Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1553: Diệp Trung Quan (2)

Sáng sớm ngày thứ hai, Vương Anh Kiệt ngự khí rời khỏi hoang đảo, bay tới Tử Liên đảo.

Thanh Liên đảo, núi Ngọc Liên, một viện lạc có diện tích rất lớn.

Diệp Tân ngồi ở trong thạch đình , một thanh niên áo lam tầm hai mươi tuổi đứng ở mặt Diệp Tân trước, vẻ mặt hai người vui mừng.

Diệp Tân là thám tử Vương Thiên Kỳ bồi dưỡng ,sau khi hắn giúp Vương gia hoàn toàn nắm trong tay Vân Hải tông, dời đến đảo Ngân Xà an tâm dưỡng lão, hắn có năm vị thê thiếp, con cháu phần đông, thanh niên áo lam là tôn tử của hắn tên Diệp Trung Quan.

Tu sĩ khác họ gia nhập Vương gia, vậy thì hậu nhân của bọn họ có thể sửa họ Vương, cũng có thể dùng nguyên họ, Vương gia không miễn cưỡng. Nhưng đãi ngộ tu sĩ họ Vương so với tu sĩ khác họ rất khác biệt, vì nữ nhân suy nghĩ, tu sĩ khác họ phần lớn để cho hậu nhân sửa thành họ Vương, hoàn toàn đầu nhập vào Vương gia.

Hậu nhân Diệp Tân đều họ Diệp, nhưng đãi ngộ giống với Vương gia tu sĩ. Xuất hiện loại tình huống này, khẳng định là Diệp Tân đã có cống hiến rất lớn cho gia tộc, nhưng mà để cho Diệp Trung Quan không hiểu là, Diệp Tân chưa bao giờ rời khỏi chỗ ở, cũng không luyện đan luyện khí, đều là cùng thê thiếp, cũng không lui tới với tu sĩ khác. Mỗi khi gia tộc có thai sự, Diệp Tân đều được gia chủ đưa tới lễ vật, mười phần cổ quái.

Diệp Trung Quan từng hỏi qua xuất thân lai lịch Diệp Tân, Diệp Tân ngậm miệng không nói chuyện, cũng không cho hậu nhân hỏi. Diệp Trung Quan hỏi một câu, Diệp Tân cấm hắn chừng hai năm, từ đó về sau, hắn cũng không dám hỏi việc này nữa.

Diệp Trung Quan là hậu nhân ưu tú nhất của Diệp Tân, nhưng hắn ăn cơm của Vương gia lớn lên, mẫu thân là tộc nhân Vương gia, Vương gia là dòng họ của hắn, dòng họ chỉ là một cái xưng hô.

Hắn vừa mới thông qua khảo hạch gia tộc, trở thành chế phù sư bậc hai, đãi ngộ được đề cao không ít.

"Trung Quan, ngươi cố gắng thật tốt. Đồng thời chế phù, cũng đừng chậm trễ tu luyện, tu vi mới là thứ căn bản, chỉ cần ngươi tu luyện thêm, chờ ngươi tu luyện đến Trúc Cơ tầng chín, tổ phụ sẽ giúp ngươi đạt tới Kim Đan."

Diệp Tân nói với vẻ bí ẩn, mấy năm nay, Vương gia quan sát hắn, hắn sao lại không quan sát Vương gia.

Nhìn trước mắt thì Vương gia tuân thủ lời hứa, không có giết hắn, để cho hắn an hưởng lúc tuổi già, hắn cũng thức thời, không tiếp xúc với người ngoài, ngậm miệng không nói chuyện cũ.

"Vâng, tổ phụ. May mắn có Trần đạo hữu cẩn thận chỉ điểm, nếu không ta cũng sẽ không trở thành chế phù sư bậc hai nhanh như vậy."

Diệp Trung Quan khiêm tốn nói, Trần đạo hữu hắn nói chính là Trần Húc Đông.

"Ngày khác ngươi nói mẹ ngươi chuẩn bị lễ vật, ngươi đi bái phỏng Trần Đạo Hữu một chút. Tu tiên không phải là một mặt khổ tu, đạo lí đối nhân xử thế ắt không thể thiếu."

Diệp Trung Quan cười khổ một trận nói: "Tổ phụ, tôn nhi đi bái phỏng Trần đạo hữu, hắn tránh không gặp. Không chỉ là ta, những người khác hắn cũng không gặp, tính tình người này có chút quái gở."

Trần Húc Đông phụ trách dạy Vương gia tu sĩ chế phù, hắn và Diệp Tân giống nhau, đều không lui tới với tu sĩ khác. Trừ bỏ đi chế phù viện vẽ phù triện, thì hắn đều ở lại chỗ ở, không lui tới cùng tu sĩ khác, hắn dốc lòng dạy tu sĩ Vương gia luyện chế phù triện, được các tu sĩ Vương gia tôn trọng.

"Một khi đã như vậy. Quên đi, ngươi đi mau đi đi! Bỏ chút thời gian thăm tằng tổ mẫu ngươi, lão phu không tiện đến."

Diệp Trung Quan miệng đồng ý, xoay người rời khỏi.

Phòng nghị sự, Vương Mạnh Phần ngồi ở chủ tọa, hơn ba mươi tên tộc lão ngồi ở hai bên, trên mặt mỗi người đều lộ ra vui sướng.

"Gia chủ, nhà chúng ta tộc trước mắt có năm ngàn ba trăm hai mươi lăm người tu tiên, Nguyên Anh tu sĩ hai người, Kết Đan tu sĩ mười một người, Trúc Cơ tu sĩ bốn trăm năm mươi hai người, luyện khí tu sĩ bốn ngàn Chín trăm sáu mươi mốt người, phàm nhân năm trăm ba mươi bảy vạn bốn ngàn năm trăm bốn mươi lăm người."

Cái thuyết pháp này không bao gồm thế lực Hồng Nguyệt hải vực và Kim Thiềm hải vực, mà là chỉ riêng thực lực Vương gia bên ngoài. Ba người Vương Thu Hâm, Vương Hữu Du, Vương Vinh Miểu vẫn thêm vào công tác thống kê, bọn họ tồn tại là cơ mật tối cao, chủ yếu là để cho gia tộc một con đường lui.

Sau khi đại chiến kết thúc, Vương gia đã đến thời cơ phát triển tốt nhất. Hoang vắng, vì khống chế địa bàn thật tốt, Vương gia một bên cổ vũ sinh đẻ, một bên thu nạp lượng lớn tán tu và tu sĩ của tiểu gia tộc, tự thân lớn mạnh.

Mượn sức ảnh hưởng của nguyên bộ khôi lỗi thú, Kim Liên phường thị phát triển phồn hoa hẳn lên. Hàng năm đều có thể giúp cho Vương gia thu vào đến mấy chục vạn linh thạch.

Vì bảo trì địa vị lãnh đạo tuyệt đối của tộc nhân Vương gia, Vương gia cấp một đám Trúc Cơ tộc nhân thích hợp phát phóng Trúc Cơ đan, bồi dưỡng một đám Trúc Cơ tu sĩ.

Loại biện pháp bồi dưỡng ra Trúc Cơ tu sĩ này, thực lực phổ biến không mạnh, trông thì ngon mà không dùng được. Nhưng mà đây cũng là chuyện không có cách nào, nhu cầu về nhân thủ của Vương gia cấp bách, đảo nhỏ, phường thị, thương đội đều cần nhân thủ. Nếu là tu sĩ khác họ tỉ lệ rất cao, rất dễ dàng sai lầm, địa phương quan trọng, phải cần từ Vương gia tu sĩ trông coi.

Tu sĩ số lượng,đương nhiên không có khả năng đều bồi dưỡng trọng điểm được.

Vương gia lập ra sách lược Ngũ hùng Thập tử Thập Bát anh, ngũ hùng chỉ là Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Linh, Vương Mạnh Bân, Diệp Hải Đường và Vương Thanh Thiến. Thập tử là Vương Hoa Phong, Vương Quý Quân, Vương Hiển Thịnh, Vương Hiển Phân, Vương Vinh Tương, Vương Vinh Đình, Vương Vinh Phỉ, Vương Hữu Vi, Vương Quý Dục, Triệu Kiền. Thập bát anh hơn phân nửa là tu sĩ khác họ, non nửa là Vương gia tộc nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận