Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6974: Trương thị tiên tộc (1)

Vương Trường Sinh nói đơn giản một lần với Uông Như Yên vị trí ba mảnh vỡ, Uông Như Yên nói: “Chúng ta bây giờ đi tìm mảnh vỡ?”

Bọn họ nếu đi Thiên Công tiên vực, trong thời gian ngắn không trở lại được.

“Ta đều sắp xếp cả rồi, bảo đảm không chút sai sót.”

Vẻ mặt Vương Trường Sinh đầy tự tin, hắn gọi Vương Thanh Phong đến, ba người đi vào một gian mật thất.

Vương Trường Sinh phất tay áo, Như Ý Môn bay ra, rơi trên mặt đất.

Hắn đánh vào một đạo pháp quyết, Như Ý Môn nhất thời nở rộ ra linh quang chói mắt, phóng to lên không ít.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên thay đổi dung mạo, đi vào Như Ý Môn, hoàn cảnh trước mắt chợt mơ hồ, bọn họ xuất hiện ở trên không một dãy núi xanh biếc liên miên uốn lượn.

“Nơi này là nơi nào?”

Uông Như Yên tò mò hỏi.

“Thiên Công tiên vực Huyền Cơ đại lục!”

Vương Trường Sinh nói.

Hắn những năm qua không thiếu sử dụng Như Ý Môn truyền tống đi tiên vực khác, đã nắm giữ biện pháp sử dụng Như Ý Môn, bọn họ muốn đi tiên vực nào du lịch, trực tiếp lợi dụng Như Ý Môn truyền tống qua, muốn chạy về cũng rất tiện.



Tổ địa Trương gia ngay tại Huyền Cơ đại lục. Ở trong phạm vi nhất định, Thanh Huyền có thể cảm ứng được sự tồn tại của mảnh vỡ đạo khí, tìm kiếm mảnh vỡ đạo khí rất tiện.

Như Ý Môn ở ngay sau người, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên quay về trong Như Ý Môn, một lần nữa trở lại mật thất.

“Quá tốt rồi, có bảo vật này trong tay, trong tộc gặp phiền toái, chúng ta chạy về cũng rất tiện.”

Uông Như Yên nói.

“Thanh Phong, con thủ ở chỗ này, nếu hỗn độn thú công thành, con lập tức lợi dụng Như Ý Môn chạy tới Huyền Cơ đại lục, dùng bảo vật đưa tin liên hệ chúng ta.”

Vương Trường Sinh nói.

“Cha, bảo vật này dùng như thế nào?”

Vương Thanh Phong hỏi.

Vương Trường Sinh tự mình dạy Vương Thanh Phong sử dụng Như Ý Môn như thế nào, để hắn tự mình sử dụng Như Ý Môn truyền tống đến nơi khác, thẳng đến lúc hắn quen thuộc sử dụng Như Ý Môn mới thôi.

“Cha, bảo vật này cũng quá lợi hại rồi.”

Vương Thanh Phong hưng phấn nói. Bên ngoài nếu biết Vương gia có một món bảo vật có thể tùy ý truyền tống đến tiên vực khác, tuyệt đối sẽ có ý đồ với Vương gia.

Cho dù là Đại La Kim Tiên nắm giữ Không Gian pháp tắc, cũng không có cách nào nhanh như vậy từ Hỗn Độn đại lục xuất hiện ở tiên vực khác.

Trừ truyền tống, cũng có thể lợi dụng bảo vật này chạy trốn, tác dụng rộng khắp.

“Cho nên cần con tự mình trông coi, đừng truyền ra ngoài.”

Vương Trường Sinh dặn dò.

Trên tay hắn có hai món Hồng Mông linh bảo biến dị, Như Ý Môn có thể tùy ý truyền tống đến bất cứ nơi nào của tiên giới, Lôi Trì có thể sinh ra vật bổn nguyên, vô luận một món bảo vật nào để lộ tin tức, đều sẽ mang đến tai ương ngập đầu cho Vương gia.

“Con biết rồi, cha, ngài cùng mẹ cẩn thận một chút, nếu là hỗn độn thú công thành, con sẽ lập tức đi qua thông báo hai người.”

Vương Thanh Phong nói, đánh vào Như Ý Môn một đạo pháp quyết, Như Ý Môn nhất thời nở rộ ra linh quang chói mắt.

Vương Trường Sinh dặn dò vài câu, cùng Uông Như Yên thay đổi dung mạo và khí tức, đi về phía Như Ý Môn.

Bọn họ xuyên qua Như Ý Môn, xuất hiện ở Huyền Cơ đại lục.

“Chúng ta trực tiếp đi Trương gia, trước xác nhận mảnh vỡ đạo khí ở nơi nào.”

Vương Trường Sinh nói, hai người hướng về phía Tây Bắc bay đi, rất nhanh đã biến mất ở phía chân trời.

Huyền Cơ sơn mạch ở đông nam bộ Huyền Cơ đại lục, do trăm vạn ngọn núi to nhỏ tạo thành, nơi này là tổ địa của Trương gia, đề phòng nghiêm ngặt.

Trương gia truyền thừa hơn trăm triệu năm, thời kì cường thịnh, Trương gia có mười mấy vị Đại La Kim Tiên, vinh quang không ai bì được, chẳng qua sau khi gặp vài lần đại nạn, Trương gia kém xa ngày xưa, vẫn luôn xuống dốc. Trương Thiên Hùng là tộc nhân tu vi cao nhất Trương gia, có tu vi Đại La Kim Tiên trung kỳ.

Gian mật thất nào đó, một nam tử áo vàng thân hình cao lớn ngồi khoanh chân ở trên một tấm bồ đoàn màu vàng, đôi mắt khép hờ, ngoài thân bị một vầng sáng màu vàng bao phủ.

Một con hạc giấy truyền âm bay vào, lượn không ngừng ở đỉnh đầu của hắn.

Nam tử áo vàng mở đôi mắt, lóe lên một mảng hào quang vàng óng. Hắn búng ngón tay, một đạo hào quang vàng óng bay ra, đánh trúng hạc giấy truyền âm, hạc giấy truyền âm nói tiếng người: “Lão tổ tông, có hai vị Đại La Kim Tiên tới chơi, nói là tìm ngài bàn chút việc.”

“Đại La Kim Tiên tới chơi?”

Trương Thiên Hùng nhíu mày.

Hắn lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang vàng óng, đánh vào một đạo pháp quyết, hỏi: “Quảng Không, biết lai lịch hai người này không?”

“Không biết, chưa từng nghe nói bọn họ, hẳn là đến từ tiên vực khác, xem tư thế bọn họ, nhất định phải gặp ngài mới được.”

Trương Quảng Không nói.

“Ta biết rồi, mở ra hộ tộc đại trận, ta đi gặp người này một chút.”

Trương Thiên Hùng nói, thu hồi pháp bàn màu vàng, đi ra ngoài.

Bên ngoài Huyền Cơ sơn mạch, một thanh niên áo lam ngũ quan bình thường cùng một phụ nhân váy lam dáng người đầy đặn đứng trên không trung, chính là Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, bọn họ thay đổi dung mạo khí tức, căn bản không sợ bị nhận ra.

Trương Thiên Hùng bay ra, hắn đánh giá cao thấp Vương Trường Sinh, khách khí nói: “Lão phu Trương Thiên Hùng, không biết hai vị đạo hữu xưng hô như thế nào?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận