Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3432: Thanh Sơn dẫn đội xuất chinh

“Cửu thúc cửu thẩm biết việc này không?”

Vương Thanh Sơn truy hỏi.

“Cha mẹ đều đang bế quan tu luyện, ta tạm thời chưa thông báo bọn họ, là đường huynh của Nguyệt Kiều đến truyền lệnh, không sai được.”

Vương Thanh Thành vẻ mặt đầy u sầu. Chủng tộc đại chiến cực kỳ thảm thiết, còn không biết phải thương vong bao nhiêu tu sĩ.

Tu sĩ tham chiến tu vi quá thấp, đó chính là chịu chết, tu vi quá cao, nếu là chết ở trên tay dị tộc, Vương gia sẽ nguyên khí tổn thương to lớn.

“Thất ca, chúng ta đi theo ngươi.”

Vương Thanh Phong chủ động xin đi giết giặc. Tu sĩ Hóa Thần trong tộc đều là Hóa Thần sơ kỳ, Hóa Thần trung kỳ cũng không nhiều.

Hắn cùng Đổng Tuyết Ly mấy năm nay giết không ít yêu thú, kinh nghiệm đấu pháp phong phú, có thể tham chiến.

“Lão tổ tông, cháu bằng lòng tham chiến.”

Vương Lập Hà đứng dậy nói, hắn đã là Hóa Thần trung kỳ.

“Ta cũng bằng lòng tham chiến.”

“Tính ta một suất.”

“Còn có ta, tu luyện nhiều năm, cuối cùng có thể giao thủ với dị tộc rồi.”

Đám người Vương Lập Kiều, Vương Lập Hách, Vương Lập Hải ùn ùn đứng lên, bọn họ đều bằng lòng đi theo Vương Thanh Sơn tham chiến.

“Cửu thúc đang bế quan tu luyện, đừng quấy nhiễu cửu thúc, nói với cửu thẩm một lần đi! Chuyện lớn như vậy nên thông báo thẩm ấy một lần.”

Vương Thanh Sơn nói với Vương Thanh Thành. Vương Trường Sinh trả giá vì gia tộc rất nhiều, không cần thiết mọi chuyện đều để Vương Trường Sinh xông lên phía trước, nên là lúc bọn họ bỏ sức rồi.

Pháp tướng của hắn cô đọng một phần sáu, lại thêm bộ thông thiên linh bảo chín món, cẩn thận một chút sẽ không có vấn đề.

Thú triều cỡ lớn còn chưa bùng nổ, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tọa trấn đảo Thanh Liên tương đối tốt.

Vương Thanh Thành đáp ứng, bảo đám người Vương Thanh Sơn tiếp tục bàn bạc vấn đề nhân tuyển, hắn tự mình tới đỉnh Thanh Liên, phát ra một lá bùa truyền âm cho Uông Như Yên.

Không qua bao lâu, Uông Như Yên từ Thanh Liên phong bay ra, sắc mặt ngưng trọng.

“Sao đột nhiên bùng nổ chủng tộc đại chiến? Không có bất cứ dấu hiệu gì?”

Uông Như Yên nghi hoặc nói.

“Tộc nhân của chúng ta chủ yếu hoạt động ở vùng hải vực này, thành trì biên giới cách nơi đây quá xa, chúng ta không rõ tình huống thành trì biên giới. Thú triều cỡ lớn chậm chạp chưa bùng nổ, chỉ sợ có quan hệ với chủng tộc đại chiến.”

Vương Thanh Thành giọng điệu trầm trọng. Dựa theo thời gian suy tính, thú triều cỡ lớn đã sớm nên bùng nổ rồi, vốn cho rằng là trì hoãn, dị tộc lại ở lúc này công kích thành trì biên giới, cái này tuyệt đối không phải trùng hợp.

“Cũng chính là nói, dị tộc khác rất có thể sẽ từ đường biển công kích chúng ta, đất liền biển cả hai tuyến tiến công Nhân tộc, đến phòng nghị sự nói tiếp.”

Uông Như Yên nhíu mày nói, việc này phải thận trọng xử lý, làm không tốt gia tộc có nguy cơ bị diệt.

