Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3277: Tôn gia đến đỡ Liễu gia nhường nhịn (1)

Trở lại Thanh Liên phong, Vương Trường Sinh gọi tới Tôn Nguyệt Kiều, lấy ra Vạn Thảo Bình giao cho nàng, để nàng cùng Bạch Ngọc Kỳ thương lượng, trồng cây Kim Diễm Hạnh ở nơi thích hợp, tăng cường uy lực của Ly Hỏa Phần Thiên Trận.

Xử lý xong những thứ này, Vương Trường Sinh tới chỗ ở của Tôn Tứ Hải.

“Vãn bối bái kiến Vương tiền bối, sự kiện đó, tiền bối cân nhắc thế nào rồi?”

Tôn Tứ Hải thật cẩn thận hỏi, vẻ mặt khẩn trương.

“Chúng ta có thể ra tay, nhưng như thế nào cứu cháu nội cháu dâu ngươi, cái này không dễ xử lý đâu!”

Vương Trường Sinh lộ vẻ mặt khó xử. Lưu gia cùng Vương gia không có gì xung đột, cứ như vậy tới cửa tìm Lưu gia gây phiền toái, cái này nói không thông, làm không tốt sẽ kéo Liễu gia liên lụy vào.

Xuất quân cần có danh nghĩa, Vương Trường Sinh cần là một cái lý do tốt, các thế lực lớn làm việc đều sẽ tìm một lý do thích hợp, về phần chân tướng như thế nào, cái đó không quan trọng.

Muốn đổ tội sợ gì không có lý do, lý do thật ra rất dễ tìm, nắm tay chính là chân lý, Vương Trường Sinh muốn cứu ra cháu nội cháu dâu Tôn Tứ Hải không khó.

“Cái này... Vãn bối ngu muội, xin Vương tiền bối chỉ điểm bến mê.”

Tôn Tứ Hải thành khẩn nói. Hắn không rõ ý tứ trong lời nói của Vương Trường Sinh, không dám nói lung tung.

“Nếu các ngươi là thế lực phụ thuộc Vương gia chúng ta, vậy ta liền tiện ra mặt cho các ngươi, ta cung cấp hòn đảo cho ngươi, giúp ngươi thành lập Tôn gia, như thế nào?”

Vương Trường Sinh vẻ mặt ôn hoà hỏi. Thế lực phụ thuộc của Vương gia quá yếu, chưa thể chống đỡ cột trụ, mỗi khi xảy ra xung đột với thế lực phụ thuộc Liễu gia, tu sĩ Hóa Thần Vương gia phải xông lên phía trước. Một hai lần còn chưa tính, phải nâng đỡ vài vị tu sĩ Hóa Thần, đảm đương lính trước ngựa, nếu là mọi chuyện đều phải để Vương gia xông lên phía trước, cần thế lực phụ thuộc làm gì.

Tôn Tứ Hải vì cứu cháu nội cháu dâu, không tiếc một mình một ngựa đánh vào mỏ kim loại Lưu gia khống chế, một lần này tới cửa cũng là vì cứu cháu nội cháu dâu, có thể thấy được người này coi trọng thân tình.

Ngoài ra, thù hận của người này cùng Lưu gia rất khó hóa giải, để Tôn Tứ Hải xông lên phía trước đối phó Lưu gia, trái lại là một sự lựa chọn rất không tồi.

“Thành lập Tôn gia?”

Tôn Tứ Hải đầu tiên là sửng sốt, hắn không phải là chưa từng nghĩ vấn đề này.

Một vùng hải vực này, trừ Trấn Hải cung cùng Lãnh Diễm phái, phải tính Liễu gia thế lực mạnh nhất, Tôn Tứ Hải vốn là muốn đầu nhập vào Liễu gia, nhưng Liễu gia chướng mắt hắn.

Liễu gia gia nghiệp lớn, không thiếu vài tu sĩ Hóa Thần, Tôn Tứ Hải thần thông không mạnh, Liễu gia tự nhiên không coi trọng hắn.

“Không dối Vương tiền bối, vãn bối quả thật có ý tưởng này, nhưng vãn bối vô lực chống đỡ nổi một gia tộc tu tiên.”

Tôn Tứ Hải thở dài nói, một mình tiêu diêu tự tại, một người ăn no cả nhà không đói bụng, nếu là thành lập gia tộc, vậy lại khác, khắp nơi đều phải dùng linh thạch.

Tán tu vì tài nguyên tu tiên, nếu không đầu nhập vào một thế lực, chỉ có thể đi săn giết yêu thú hoặc mạo hiểm. Thành lập gia tộc, ổn thỏa một chút, nhưng một vùng hải vực này thỉnh thoảng bùng nổ thú triều, không có thế lực lớn chống lưng, rất dễ dàng bị diệt.

Tôn Tứ Hải tự mình hiểu lấy, hắn không có năng lực gì lớn.

“Ngươi cứ nói muốn hay không, ta có thể cho ngươi một hòn đảo, giúp ngươi thành lập Tôn gia, giai đoạn đầu cung cấp cho ngươi một phần tài vật, về phần gia tộc các ngươi có thể phát triển lên hay không, thì xem bản thân ngươi.”

Vương Trường Sinh chậm rãi nói.

Tôn Tứ Hải nghĩ một chút, quì một gối, cung kính nói: “Được Vương tiền bối để mắt, vãn bối nguyện cống hiến sức lực cho tiền bối, còn xin tiền bối cứu hậu nhân của vãn bối.”

“Tốt, từ hôm nay trở đi, Tôn gia các ngươi chính là thế lực phụ thuộc của chúng ta rồi, đi thôi! Ta dẫn ngươi đi cứu cháu nội cháu dâu của ngươi, hy vọng bọn họ còn sống.”

Vương Trường Sinh vung tay áo, lấy ra thuyền Thanh Loan.

Trong mắt Tôn Tứ Hải tràn đầy hâm mộ, theo Vương Trường Sinh nhảy lên.

Vương Trường Sinh bắt pháp quyết, thuyền Thanh Loan nhất thời nở rộ hào quang, hóa thành một đạo hào quang xé gió lao đi, biến mất ở phía chân trời.

...

Kim Hạc đảo là tổ địa của Lưu gia, Lưu gia lịch sử truyền thừa so với Liễu gia còn lâu đời hơn, nhưng Lưu gia mãi không phát triển lên được. Từ sau khi Liễu gia thành lập ở vùng hải vực này, Lưu gia làm nhóm thế lực đầu tiên đầu nhập vào, được Liễu gia dốc sức nâng đỡ, hơn nữa hai nhà thông gia.

Lưu gia trước mắt có bảy vị Hóa Thần, Lưu Hải Dương là tộc nhân tu vi cao nhất của Lưu gia, có tu vi Hóa Thần đại viên mãn.

Dưới tình huống bình thường, không ai dám quấy rầy Lưu Hải Dương tu luyện.

Một ngày này, hắn đang ở chỗ ở tu luyện.

Mật thất chỗ hắn chợt kịch liệt chớp lên, giống như động đất.

Lưu Hải Dương ý thức được không ổn, vội vàng thu công, lao ra khỏi chỗ ở.

Trên đảo nổi vang tiếng cảnh báo, tựa như có cường địch xâm nhập.

Trên mặt biển nhấc lên một cơn sóng lớn ngập trời cao mấy ngàn trượng, Vương Trường Sinh và Tôn Tứ Hải đứng ở trên sóng lớn.

Lưu Hải Dương nhìn thấy Vương Trường Sinh, biến sắc, vội vàng phái người thông báo Liễu gia, đồng thời tung người bay ra ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận