Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4363: Tấn công Kim Thiềm sơn

Tây Môn Thắng là lão tổ Tây Môn gia, có tu vi Hợp Thể trung kỳ.

Phi Tuyết cư sĩ, Lưu Nhất Long, Hoàng Nhất Long cùng Tây Môn Thắng đều là Hợp Thể trung kỳ, Tô Tình là Hợp Thể sơ kỳ, lấy một chỗ cứ điểm đó không phải vấn đề.

Tích tộc ở ngoại vi bảo lưu lại mười tám chỗ cứ điểm, bọn họ cần nhổ sáu chỗ cứ điểm, còn lại mười hai chỗ cứ điểm giao cho Tinh Hỏa tộc cùng Dạ Xoa tộc.

Nhìn từ sắp xếp, Trần Nguyệt Dĩnh, Thiên Hà Kiếm Tôn tựa như đã thương lượng với Viêm Khuyết, La Tiêu, mười tám chỗ cứ điểm ở ngoại vi của Tích tộc, ba tộc các phụ trách sáu chỗ cứ điểm.

“Trần tiền bối, chúng ta lẻn vào cứ điểm Tích tộc như thế nào? Khống chế tù binh, để bọn họ đưa chúng ta đi vào?”

Phi Tuyết cư sĩ nghi hoặc nói.

Hắn vạn lần không ngờ, mình thế mà bị phái đi lẻn vào cứ điểm của Tích tộc.

Trấn Hải cung và Lãnh Diễm phái vẫn luôn là quan hệ cạnh tranh, Trần Nguyệt Dĩnh tự nhiên không có khả năng phái người một nhà đi chấp hành nhiệm vụ lẻn vào, phái Phi Tuyết cư sĩ đi tương đối thích hợp.

“Chúng ta có nằm vùng giả ý đầu phục Tích tộc, đến lúc đó, nàng sẽ đưa các ngươi tiến vào cứ điểm Tích tộc, năm người các ngươi hạ một chỗ cứ điểm đó không có vấn đề chứ?”

Trần Nguyệt Dĩnh dùng giọng điệu không thể hoài nghi nói.

Tu sĩ Hợp Thể khác tấn công sáu chỗ cứ điểm, Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Lâm Thiên Long, Phong Tiêu Dao, Hứa Tường, Huyền Nguyệt tiên tử, Thái Dương Chân Nhân, Vạn Độc Thượng Nhân, Từ Minh, Tần Tiêu đi theo Trần Nguyệt Dĩnh cùng Thiên Hà Kiếm Tôn hành động, đánh về phía Thiên Tích sơn mạch.

Đồ vật tốt thật sự đều ở Thiên Tích sơn mạch. Chiến sự đánh đến bây giờ, Tích tộc không có khả năng đặt ở ngoại vi quá nhiều vật quý hiếm.

Từ Minh là môn chủ Cửu Diễm môn, có tu vi Hợp Thể hậu kỳ. Tần Tiêu là môn chủ Thất Tinh môn, trận pháp sư bậc bảy, có tu vi Hợp Thể trung kỳ.

Huyết Đao Chân Quân, Tây Môn Thánh, Bạch Nhược Hàn, Thiên Cơ Thượng Nhân phụ trách dẫn đội công kích một chỗ cứ điểm. Đám người Lý Vũ Tình, Quách Ngọc Lân, Tạ Anh phụ trách công kích một chỗ cứ điểm khác.

Đám người Phi Tuyết cư sĩ có thể lấy được bao nhiêu chỗ tốt, liền xem thực lực của chính bọn họ. Nếu là bọn họ tốc chiến tốc thắng, chạy tới Thiên Tích sơn mạch có lẽ còn có thể cướp đoạt được không ít chỗ tốt, nhưng một lần này hai vị tu sĩ Đại Thừa tự mình dẫn đội, tin tưởng Tích tộc không ngăn được bao lâu thời gian.

Phi Tuyết cư sĩ tự nhiên không dám nói không, vội vàng nói: “Không thành vấn đề.”

“Trần tiền bối, Lâm tiền bối, Tinh Hỏa tộc và Dạ Xoa tộc có thể giở trò quỷ hay không?”

Vạn Độc Thượng Nhân hơi do dự, thật cẩn thận nói.

“Yên tâm, bọn họ và chúng ta cùng nhau hành động, bốn vị Đại Thừa dẫn đội công kích Thiên Tích sơn mạch, đủ nể mặt Tích tộc rồi. Người khác nhổ cứ điểm ngoại vi, tận khả năng giết thêm một ít cao thủ Tích tộc.”

Thiên Hà Kiếm Tôn trầm giọng nói.

“Nếu là chúng ta nổi lên xung đột với Tinh Hỏa tộc và Dạ Xoa tộc thì sao? Bọn họ chưa chắc sẽ tràn đầy hòa khí với chúng ta nhỉ?”

Công Tôn Ưởng mở miệng hỏi, hắn phụ trách công kích một chỗ cứ điểm.

Trước đó, luận thân phận và đãi ngộ, Công Tôn Ưởng đều mạnh hơn Vương Trường Sinh, nhưng sau khi Trần Nguyệt Dĩnh tiến vào Đại Thừa kỳ, địa vị của Vương Trường Sinh cấp tốc đề cao.

“Có bản lãnh giết bọn họ, tự nhiên không thành vấn đề, không có bản lãnh thì đừng nổi lên xung đột với bọn họ, tự mình xem mà làm đi!”

Trần Nguyệt Dĩnh giải thích.

“Vâng.”

Các tu sĩ trăm miệng một lời đáp ứng.

Rất nhanh, lượng lớn tu sĩ Nhân tộc bắt đầi điều động, đám người Vương Thanh Sơn đi theo Công Tôn Ưởng, Long Thiên Hằng, Tống Ngọc Thiền và Tống Vân Long cùng nhau hành động. Có bọn họ chiếu cố, trái lại cũng không cần lo lắng đám người Vương Thanh Sơn gặp đãi ngộ không công bằng.

Đây là Trần Nguyệt Dĩnh an bài, nếu là Vương gia cùng Tống gia đánh tàn phế, tổn thất là lực lượng của Trấn Hải cung.

Cứ điểm Vương Nhất Mai nộp lên tinh hồn ngũ âm nữ khẳng định có trọng binh gác, xương cứng để Phi Tuyết cư sĩ đi gặm, tổng cộng có năm vị tu sĩ Hợp Thể, cũng không tính chơi xỏ Phi Tuyết cư sĩ.

Vương Trường Sinh mang phù triện bậc bảy trên người chia cho đám người Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Phong, Vương Thanh Thành, Vương Mạnh Bân, Vương Anh Kiệt, Bạch Ngọc Kỳ, Tôn Nguyệt Kiều, Liễu Hồng Tuyết, Đổng Tuyết Ly, Đoàn Thông Thiên, để bọn họ phòng thân.

Bọn họ đi theo bên người Trần Nguyệt Dĩnh và Thiên Hà Kiếm Tôn, trừ phi tu sĩ Đại Thừa ra tay, nếu không bọn họ không có nguy hiểm gì.

...

Vạn Diễm thành, Vạn Diễm điện.

Diễm Khuyết cùng La Tiêu ngồi ở trên chủ tọa, sắc mặt Diễm Khuyết hơi tái nhợt.

Hắn mất một tay, không khôi phục nhanh như vậy.

Bọn Diễm Cơ hơn sáu mươi vị tu sĩ Hợp Thể xếp hàng chỉnh tề đứng thẳng, vẻ mặt nghiêm túc.

“Hùng tiểu hữu, Cốt tiểu hữu, các ngươi phụ trách công kích mười hai chỗ cứ điểm đó, chúng ta dẫn đội đánh về phía Thiên Tích sơn mạch, cố gắng đừng xảy ra xung đột với Nhân tộc, kẻ địch hàng đầu của chúng ta là Tích tộc, tiêu diệt Tích tộc rồi nói sau.”

Diễm Khuyết phân phó.

“Vâng, Diễm tiền bối.”

Đám người Hùng Minh trăm miệng một lời đáp ứng.

Cao thủ Tinh Hỏa tộc và Dạ Xoa tộc bắt đầu điều động, đi địa điểm khác nhau, Diễm Khuyết và La Tiêu dẫn theo mấy chục tu sĩ đánh tới Thiên Tích sơn mạch, Bạch Huyễn, Lôi Nhiêm, Diễm Cơ, La Hạo, Phong Diễm đều ở bên trong.

La Hạo là hậu nhân của La Tiêu, có tu vi Hợp Thể trung kỳ, Phong Diễm là Phong Hỏa Sư bậc bảy trung phẩm hóa hình, nàng và Thanh Liên tiên lữ có mối thù giết chồng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận