Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3628: Song Đồng Thử phát huy sở trường (1)

“Lý sư huynh yên tâm, phu nhân ta sẽ không liên lụy chúng ta, vợ chồng chúng ta liên thủ quen rồi.”

Vẻ mặt Vương Trường Sinh đầy tự tin.

“Được rồi!”

Lý Long không có ý kiến. Hắn hơi chần chờ, tò mò hỏi: “Mạo muội hỏi một câu, Vương sư đệ, tộc nhân của ngươi làm sao đỡ được bốn đạo thần lôi này?”

“Ta ngày trước mua một tấm Ngũ Hành Lôi Tiêu Phù, vốn giữ lại độ đại thiên kiếp, Thanh Phong muốn trùng kích Luyện Hư kỳ, liền giao cho nó sử dụng, hy vọng một lần này đi Man Hoang Chi Địa, có thể tìm được thêm vài thứ tốt, đổi thêm một vài thứ.”

Vương Trường Sinh giải thích. Thiên Lôi Hóa Linh Phù và Ngũ Hành Lôi Tiêu Phù có hiệu quả kỳ diệu như nhau, bảo vật tương tự có không ít, không thể để bên ngoài biết Uông Như Yên luyện chế Thiên Lôi Hóa Linh Phù có thể ngăn cản.

Lý Long nửa tin nửa ngờ, chưa truy hỏi tiếp.

Nói chuyện phiếm vài câu, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên trở về nghỉ ngơi.

Sáng sớm hôm sau, năm người Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Lý Long, Lưu Sâm, Tần Dung liền rời khỏi đảo Thanh Liên, đi Man Hoang Chi Địa.

Ở sâu trong Man Hoang Chi Địa, một mảng rừng rậm màu đen rộng lớn vô cùng, phóng mắt nhìn, khắp nơi đều là cây cối màu đen cao hơn trăm trượng, cành lá um tùm, tán cây lớn vô cùng, che mất lượng lớn ánh nắng, rừng rậm tỏ ra có chút âm u.

Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Lý Long, Lưu Sâm cùng Tần Dung năm người chậm rãi tiến lên. Lưu Sâm cầm trên tay một tấm pháp bàn ánh sáng màu vàng kim lấp lánh, mặt ngoài pháp bàn lóe lên phù văn, tản mát ra một đợt linh khí dao động kinh người, đây là một món hạ phẩm thông thiên linh bảo.

Yêu Linh Bàn, nắm giữ bảo vật này, trong phạm vi trăm vạn dặm, yêu thú bậc bảy trở xuống đều có thể bị Yêu Linh Bàn phát hiện. Yêu thú cấp bậc càng cao, Yêu Linh Bàn phản ứng càng kịch liệt, nhưng một ít yêu thú thiên phú dị bẩm tự nhiên có thể tránh đi Yêu Linh Bàn.

Trấn Hải cung bảy đại trấn cung chi bảo Vạn Linh Bàn có thể phát hiện yêu thú bậc tám trở xuống trong phạm vi ức dặm, Yêu Linh Bàn chỉ là vật mô phỏng. Cho dù như thế, có bảo vật này trong tay, giết yêu thú sẽ dễ dàng một chút, có thể đề cao xác suất sinh tồn ở Man Hoang Chi Địa.

Trấn Hải cung dù sao cũng là thế lực lâu đời của Huyền Linh đại lục, nội tình thâm hậu, Vương gia xa xa không bằng.

Một lát sau, Yêu Linh Bàn trên tay Lưu Sâm chợt phát ra một tràng tiếng hổ gầm vang dội.

Trong lòng đám người Vương Trường Sinh cả kinh, chợt dừng lại.

Lưu Sâm hướng về Yêu Linh Bàn đánh vào một pháp quyết, vô số phù văn tuôn ra, xoay chuyển vù vù, chợt hóa thành hai mũi tên, đầu mũi tên chỉ hướng khác nhau, dài ngắn khác nhau.

“Có hai con yêu thú bậc sáu tới đây, một con từ hướng Đông Bắc hướng tới, cách đây đại khái bốn mươi vạn dặm, một con từ hướng Tây Bắc tới đây, cách đây hơn hai mươi vạn dặm. Chúng ta lấy tốc độ trước mắt tiến lên, khẳng định sẽ đụng tới yêu thú bậc sáu tới từ hướng Đông Bắc.”

Lưu Sâm phân tích.

“Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, Lưu sư đệ, bày trận tránh chúng nó đi!”

Lý Long phân phó.

Lưu Sâm lên tiếng đáp ứng, nâng tay phải, hơn một ngàn cây cờ trận ánh sáng màu trắng không ngừng lóe lên bắn ra, lơ lửng ở giữa không trung.

Hắn biến đổi pháp quyết, quát khẽ một tiếng: “Tán!”

Vừa dứt lời, hơn một ngàn cây cờ trận chợt bừng sáng, hóa thành hơn ngàn độn quang, hướng về phương hướng khác nhau bay đi, nhập vào lòng đất không thấy nữa.

Lưu Sâm lấy ra một tấm trận bàn bảy cạnh lóe lên ánh sáng màu trắng, đánh vào mấy pháp quyết.

Mặt đất chợt trào ra một làn sương mù màu trắng, bao phủ phạm vi mười dặm.

Một lát sau, sương mù màu trắng tan đi, năm người bọn Vương Trường Sinh biến mất không thấy.

Hơn một canh giờ sau, một đạo độn quang màu vàng kim từ nơi xa bay tới, rõ ràng là một con chim cu gáy khổng lồ màu vàng, mỏ nhọn lông đuôi dài, ngoài thân có vô số hồ quang màu vàng nhảy lên.

Chim cu gáy khổng lồ màu vàng cũng chưa phát hiện bất cứ điều gì khác thường, trực tiếp từ trên không rừng rậm bay qua.

Qua hơn hai canh giờ nữa, một con chó khổng lồ màu xanh dài hơn mười trượng xuất hiện ở trong rừng rậm, mắt con chó khổng lồ màu xanh là màu vàng, ngoài thân có một chút linh văn màu vàng.

Đạp Phong Khuyển bậc sáu trung phẩm, khứu giác cực kỳ nhạy bén.

Đạp Phong Khuyển tiến vào rừng rậm, nó đột nhiên dừng lại, chợt mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một cột sáng màu xanh thô to, hướng thẳng đến mảng không gian nào đó.

Mảng không gian nào đó chợt sáng lên một đạo ánh sáng màu vàng kim, va chạm với cột sáng màu xanh.

Tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, cột sáng màu xanh giống như tờ giấy mỏng, chia năm xẻ bảy.

Đạp Phong Khuyển còn chưa thấy kẻ địch, trên trời truyền đến một tiếng sấm sét đinh tai nhức óc, một đám mây sét màu bạc bao trùm trăm dặm chợt xuất hiện ở trên trời, chớp lóe sấm rền.

Hơn ngàn tia sét màu bạc to như cối xay cắt qua bầu trời, đánh về phía Đạp Phong Khuyển.

Tứ chi Đạp Phong Khuyển trào ra một mảng ánh sáng xanh, muốn tránh đi, dưới thân chợt trào ra một làn sương mù màu trắng, hóa thành dây thừng màu trắng dày đặc, cuốn lấy tứ chi Đạp Phong Khuyển.

Gào!

Một luồng ánh sáng xanh phóng lên trời, chợt hóa thành một hư ảnh con chó khổng lồ màu xanh, hư ảnh con chó khổng lồ vừa xuất hiện, há mồm phun ra một cơn lốc màu xanh, thổi hơn ngàn tia sét màu bạc đánh xuống thất linh bát lạc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận