Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2847: Cao thủ tập hợp, tranh đoạt Thiên hư ngọc thư (2)

“Lưu đạo hữu, ta không muốn làm khó ngươi. Giao Thiên hư ngọc thư ra là ngươi có thể rời đi.”

Thú nhân tộc giọng điệu bình tĩnh, ánh mắt nhìn chằm chằm ông lão áo bào xanh.

“Chỉ bằng ngươi? Thực nghĩ lão phu là bùn đất tuỳ người nặn trát sao?’

Sắc mặt ông lão áo bào xanh lạnh lùng, đằng đằng sát khí.

Tay áo hắn run lên, bắn ra năm thanh lệnh kỳ linh quang lập loè, đánh vào đó một đạo pháp quyết. Năm thanh lệnh kỳ nhất thời hào quang đại phóng, nháy mắt trướng lớn đến hơn mười trượng, không ngừng bay lượn quanh thân ông lão áo bào xanh, linh quang loé ra.

Năm cây phiên kỳ có màu sắc khác nhau, tản mát ra thuộc tính dao động khác nhau. Nếu cẩn thận quan sát sẽ thấy trên thân phiên kỳ có mấy đạo vết rách thật nhỏ.

Ngũ hàng kỳ, mỗi một món đều là thông thiên linh bảo trung phẩm.

Ánh mắt Thú nhân tộc lộ ra vài phần kiên kị. Có bị bức nóng nhảy cũng có thể nhảy tường, huống chi là Ngũ Hành Tử. Nếu thật sự xé rách da mặt, chưa chắc có thể thắng dễ dàng.

“Lưu đạo hữu không cần hiểu lầm. Tại hạ có ý tứ khắc, chúng ta làm trao đổi đi!”

Hắn lấy ra một trữ vật giới màu xanh, đưa cho ông lão áo bào xanh.

Ông lão áo bào xanh đảo thần thức qua, chau mày cười khẩy nói: “Chỉ bằng mấy thứ này đã muốn đuổi ta đi?”

Đúng lúc này, một đạo độn quang màu xanh từ xa xa bay tới. Không qua bao lâu, độn quang màu xanh ngừng lại, rõ ràng là một hồ lô lớn màu xanh. Hơn mười người Đa mục tộc ở đứng bên trên. Cầm đầu là một người nam trung niên mặt tròn mắt to. Trên mặt hắn có mấy chục con mắt, là Luyện hư hậu kỳ.

“Lưu đạo hữu, lời ta nói với ngươi vẫn còn hiệu lực. Đây là thành ý của ta.”

Người nam trung niên trầm giọng nói, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía ông lão áo bào xanh.

Tay áo hắn run lên, một trữ vật giới màu vàng bay ra, bay về hướng ông lão áo bào xanh.

Ông lão áo bào xanh đốn lấy trữ vật giới màu vàng, đảo thần thức qua. Trên mặt lộ ra vẻ hài lòng. Hắn lật tay lấy ra một hộp ngọc thanh quang lập loè. Cổ tay nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, hộp ngọc màu xanh bay tới trước người nam trung niên.

Người nam trung niên lộ thần sắc vui mừng, đang định đi tiếp.

Hư không chợt tạo nên một trận gợn sóng. Một bàn tay to mấy trăm trượng màu xanh chợt hiện lên giữa không gian trống rỗng. Giống như mò kim đáy biển, chộp về hướng hộp ngọc màu xanh.

Người nam trung niên khẽ hừ một tiếng, một con mắt trên mặt hào quang đại phóng. Bay ra một đạo sáng mờ kim sắc che kín bàn tay to màu xanh. Bàn tay to màu xanh giống như bị định trụ vậy, ngừng lại giữa không trung.

Oành đùng đùng!

Một tiếng nổ vang lên, bàn tay to màu xanh chợt vỡ tác ra, bộc phát một cỗ khí lưu mạnh mẽ.

Hộp ngọc màu xanh bị khí lưu mạnh mẽ nghiền nát. Nửa trang sách ngân quang lập loè bắn ra. Bên ngoài trang sách trải rộng tự phù huyền ảo. Tự phù này giống như vật còn sống vậy, vặn vẹo biến hình.

“Thiên hư ngọc thư!”

Ánh mắt người nam trung niên như lửa nóng, nhìn chằm chằm vào trang sách màu bạc.

Nghe nói Thiên hư ngọc thư đến ừ tiên giới, ghi lại bao quát nội dung vạn tượng. từ công pháp bí tịch, luyện khí, luyện đan,… tất cả đều đề cập đến. Tiểu chủng tộc có được vài tờ Thiên hư ngọc thư, sẽ nắm giữ bí thuật mạnh mẽ nào đó. Thực lực của toàn bộ chủng tộc tăng vọt, chưa đến vạn năm đã trở thành đại tộc số một số hai. Tán tu nghèo túng có được Thiên hư ngọc thư, tu vi đột nhiên tăng mạnh. Truyền thuyết về Thiên hư ngọc thư có rất nhiều, nhưng không có bao người tận mắt chứng kiến.

Có một việc có thể xác định, Thiên hư ngọc thư quả thật đến từ tiên giới. Nghe nói Thiên hư ngọc thư có phương pháp luyện chế Huyền thiên bảo.

Mỗi một lần Thiên hư ngọc thư hiện thế, đều sẽ dậy nên một trận gió tanh mưa máu.

Thú nhân tộc ngửa mặt lên trời rít gào, một cỗ hấp lực mạnh mẽ xuất hiện giữa không gian trống rỗng. Thiên hư ngọc thư không chịu khống chế bay về phía hắn.

Người nam trung niên đương nhiên không thuận theo, cổ tay hắn run lên. Bay ra một đạo thanh quang, sau đó biến mất không thấy.

Ngay sau đó, đỉnh đầu Thiên hư ngọc thư chợt xuất hiện một đạo thanh quang, rõ ràng là một tấm lưới thanh quang lập loè, che kín Thiên hư ngọc thư.

Ông lão áo bào xanh bấm niệm pháp quyết, phi toa màu đỏ dưới chân hào quang đại trướng, bay về hướng trời cao.

Hai bên đều không quan tâm đến ông lão áo bào xanh, vội vàng tranh đoạt thiên hư ngọc thư.

Một đạo độn quang màu xanh xuất hiện ở phía chân trời xa xa, không qua bao lâu độn quang màu xnah ngừng lại. Rõ ràng là một chiếc thú xa bốn bánh.

Đám người Vương Trường Sinh đứng ở bên trên, thần sắc ngưng trọng.

“Thiên hư ngọc thư!”

Thái Vân Phong kinh hô, thần sắc kích động.

Vương Trường Sinh nghe được bốn chữ “Thiên hư ngọc thư”, tỏng mắt chợt loé qua ngạc nhiên. Hắn đương nhiên nghe nói về Thiên hư ngọc thư. Thời gian Thiên hư ngọc thư xuất hiện còn sớm hơn tuổi thọ của Huyền Linh giới. Thậm chú còn có lời đồn, Huyền Linh thiên tôn vì chiếm được vài trang Thiên hư ngọc thư, mới có thể trong vạn năm từ Hoá thần kỳ tu luyện đến Đại thừa kỳ.

Hai đám dị tộc đang tranh đoạt Thiên hư ngọc thư, Luyện hư tu sĩ là chiến lực chủ yếu.

“Tu sĩ Nhân tộc đến, chúng ta đối phó Nhân tộc trước đi!”

Người nam trung niên nói xong, dùng sức thu lưới. Túi lưới màu xanh rất nhanh co rút lại, thu Thiên hư ngọc thư vào ống tay áo của hắn.

Thú nhân tộc nhíu đầu mày, xem như cam chịu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận