Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3239: Quy Miết đảo Triệu gia Triệu Thụy Long, Triệu Thụy Hổ (2)

Vì đối phó Vương gia, Liễu gia phái tám vị Hóa Thần đến Triệu gia, tám vị Hóa Thần đều là thế lực phụ thuộc Liễu gia.

Nếu là Vương gia phái tu sĩ Hóa Thần ra tay, Triệu gia sẽ đánh bị thương nặng hoặc giết một tu sĩ Hóa Thần của Vương gia, nếu là Vương gia nén giận, lòng người liền tan, Triệu gia lôi kéo thế lực phụ thuộc Vương gia liền dễ dàng hơn nhiều.

Triệu gia đã từng cân nhắc các loại khả năng, làm tốt chuẩn bị ứng đối.

“Đám người Lôi đạo hữu phân tán ở chín đảo phụ của Triệu gia chúng ta, bất cứ một hòn đảo phụ nào bị tập kích, bọn họ đều sẽ lập tức trợ giúp, tu sĩ Hóa Thần của Vương gia còn chưa đến bảy người, nghĩ hẳn bọn họ cũng không nhấc lên nổi sóng gió lớn bao nhiêu.”

Triệu Thụy Hổ dương dương đắc ý nói.

Vừa dứt lời, phòng nghị sự kịch liệt chớp lên, trên đảo chợt nổ vang tiếng cảnh báo.

Nụ cười trên mặt Triệu Thụy Hổ đọng lại, tu sĩ ở đây vẻ mặt chấn động.

“Thái Hạo Chân Nhân giết tới cửa? Không phải chứ! Một tên tu sĩ Nguyên Anh mà thôi.”

“Có thể là thú triều cỡ lớn hay không? Chẳng lẽ là thú triều tới sớm rồi?”

“Báo cáo sai nhỉ! Không đi công kích chín hòn đảo phụ, công kích đảo chính, quá ngu xuẩn rồi nhỉ!”

Tộc nhân Triệu gia nhao nhao nghị luận, mỗi người phát biểu ý kiến của mình.

Triệu Thiên Dụ vội vàng lấy ra một tấm la bàn đưa tin, hỏi tình huống.

“Lão tổ tông, tu sĩ Hóa Thần của Vương gia đánh tới cửa rồi, không phải Thái Hạo Chân Nhân.”

Triệu Thiên Dụ vội vàng báo cáo.

“Vương gia đến đây bao nhiêu người? Thần thông như thế nào?”

Triệu Thụy Long trầm giọng nói.

“Hai người, cầm đầu là Vương Thanh Sơn, Hóa Thần hậu kỳ, còn có Vương Thanh Phong, Hóa Thần sơ kỳ, đúng rồi, còn có con linh quy kia Thái Hạo Chân Nhân tự mình chăn nuôi.”

Triệu Thiên Dụ nhíu mày nói, tu sĩ Vương gia quá tự đại rồi nhỉ! Chỉ phái hai tu sĩ Hóa Thần tới đây.

“Cái gì? Chỉ hai người? Vương gia cũng quá mức không để chúng ta vào mắt rồi nhỉ!”

Triệu Thụy Hổ nhíu mày nói. Quy Miết đảo là đại bản doanh Triệu gia, Vương gia chỉ phái hai Hóa Thần đến, đây là vũ nhục, vũ nhục trắng trợn.

“Chỉ hai người, bọn họ đang công kích hộ đảo đại trận của chúng ta, ta đã phái người thông báo đám người Lý tiền bối.”

Triệu Thiên Dụ nói theo sự thật, nhíu mày.

Triệu gia có hai tu sĩ Hóa Thần ra ngoài chưa về, tính cả tám Hóa Thần kỳ ngoại viện, tu sĩ Hóa Thần Triệu gia có thể vận dụng có nhiều tới mười một người.

“Hừ, hai người đã dám công kích hộ tộc đại trận của Triệu gia chúng ta, đi, ra ngoài xem, ta trái lại muốn xem bọn hắn có thần thông gì, dám công kích Quy Miết đảo.”

Triệu Thụy Long hừ lạnh một tiếng, mặt đầy sát khí, hóa thành một đạo độn quang bay ra ngoài, người khác theo sát sau đó.

Ngoài Quy Miết đảo, Vương Thanh Sơn và Vương Thanh Phong đang công kích Quy Miết đảo.

Một màn hào quang màu lam hơi nước mênh mông che kín cả Quy Miết đảo, kiếm khí màu xanh cùng đao khí màu đỏ chém lên màn hào quang màu lam, màn hào quang màu lam vặn vẹo biến hình, rất nhanh khôi phục bình thường.

Hơn trăm sóng nước vòi rồng thô to từ trên mặt biển phóng lên trời, giống như hơn trăm cây trường thương màu lam, đánh lên màn hào quang màu lam.

Một đám lôi vân màu lam lớn trăm dặm lơ lửng ở bầu trời, chớp lóe sấm rền, từng tia chớp màu lam thô to bổ xuống, lục tục rơi ở trên màn hào quang màu lam.

“Hừ, hai tên Hóa Thần đã dám đánh tới cửa, coi Triệu gia chúng ta không có ai?”

Một giọng nam tử lạnh như băng chợt vang lên.

Triệu Thụy Long và Triệu Thụy Hổ từ trên đảo bay ra, bọn họ vẻ mặt lạnh lùng.

“Lời này cần ta hỏi Triệu gia các ngươi mới phải, giết tới Nghiêm gia, bắt đi cháu rể của ta, hắn đâu!”

Vương Thanh Sơn giọng điệu nghiêm khắc.

“Hừ, hắn sai trước, còn dám đả thương đánh chết nhiều con cháu Triệu gia chúng ta, không giết hắn đã rất nể mặt Vương gia các ngươi rồi. Người có thể thả, nhưng các ngươi phải cho chúng ta một khoản bồi thường.”

Triệu Thụy Hổ mặt lạnh lùng nói.

Vương Thanh Sơn căn bản không muốn đi múa mép khua môi với hắn, hai vai khẽ nhún, một chuỗi tiếng kiếm ngân trong vắt vang lên, chín cây phi kiếm hào quang lấp lánh từ trong hộp kiếm bay ra, thoáng mơ hồ, hóa thành hơn vạn thanh phi kiếm màu xanh, giống như sao băng, hướng về Triệu Thụy Hổ cùng Triệu Thụy Long đối diện đánh tới.

“Thông thiên linh bảo thành bộ!”

Triệu Thụy Long vẻ mặt ngưng trọng, trong mắt tràn đầy kiêng kị.

Hắn phất tay áo, năm tấm cờ lệnh hào quang màu lam lấp lánh bay ra, mặt cờ sau khi sáng lên hào quang màu lam lóa mắt, hình thể cờ lệnh màu lam tăng vọt, vô số nước biển trào ra, hóa thành tầng tầng màn nước, bảo vệ bọn họ.

Triệu Thụy Hổ một tay hướng về Vương Thanh Sơn vỗ một cái vào hư không, hư không trên đỉnh đầu Vương Thanh Sơn nổi lên một mảng gợn sóng, vô số ánh lửa màu đỏ toát ra, chợt hóa thành một bàn tay màu đỏ lớn mấy trăm trượng, tản mát ra nhiệt độ cao khủng bố.

Bàn tay màu đỏ chưa hạ xuống, nhiệt độ cao kinh người đã khiến lượng lớn nước biển bốc hơi, dâng lên lượng lớn sương trắng.

Mười mấy sóng nước vòi rồng thô to từ mặt biển bay lên, nháy mắt đánh nát bàn tay màu đỏ.

Trên mặt biển xuất hiện từng cái vòng xoáy thật lớn, chính là Lân Quy.

Phi kiếm màu xanh dày đặc đánh lên nhiều tầng màn nước, những màn nước giống như tờ giấy, bị phi kiếm màu xanh dày đặc đánh vỡ nát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận