Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5413: Người tiên giới tới

“Thế mà truyền tống đến một chỗ hiểm địa, may mà chúng ta thực lực hơn người, bằng không chết ở hạ giới, Triệu sư huynh bọn họ sẽ cười đến rụng răng.”

Một ông lão áo bào vàng bụng phệ cảm thán nói.

Lục Sơn, Đại Thừa hậu kỳ, mở hai khiếu.

Bọn họ đều là ngoại môn đệ tử của Vạn Bảo môn, phụng mệnh hạ giới tìm kiếm Càn Khôn Bình.

“Được rồi, trước đi hội hợp với thế lực phụ thuộc của chúng ta ở hạ giới, điều tra rõ tung tích Càn Khôn Bình, nhanh chóng lấy được Càn Khôn Bình, quay về tiên giới.”

Tần Phong nói xong lời này, bấm pháp quyết, con thuyền bay màu vàng nở rộ linh quang, bay về phía bầu trời, rất nhanh không còn bóng dáng.

...

Huyền Dương giới, Huyền Linh đại lục.

Mảng hải vực xanh thẳm nào đó, một đạo hào quang màu xanh xuất hiện ở phía chân trời xa xa, không qua bao lâu, tốc độ của hào quang màu xanh chậm lại, hiện ra một con thuyền khổng lồ màu xanh dài mấy trăm trượng, trên buồm có một hình hoa sen màu xanh.

Đám người Vương Trường Sinh đứng trên boong tàu, vẻ mặt khác nhau.

Diệp Tuyền Cơ cùng Diệp Vân Thước quay về Bắc Hàn Băng Nguyên, Diệu Đức đại sư quay về Thiên Dương Sa Hải, đám người Vương Trường Sinh, Trần Nguyệt Dĩnh cùng Công Tôn Ưởng quay về Huyền Linh đại lục.

Một chuyến này xuất chinh dị giới, bọn họ kiếm một khoản lớn, không được hoàn mỹ là, Vương Hướng Vinh đã thân tử đạo tiêu.

“Rốt cuộc đã trở lại, Vương sư đệ, ta quay về Trấn Hải cung trước.”

Trần Nguyệt Dĩnh nói một tiếng, hóa thành một đạo độn quang màu vàng rời khỏi.

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, tàu Thanh Liên nở rộ độn quang, bay vào Thanh Liên đảo, đáp ở trên không Thanh Liên phong.

Đám người Vương Thanh Phong lục tục rời thuyền, Vương Trường Sinh thu hồi tàu Thanh Liên.

“Thanh Phong, Tuyết Ly, các ngươi mang một nửa số mỏ quặng bậc tám đưa đi Thương Hải, tổ chức tộc nhân khai thác mỏ quặng bậc tám.”

Vương Trường Sinh phân phó. Bọn họ cướp đoạt được mười hai mỏ quặng bậc tám, có thể luyện chế một lô thượng phẩm thông thiên linh bảo, ngoài ra, khóa linh bảo thuyền cũng đạt được ba chiếc, như vậy, Vương gia đã có năm chiếc khóa linh bảo thuyền.

Nguyên Cơ Thạch cũng đạt được nhiều khối, có thể thăng cấp linh mạch của phó đảo.

“Con biết rồi, cha.”

Vương Thanh Phong đáp ứng, nhận lệnh rời đi.

Vương Trường Sinh phái người gọi tới Vương Thanh Sơn cùng Vương Mạnh Bân, lấy ra hai cái vòng tay trữ vật màu sắc khác nhau, đưa cho bọn họ, nói: “Trong này có tài liệu mở khiếu thứ nhất, các cháu cầm khai khiếu đi! Còn có tâm đắc khai khiếu của chúng ta.”

“Tài liệu mở khiếu thứ nhất!”

Vương Thanh Sơn và Vương Mạnh Bân vẻ mặt kích động, cảm ơn một tiếng, nhận lấy vòng tay trữ vật.

“Cửu thúc, mọi người một lần này đã đi những giới diện nào.”

Vương Thanh Sơn tò mò hỏi.

Vương Trường Sinh cũng không giấu diếm, nói về tình huống của bọn họ.

Biết được Vương Trường Sinh và Uông Như Yên liên thủ tiêu diệt Đông Sơn, Vương Thanh Sơn có chút kinh ngạc. Hắn là biết thực lực của Đông Sơn, năm đó nhiều vị tu sĩ Đại Thừa bọn Diệp Tuyền Cơ ra tay, lúc này mới cuốn lấy Đông Sơn, không ngờ Đông Sơn ngã ở trên tay Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

“Mở một khiếu thần thông đã mạnh như vậy, vậy nếu mở hai khiếu hoặc ba khiếu, chẳng phải là quét ngang Đông Huyền châu giới quần?”

Vương Mạnh Bân cảm thán nói.

Vương Trường Sinh gật đầu nói: “Trên lý luận là như thế, nhưng sự thật không nhất định như vậy, núi cao còn có núi cao hơn.”

Tu tiên giới lớn như vậy, cao thủ nhiều như mây, bọn họ chỉ là nổi danh ở mười mấy giới diện, đụng tới cao thủ mở hai khiếu, chưa chắc là đối thủ.

“Các cháu mở một khiếu, thực lực cũng sẽ nâng cao không ít.”

Uông Như Yên cười nói, Vương Thanh Sơn cùng Vương Mạnh Bân đều là Đại Thừa sơ kỳ, nếu mở một khiếu, tu sĩ Đại Thừa trung kỳ bình thường liền không phải đối thủ của bọn họ.

Vương Thanh Sơn và Vương Mạnh Bân gật gật đầu, khiêm tốn thỉnh giáo khai khiếu như thế nào, có những hạng mục công việc cần chú ý nào.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tự nhiên sẽ không giấu diếm, kiên nhẫn giảng giải, hy vọng có thể giúp bọn họ.

Hơn nửa ngày sau, Vương Thanh Sơn và Vương Mạnh Bân cáo từ rời khỏi, trở về khai khiếu.

Vương Trường Sinh gọi tới Vương Vĩnh Thiên, giao Ngân Nguyệt Xích, Thanh Linh Trát cùng Thất Tinh Hàng Yêu Tháp cho Vương Vĩnh Thiên, cất vào kho báu gia tộc, làm trấn tộc chi bảo.

Diệt Hồn Bàn cùng Chu Tước Hoàn uy lực cực lớn, tạm do bọn họ bảo quản.

Trừ năm món Huyền Thiên chi bảo, bọn họ còn đạt được nhiều món Huyền Thiên tàn bảo, Phục Linh Đồ là một món Huyền Thiên tàn bảo quý giá nhất, có thể thu bảo vật của kẻ địch, Huyền Thiên chi bảo cũng có thể thu, tiếp theo chính là Huyền Âm Bội.

Vương Trường Sinh đeo Huyền Âm Bội, Uông Như Yên có thể yên tâm sử dụng bảo vật âm luật.

Thiên Viêm Thần Quân đeo bảo vật này, Kim Bà tiên tử thúc giục Diệu Âm Địch cũng khó thương tổn đến Thiên Viêm Thần Quân.

“Ba món Huyền Thiên chi bảo!”

Vương Vĩnh Thiên hít vào một ngụm khí lạnh, cực kỳ kích động.

“Đây là chúng ta từ trên thân kẻ địch thu được, muộn một chút, ta sẽ tự mình luyện chế một món Huyền Thiên chi bảo.”

Vương Trường Sinh trầm giọng nói. Hắn đạt được không ít tài liệu luyện khí, trong đó còn có tài liệu luyện chế Huyền Thiên chi bảo, chờ hắn mở khiếu thứ hai, lại ra tay luyện chế Huyền Thiên chi bảo.

Trừ luyện chế Huyền Thiên chi bảo, Vương Trường Sinh còn có rất nhiều việc cần hoàn thành, luyện chế con rối thú bậc tám, thúc giục Vạn Linh Đạo Quả sinh trưởng cùng luyện chế khóa giới bảo thuyền.

Bạn cần đăng nhập để bình luận