Nàng tới phòng nghị sự, đám người Vương Thanh Sơn lần lượt đứng dậy.

“Cửu thẩm (lão tổ tông).”

Uông Như Yên tới vị trí đứng đầu ngồi xuống, bảo đám người Vương Thanh Sơn ngồi xuống, nghe báo cáo.

“Cửu thẩm, cháu dẫn đội tới thành trì biên giới đi! Thú triều cỡ lớn còn chưa bùng nổ, dị tộc có lẽ cũng sẽ từ đường biển công kích Nhân tộc, ngài cùng cửu thúc lưu thủ đảo Thanh Liên tương đối tốt hơn.”

Vương Thanh Sơn đề nghị, vẻ mặt nghiêm túc.

Trấn Hải cung chỉ là mộ binh một vị Luyện Hư, Vương Thanh Sơn dẫn đội khá thích hợp. Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên liên thủ, thực lực tương đối mạnh.

“Mẹ, con và Tuyết Ly theo thất ca đi nghênh chiến dị tộc.”

Vương Thanh Phong chủ động xin đi giết giặc.

Đám người Vương Lập Hà, Vương Lập Kiều, Vương Lập Hách ùn ùn tỏ thái độ, bọn họ đều muốn đi theo Vương Thanh Sơn nghênh chiến dị tộc.

“Các ngươi từ kho báu gia tộc mang thêm một ít con rối thú cùng tài nguyên tu tiên. Đến tiền tuyến, tất cả nghe theo Thanh Sơn chỉ huy, không thể làm bừa, biết chưa?”

Uông Như Yên dùng một loại giọng điệu nghiêm khắc dặn dò. Nàng thật ra rất rõ, đến tiền tuyến rồi, vậy thì khó mà nói.

Vương Thanh Sơn chỉ Luyện Hư sơ kỳ, không có quyền lên tiếng quá lớn.

Đám người Vương Thanh Phong lập tức đáp ứng, mang thêm một ít con rối thú, có thể nâng cao tỷ lệ sống sót.

Uông Như Yên xác định mười nhân tuyển tu sĩ Hóa Thần, để Vương Thanh Thành đi chọn lựa tu sĩ Nguyên Anh. Người khác lục tục lui ra, chỉ để lại Uông Như Yên, Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Phong cùng Đổng Tuyết Ly bốn người.

“Thanh Phong, đến tiền tuyến, con đừng xảy ra xung đột với người khác, mọi việc phải nghe ý kiến thất ca con nhiều chút. Thanh Sơn, Tuyết Ly, các ngươi để ý Thanh Phong chút.”

Uông Như Yên có chút không yên tâm dặn dò, nàng không yên lòng nhất là Vương Thanh Phong.

Tộc nhân trong tộc tu luyện đến Hóa Thần hậu kỳ cũng không nhiều, nếu không nàng là không muốn phái Vương Thanh Phong đi. Vương Thanh Phong không giỏi giao tiếp với người khác, dễ dàng đắc tội với người ta.

“Con biết rồi, mẹ.”

Vương Thanh Phong bĩu môi, đáp ứng.

“Yên tâm đi! Cửu thẩm, cháu sẽ trông Thanh Phong.”

Vương Thanh Sơn đáp ứng.

“Hy vọng thế! Đến tiền tuyến, chỉ sợ không tự chủ được, các con đều phải cẩn thận một chút, ta hy vọng các con bình an trở về. Đây là Cửu Tiêu Độn Ảnh Phù ta luyện chế ba tấm, Thanh Sơn, Thanh Phong, Tuyết Ly, mấy đứa cầm đi!”

Uông Như Yên lấy ra ba tấm Cửu Tiêu Độn Ảnh Phù, chia cho ba người bọn Vương Thanh Sơn.

Nàng hận không thể cho toàn bộ tộc nhân tham chiến một tấm Cửu Tiêu Độn Ảnh Phù, nhưng phù triện bậc sáu luyện chế không dễ, nàng mấy năm nay chỉ luyện chế ra ba tấm, thế này đã rất không tệ rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận