút tương đối tốt hơn.”

“Lầu ba có mấy gian phòng trống.”

Ông lão áo bào vàng nói.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, thuê một gian phòng trống, ở lại.

Hắn ngồi khoanh chân ở trên giường gỗ, lấy ra một viên Cửu Diệp Kim Hồn Đan, nuốt vào, vận công bắt đầu tu luyện.

Trăm năm thời gian nhanh chóng trôi qua, Vương Trường Sinh chưa từng rời khỏi phòng.

Cửa gian phòng khách nào đó của tầng năm mở ra, một thiếu phụ váy vàng óng ngũ quan như vẽ đi ra, đóng cửa phòng lại, sải bước đi xuống lầu.

Khi nàng đi ra khỏi Phi Tiên lâu, cửa một gian phòng khách lầu ba mở ra, Vương Trường Sinh đi ra, đi xuống dưới lầu.

Đi ra khỏi Phi Tiên lâu, Vương Trường Sinh đi về phía một con đường phồn hoa, không qua bao lâu, hắn tới một đầu đường ngã rẽ, nơi này dòng người tương đối nhiều, ánh mắt Vương Trường Sinh đảo qua, nhìn thấy một thiếu phụ váy vàng óng ngũ quan như vẽ, rất nhanh dời ánh mắt đi.

Hắn ghi nhớ khuôn mặt của thiếu phụ váy vàng óng, lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, lộ ra vẻ mặt vui mừng.

Hắn thao tác một phen ở trên pháp bàn màu lam, sau đó đi theo phía sau thiếu phụ váy vàng óng, hai người cách nhau nghìn trượng, trên đường người đi đường rất nhiều, thiếu phụ váy vàng óng cũng chưa phát hiện Vương Trường Sinh phía sau.

Thiếu phụ váy vàng óng đi vào quảng trường bày quầy, đi một chút nhìn một chút.

Thiếu phụ váy vàng óng đi dạo một vòng ở quảng trường, mua một ít tài liệu luyện khí băng thuộc tính, sau đó liền rời khỏi.

Ba ngày sau, thiếu phụ váy vàng óng quay về Phi Tiên lâu, Vương Trường Sinh cũng đi theo quay về Phi Tiên lâu.

Hắn mới vừa đi vào Phi Tiên lâu, một phụ nhân váy lam ngũ quan bình thường bước nhanh đi tới, hướng về hắn mỉm cười.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, dẫn theo phụ nhân váy lam đi lên trên lầu.

Đóng lại cửa phòng, sau khi khởi động cấm chế trong phòng, Vương Trường Sinh hỏi: “Phu nhân! Nàng sao lại tới đây?”

Ngũ quan phụ nhân váy lam chợt mơ hồ, khôi phục chân dung, chính là Uông Như Yên.

“Thanh Sơn và Mạnh Bân đã tiến vào Thái Ất Kim Tiên, Mạnh Bân lưu thủ Thanh Liên đảo, Bách Bộ đại hội đã tổ chức, trong ngắn hạn, hỗn độn thú sẽ không công thành, ta tới giúp chàng. Có Thanh Sơn tọa trấn Thanh Liên thành, còn có Nam Cung tiên tộc hỗ trợ, hẳn là không có vấn đề.”

Uông Như Yên giải thích.

Một mình Vương Trường Sinh thế đơn lực mỏng, Uông Như Yên cố ý tới giúp Vương Trường Sinh một tay.

“Bọn nó đều đã tiến vào Thái Ất Kim Tiên! Quá tốt rồi.”

Vương Trường Sinh lộ ra vẻ mặt vui mừng.

“Thế nào, tìm được Mặc Vân đạo nhân rồi?”

Uông Như Yên hỏi.

“Còn chưa.”

Vương Trường Sinh nói đơn giản một phen tình hình cùng tính toán của mình.

“Người này để ta theo dõi trước, chàng đi tìm manh mối khác, xem xem có người hiềm nghi khác hay không.”

Uông Như Yên nói.

Nàng vừa đến Kim Tiêu thành đã liên hệ Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh hình dung cho nàng diện mạo, quần áo mục tiêu, nàng một mực canh giữ ở Phi Tiên lâu, khi thiếu phụ váy vàng óng trở về, Uông Như Yên thi triển thần thông thần hồn, ghi nhớ thần hồn dao động của thiếu phụ váy vàng óng.

Nàng cũng đã tu luyện 《 Thiên Hồn Bảo Điển 》đến tầng thứ bảy, có thể thi triển Cửu U Truy Hồn Thuật, may có Đỗ Thiến Thiến hỗ trợ luyện chế Cửu Diệp Kim Hồn Đan.

“Nơi này giao cho nàng, ta đi tìm người hiềm nghi khác một chút.”

Vương Trường Sinh đáp ứng, Lạc Vân Đan tương đối quý giá, Thái Ất Kim Tiên đấu giá được Lạc Vân Đan chưa chắc có liên quan với Mặc Vân đạo nhân, Uông Như Yên tới hỗ trợ, Vương Trường Sinh thoải mái hơn không ít.

Hắn dặn dò vài câu, rời khỏi Phi Tiên lâu.

Trở lại Thanh Ly các, Vương Trường Sinh gặp được Vương Mộng Ly, hỏi: “Thế nào, Lạc Sơn từng liên hệ ngươi không?”

“Có từng liên hệ ta, nhưng hắn còn chưa kiếm được Kim Song Thần Tinh, kiếm được tài liệu luyện khí khác, muốn giao dịch với ta, đều bị ta từ chối, đây là tài liệu luyện khí hắn nói.”

Vương Mộng Ly lấy ra một tấm ngọc giản màu vàng, đưa cho Vương Trường Sinh.

Thần thức Vương Trường Sinh đảo qua, gật gật đầu, lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, hỏi: “Mạnh Sơn, có manh mối gì không?”

Hắn đạt được nửa bộ đầu bí pháp khai khiếu Mặc Vân đạo nhân cướp đi, bảo đám người Vương Mạnh Sơn lưu ý tài liệu khai khiếu, xem xem có thể tìm được hành tung của Mặc Vân đạo nhân hay không.

Hắn biết rõ, thế này tương đương biển rộng tìm kim, xác suất xa vời, nhưng vẫn phải thử một lần.

Bạn cần đăng nhập để bình luận