Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4758: Thiên Thi Chân Quân

Mảng hải vực xanh thẳm mênh mông vô bờ nào đó, một đạo độn quang nhanh chóng lướt qua bầu trời.

Độn quang còn chưa bay ra bao xa, một tiếng đao ngân chói tai vang lên, một đao khí chọc trời ánh vàng rực rỡ quét đến, nơi đi qua, mặt biển tách thành hai, lượng lớn yêu thú cấp thấp hóa thành một mảng mưa máu.

Cùng lúc đó, một tiếng nam tử quát to vang vọng thiên địa cất lên, quanh quẩn không dứt ở phạm vi ngàn dặm.

Độn quang dừng lại, lộ ra bóng người Hách Quang, tay phải hắn không cánh mà bay, trong mắt tràn đầy nét hoảng sợ.

Hắn và đường thúc Hách Dương liên thủ công kích Hỏa Diên đảo, thật không dễ gì mới tiêu diệt hai tu sĩ Luyện Hư trên đảo, bọn họ cũng tổn hại một người, Đông Nguyệt bị thương nặng, đột nhiên toát ra một tên Nhân tộc Luyện Hư, tiêu diệt Hách Dương.

Hộ thân bảo vật của Hách Quang lợi hại một chút, bằng không đã bị hại, hắn liều chết xông ra khỏi vòng vây, Nhân tộc Luyện Hư nhằm vào hắn.

Đao quang ngút trời đến trước mặt Hách Quang, bổ lên hộ thể linh quang của Hách Quang, hộ thể linh quang của hắn giống như tờ giấy, bị đao quang ngút trời chém vỡ nát.

Hét thảm một tiếng, Hách Quang bị đao quang ngút trời chém thành hai nửa, thi thể hóa thành một viên Thế Kiếp Châu.

“Bốp” một tiếng, Thế Kiếp Châu chia năm xẻ bảy.

Không gian cách xa mấy chục dặm sáng lên một đạo linh quang, hiện ra bóng người Hách Quang, trong mắt tràn đầy nét hoảng sợ.

Một tiếng sấm sét vang lên, một con rối chim cắt khổng lồ hào quang vàng óng quanh quẩn xuất hiện ở đỉnh đầu Hách Quang, ngoài thân con rối chim cắt khổng lồ tràn ngập vô số hồ quang màu vàng.

Con rối chim cắt khổng lồ nhẹ nhàng vỗ đôi cánh, một mảng lớn hồ quang màu vàng tuôn trào ra, bao phủ bóng người Hách Quang, đồng thời một đôi móng vuốt sắc nhọn vươn xuống, một tiếng hét thảm truyền ra.

Một cái Nguyên Anh cỡ nhỏ bay ra khỏi cơ thể, một tòa tháp khổng lồ ánh vàng rực rỡ bỗng dưng hiện lên, chụp xuống thẳng mặt, thu đi Nguyên Anh cỡ nhỏ.

Thi thể Hách Quang nhanh chóng hướng về đáy biển rơi xuống, đầu vỡ nát.

Vương Xuyên Minh từ nơi xa bay tới, tiếp được thi thể của Hách Quang, lục soát lấy đi tài vật trên thi thể, tìm được một cái nhẫn trữ vật màu xanh.

“Trấn Thần Hống! Tay Vương gia các ngươi vươn quá dài rồi nhỉ! Dám chạy đến nội địa chúng ta gây chuyện, xem ra là ngại mạng quá dài rồi.”

Một giọng nam tử lạnh như băng từ phía chân trời truyền đến.

Vương Xuyên Minh không nói hai lời, nhảy đến trên lưng con rối chim cắt khổng lồ, bấm pháp quyết, con rối chim cắt khổng lồ nhẹ nhàng vỗ đôi cánh, hóa thành một đạo độn quang màu vàng óng xé gió chạy đi, tốc độ rất nhanh.

Ầm ầm ầm, nước biển giống như sôi trào, kịch liệt quay cuồng, từng vòi rồng sóng nước thô to phóng lên trời, hướng thẳng đến Vương Xuyên Minh.

Vương Xuyên Minh bấm pháp quyết, con rối chim cắt khổng lồ phát ra một mảng lớn hồ quang màu vàng, nghênh đón.

Ầm ầm ầm, vòi rồng sóng nước đánh tới tán loạn hết, nước biển văng khắp nơi.

Mấy đạo độn quang xuất hiện ở phía chân trời xa xa, tốc độ rất nhanh.

Vương Xuyên Minh không dám ham chiến, bấm pháp quyết, linh văn ngoài thân con rối chim cắt khổng lồ tỏa sáng, đẩy nhanh tốc độ.

Mấy đạo độn quang đuổi theo, biến mất ở phía chân trời.

Hòn đảo hoang nào đó phạm vi trăm dặm, phụ cận một khối đá lớn sáng lên một đạo hào quang màu vàng, hiện ra một ông lão áo bào vàng dáng người mập mạp, mặt tròn mắt nhỏ.

“Tu sĩ Vương gia sao lại thâm nhập địa bàn Hỏa Đồn nhất tộc gây chuyện? Xem ra khẳng định có mưu đồ, cần chạy về báo cáo mới được.”

Ông lão áo bào vàng lẩm bẩm, trên mặt lộ ra vẻ mặt như có chút suy nghĩ.

Lão chui vào lòng đất, biến mất không thấy.

...

Trung bộ Huyền Linh đại lục, Thiên Âm sơn mạch quanh năm bị âm khí bao phủ, quỷ khóc sói tru không ngừng bên tai, hiếm có tu sĩ nào muốn ở đây tu luyện.

Một đạo độn quang màu đen xuất hiện ở phía chân trời xa xa, tốc độ đặc biệt nhanh.

Không qua bao lâu, độn quang màu đen dừng lại, hiện ra một ông lão áo bào đen dáng người gầy gò, đôi mắt lõm xuống, trên người sát khí ngút trời.

Thiên Sát Thượng Nhân, Hợp Thể trung kỳ.

Ông lão áo bào đen nhìn biển sương mù màu đen phía dưới, phát ra một lá bùa truyền âm, một lát sau, biển sương mù màu đen kịch liệt quay cuồng, hiện ra một thông đạo, ông lão áo bào đen bay vào.

Không qua bao lâu, ông lão áo bào đen xuất hiện ở trong một hang động tối tăm khô ráo trong lòng đất, trên vách đá lồi lõm trải rộng phù văn huyền ảo, góc dưới bên trái có một đỉnh lô màu vàng, trong đỉnh thiêu đốt một ngọn lửa màu xanh lục.

Một ông lão áo bào vàng dáng người khôi ngô ngồi ở trên chủ tọa, ông lão áo bào vàng màu da vàng như nến, mặt vuông đôi mắt nhỏ.

Thiên Thi Chân Quân, Hợp Thể trung kỳ.

“Huyền lão quỷ, cuối cùng liên hệ được ngươi, ngươi đã đi đâu? Lão phu còn tưởng ngươi đã chết đó!”

Thiên Thi Chân Quân mở miệng nói, giọng có chút khàn khàn.

“Ngươi chết rồi ta cũng chưa chết, nghe môn đồ của ta nói, ngươi có tin tức của Hấp Lôi Châu bậc bảy? Lấy thực lực của ngươi, lại thêm luyện thi Hợp Thể kỳ kia, cho dù gặp phải yêu thú bậc bảy thượng phẩm, cũng có sức chiến một trận chứ!”

Ông lão áo bào đen nghi hoặc nói.

“Hê hê, nếu là yêu thú, lão phu sẽ không thông báo ngươi, nói rõ đi! Ta thu được tin tức, Thanh Liên Vương gia có Hấp Lôi Châu bậc bảy hoặc bảo vật độ kiếp cấp cao, trong thời gian vạn năm, Vương gia toát ra năm vị tu sĩ Hợp Thể, muốn nói Vương gia không có bảo vật độ kiếp cấp cao, ta là không tin. Ngoài ra, hơn trăm năm trước, Vương gia đạt được truyền thừa của Cửu Kiếm Chân Quân, nghe nói có Thiên Hư Ngọc Thư cùng thượng phẩm thông thiên linh bảo loại phòng ngự.”

Thiên Thi Chân Quân trầm giọng nói, ánh mắt ngưng trọng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận