Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3151: Việc vui liên tục chạy tới Cửu Long đảo (2)

“Tuyết Ly, ai làm? Ta báo thù giúp nàng.”

Vương Thanh Phong trầm giọng nói, trên mặt đầy sát khí.

“Bị yêu thú giết chết, Đổng gia chỉ còn lại một mình ta.”

Đổng Tuyết Ly giọng điệu bình tĩnh, tựa hồ đang nói một việc nhỏ không đáng kể.

“Về sau coi Vương gia như nhà mình, Thanh Phong nếu dám bắt nạt con, ta tới thu thập nó.”

Uông Như Yên vỗ ngực nói. Nàng tự nhiên nhìn ra được, Đổng Tuyết Ly chưa nói thật, mỗi người đều có bí mật của mình, Đổng Tuyết Ly không muốn nhiều lời, Uông Như Yên cũng không muốn truy hỏi.

Nàng nhìn ra được, Vương Thanh Phong rất thích Đổng Tuyết Ly, không dễ gì Vương Thanh Phong thích, Uông Như Yên cũng không muốn so đo.

“Con sẽ không ức hiếp Tuyết Ly, con thích nàng, nàng thích con, con sẽ đối tốt với nàng.”

Vương Thanh Phong nghiêm túc nói.

“Tốt, đến lúc đó ta sẽ lo liệu đàng hoàng cho các con, các con nghỉ ngơi cho tốt trước, mấy ngày nữa, chúng ta lại rời khỏi Huyền Nguyệt sơn, tới Cửu Long đảo, thành lập gia tộc của chính chúng ta.”

Vương Trường Sinh hưng phấn nói. Hắn hy vọng Vương Thanh Phong sau khi lập gia đình, có thể trưởng thành một chút, đừng quá cố chấp.

Tôn Nguyệt Kiều nhớ tới cái gì, nói: “Cha, cao tổ phụ có việc tìm ngài, nói là tặng cho ngài một phần quà lớn.”

“Phu nhân, chúng ta đi qua một chuyến đi! Thanh Thành, Nguyệt Kiều, các ngươi chiêu đãi cho tốt Đổng tiểu hữu.”

Vương Trường Sinh dặn dò một tiếng, cùng Uông Như Yên rời khỏi.

Nhìn thấy Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên tới chơi, trên mặt Tôn Dương tràn đầy ý cười, nhiệt tình chiêu đãi bọn họ.

Sau khi quay về Huyền Nguyệt sơn, Uông Như Yên tặng cho Tôn Dương một lô tài nguyên tu tiên, cũng đủ Tôn gia bồi dưỡng ra thêm hai tu sĩ Hóa Thần.

Tôn gia mạng lưới quan hệ khổng lồ, Vương gia rất cần Tôn gia nhà thông gia này, ngày sau cần tài nguyên tu tiên quý hiếm, Vương gia có thể nhờ Tôn gia hỗ trợ thu thập.

Sau khi hàn huyên vài câu, Tôn Dương phất tay áo, trên mặt bàn có thêm hơn trăm miếng ngọc giản màu sắc khác nhau.

“Thân gia, các ngươi thành lập gia tộc, thiếu nhất hẳn là công pháp điển tịch, đây là một lô điển tịch ta thu thập được, bao hàm điển tịch gieo trồng, sản vật, mạch khoáng, linh dược, trận pháp, công pháp, đan phương, chế phù, tin đồn thú vị, nhân văn truyện ký vân vân, các ngươi hẳn là dùng tới.”

Tôn Dương cười mỉm nói. Vương gia có thể chiếm cứ Cửu Long đảo thành lập gia tộc, khẳng định là lập công lớn, Vương gia càng mạnh, đối với thế lực Tôn gia ở Trấn Hải cung có trợ giúp nhất định.

“Thân gia, ngươi từ nơi nào kiếm được nhiều điển tịch như vậy?”

Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc nói. Vương gia bây giờ quả thật đang rất thiếu công pháp bí tịch, đặc biệt sản vật linh giới.

Trấn Hải cung cũng có điển tịch phương diện này, điển tịch bình thường có thể phục chế, công pháp điển tịch là không có khả năng truyền ra ngoài.

Bình thường mà nói, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên đã độc lập ra ngoài, hậu nhân của bọn họ tự nhiên không thể tu luyện công pháp Trấn Hải cung sưu tầm, trừ phi hậu nhân bọn họ bái vào Trấn Hải cung, vậy liền có thể tu luyện công pháp Trấn Hải cung sưu tầm.

“Các ngươi còn nhớ Ngũ Hành tông không?”

Tôn Dương cười hỏi.

“Đương nhiên nhớ, môn phái này do Ngũ Hành Tử sáng tạo, đáng tiếc bị diệt rồi, chẳng lẽ những điển tịch này đến từ Ngũ Hành tông?”

Vương Trường Sinh kinh ngạc nói.

Tôn Dương gật gật đầu, nói: “Không sai, Ngũ Hành tông bị diệt, truyền công trưởng lão giết ra khỏi vòng vây, bị thương nặng đã ngã xuống, đây là thứ ở nơi hắn tọa hóa tìm được, đều là bản gốc, không có bản phụ.”

Đường huynh cùng đồng môn của Tôn Nguyệt Kiều thám hiểm, bất ngờ phát hiện một chỗ động phủ cổ tu sĩ, sau khi mở ra cấm chế, bọn họ lúc này mới phát hiện là nơi tọa hóa của truyền công trưởng lão Ngũ Hành tông.

Đường huynh Tôn Nguyệt Kiều trả giá cao, cầm đi toàn bộ điển tịch, vốn tính nộp lên Trấn Hải cung, đổi thành thiện công, bị Tôn Dương ngăn trở.

“Thì ra là thế, đa tạ, thân gia.”

Uông Như Yên cảm tạ nói, vẻ mặt hưng phấn.

“Người một nhà không nói lời hai nhà, ta cũng hy vọng gia tộc các ngươi càng ngày càng phát triển. Nguyệt Kiều đứa nhỏ này từ nhỏ lớn lên ở Trấn Hải cung, bị ta chiều hư rồi, nếu nó có chỗ nào làm không đúng, các ngươi thông cảm nhiều hơn.”

Tôn Dương khách khí nói.

“Thân gia nói đùa rồi, Nguyệt Kiều đứa nhỏ này rất tốt, chúng ta đều rất thích nó, ngươi yên tâm đi! Chúng ta sẽ chiếu cố tốt cho nó.”

Vương Trường Sinh vỗ ngực đáp ứng.

Nói chuyện phiếm chốc lát, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên liền cáo từ rời khỏi.

Về tới chỗ ở, Vương Trường Sinh lấy ra ngọc giản Tôn Dương cho, bắt đầu lần lượt tra xem.

Hắn nhìn trúng một môn công pháp 《 Cửu Thiên Tiêu Dao Quyết 》, đây là một công pháp phong thuộc tính, tổng cộng có mười tám tầng, có thể từ Luyện Khí tu luyện đến Hợp Thể, công pháp sau Hợp Thể thì không có, thế này đã rất không tệ rồi.

Vương Trường Sinh lập tức để Vương Hướng Vinh sửa tu 《 Cửu Thiên Tiêu Dao Quyết 》, công pháp này mang theo mấy môn thần thông rất không tệ. Trên tay hắn còn có một bộ công pháp lôi thuộc tính, nhưng cần tài nguyên tu tiên khổng lồ, Vương Hướng Vinh tu luyện 《 Cửu Thiên Tiêu Dao Quyết 》 tương đối tốt hơn.

Ba ngày sau, đoàn người Vương Trường Sinh chào từ biệt Trần Hạo Thiên, chạy tới Cửu Long đảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận