Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3872: Lôi Bằng Thượng Nhân, linh hỏa bậc năm (2)

Vương Thanh Sơn bước chậm ở trên đường, không qua bao lâu, hắn xuất hiện ở cửa một tòa lầu các màu lam cao chín tầng, trên bảng hiệu viết ba chữ to màu vàng “Thiên Tuyền lâu”, ở cửa có hai tu sĩ Hóa Thần gác.

Vương Thanh Sơn chưa lọt vào ngăn trở, rất thuận lợi tiến vào Thiên Tuyền lâu.

Đại sảnh trống rỗng, một người cũng không có.

Tới lầu bảy, Vương Thanh Sơn thấy được mười mấy tu sĩ Luyện Hư, Tằng Ngọc Sâm cũng có mặt.

Vương Thanh Sơn vừa lộ mặt, mười mấy đôi mắt hướng phía hắn lui tới.

“Vị này chính là Vương đạo hữu Tằng đạo hữu nói nhỉ? Quả nhiên là tuấn tú lịch sự. Lão phu Trương Tử Hào, ra mắt Vương đạo hữu.”

Một ông lão áo bào đỏ sắc mặt hồng hào, để râu dê cười ha ha nói, giọng điệu thân thiện.

Ông lão áo bào đỏ cao cao gầy gầy, có tu vi Luyện Hư trung kỳ.

“Nghe đại danh Thanh Liên đảo Vương gia đã lâu, nghe nói Vương gia cao thủ nhiều như mây, hôm nay vừa gặp Vương đạo hữu, quả nhiên danh bất hư truyền. Thiếp thân Liễu Mịch, ra mắt Vương đạo hữu.”

Một phụ nhân váy đen ngũ quan diễm lệ nịnh hót nói, trên người tản mát ra một luồng âm khí dao động mạnh mẽ.

Tu sĩ Luyện Hư ở đây đến từ ngũ hồ tứ hải, luận bối cảnh, bọn họ đều không bằng Vương Thanh Sơn.

Vương gia danh tiếng không lớn, bọn họ kiêng kị là Trấn Hải cung. Thế lực có thể đọ sức với Trấn Hải cung, cũng chỉ Huyền Thanh phái, Cửu Diễm môn, Lãnh Diễm phái các thế lực.

“Tại hạ Vương Thanh Sơn, ra mắt các vị đạo hữu.”

Vương Thanh Sơn tự giới thiệu, ngồi xuống.

Tu sĩ khác lần lượt báo ra tên họ, xem như làm quen.

Bọn họ hỏi tình huống hải ngoại, đặc biệt Kim Bằng nhất tộc, Vương Thanh Sơn trả lời theo sự thật.

“Kim Bằng nhất tộc cũng chỉ có vậy mà thôi, Lưu tiền bối bọn họ ra tay, đã đánh bọn họ không tụ được thành quân.”

Trương Tử Hào khinh miệt cười.

“Dù sao Kim Bằng nhất tộc chỉ là có được một tia huyết mạch Lôi Bằng, cũng không phải hậu duệ dòng chính. Nếu là hậu duệ dòng chính, Kim Bằng nhất tộc không có khả năng là một chủng tộc nhỏ.”

Liễu Mịch không tán đồng nói. Nàng nghĩ tới cái gì, nói: “Lôi đạo hữu kế thừa Lôi Bằng huyết mạch, tuy là bán yêu chi thể, thần thông không nhỏ, cho thêm thời gian, có hi vọng tiến vào Hợp Thể kỳ.”

“Liễu phu nhân chê cười rồi, Hợp Thể kỳ nào có dễ dàng tiến vào như vậy.”

Một giọng nam tử vang dội cất lên.

Vừa dứt lời, một thanh niên áo bạc dáng người khôi ngô bước lên.

Thanh niên áo bạc mắt là màu bạc, làn da trắng nõn, trên người tản mát ra một luồng sát khí nồng đậm.

“Vương đạo hữu, vị Lôi đạo hữu này là một bán yêu, kế thừa huyết mạch Lôi Bằng, thần thông quảng đại, được một cái danh hiệu Lôi Bằng Thượng Nhân.”

Tằng Ngọc Sâm truyền âm giải thích cho Vương Thanh Sơn.

“Tại hạ Lôi Ngọc Đình, ra mắt các vị đạo hữu.”

Thanh niên áo bạc ôm quyền nói, ánh mắt đảo qua các tu sĩ, dừng ở trên người Vương Thanh Sơn.

Trên quần áo Vương Thanh Sơn thêu hoa sen màu xanh, đây là dấu hiệu của Vương gia đảo Thanh Liên.

Các tu sĩ lần lượt báo ra tên họ, Lôi Ngọc Đình ngồi xuống, mọi người cùng nhau nói chuyện phiếm.

Nói chuyện phiếm hơn một canh giờ, Trương Tử Hào đề nghị trao đổi tài nguyên tu tiên, các tu sĩ đều tỏ vẻ đồng ý.

Trương Tử Hào lấy ra mười mấy loại tài liệu, có một khối Thanh Vân Tinh, tu sĩ tu luyện công pháp mộc thuộc tính có thể dùng để cô đọng pháp tướng. Trương Tử Hào muốn trao đổi tài liệu pháp tướng hoặc tài liệu luyện khí hỏa thuộc tính.

Vương Thanh Sơn chướng mắt thứ Trương Tử Hào lấy ra, chưa mở miệng.

Từng tu sĩ Luyện Hư lấy ra đồ vật trao đổi, chủ yếu là trao đổi tài liệu pháp tướng hoặc trận pháp bậc sáu, bảo vật loại phòng ngự hoặc là đan dược chữa thương bậc sáu cũng được hoan nghênh.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, Liễu Mịch đi lên trước, lấy ra mười mấy loại tài liệu, một cái bình ngọc màu vàng nhạt dẫn tới các tu sĩ chú ý.

“Liễu phu nhân, trong bình ngọc đựng là cái gì?”

Tằng Ngọc Sâm tò mò hỏi.

“Một ngọn linh hỏa bậc năm, đổi tài liệu thuộc tính âm hàn, ưu tiên tài liệu pháp tướng.”

Liễu Mịch giải thích, cạy nắp bình, một đạo ánh sáng vàng kim bay ra, rõ ràng là một ngọn lửa màu vàng nhạt, nhiệt độ trong phòng đột nhiên lên cao.

“Linh hỏa bậc năm!”

Vương Thanh Sơn hơi động tâm. Thanh Liên Nghiệp Hỏa bồi dưỡng nhiều năm, luôn dừng lại ở bậc năm, muốn tiến giai, cần luyện hóa ngọn lửa khác, ngọn linh hỏa bậc năm này trái lại là sự lựa chọn không tồi.

Linh hỏa bậc năm tác dụng rộng khắp, luyện đan luyện khí, hoặc đả thương địch thủ cũng không tồi.

Lôi Ngọc Đình cũng đã động lòng, truyền âm cho Liễu Mịch.

Vương Thanh Sơn cũng không ngoại lệ, truyền âm cho Liễu Mịch: “Liễu phu nhân, ta dùng hai cây Ngọc Âm Hoa vạn năm, một khúc Huyền Âm Mộc ba vạn năm cùng ba trăm cân Huyền U Hàn Thủy, như thế nào?”

Hắn du lịch nhiều năm, đổi được không ít thứ tốt.

Liễu Mịch trải qua suy nghĩ mãi, trao đổi với Vương Thanh Sơn.

Lôi Ngọc Đình nhìn Vương Thanh Sơn một cái, chưa nói gì.

Liễu Mịch trao đổi xong, ngồi xuống, Lôi Bằng Thượng Nhân đứng dậy, phất tay áo, một cái đỉnh nhỏ màu đen bay ra, lơ lửng ở trên không trung.

“Lôi đạo hữu, trong này là?”

Trên mặt Trương Tử Hào đầy tò mò.

“Một giọt Huyền Minh Trọng Thủy! Luyện vào trong bảo vật thủy thuộc tính loại trọng lượng, có thể tăng lên uy lực.”

Lôi Ngọc Đình giải thích. Huyền Minh Trọng Thủy là trọng thủy tương đối cao cấp, không giống với trọng thủy bình thường, Huyền Minh Trọng Thủy chí âm chí hàn, có thể lấy thủy ngự thủy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận