Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5960: Vương Bản Yên (2)

Hỗn độn thú hai màu ra sức giãy dụa, một đôi móng vuốt thoải mái xé nát túi lưới màu xanh, một đạo hắc quang bắn nhanh đến, nhập vào trong cơ thể nó.

Thân thể hỗn độn thú hai màu co giật một cái, từ giữa không trung rơi xuống. Nó còn chưa chết, chẳng qua đã mất đi năng lực hoạt động.

Bảy tu sĩ Chân Tiên bọn Lý Thương Hải bay tới, bọn họ ùn ùn ra tay công kích con hỗn độn thú hai màu này.

Con hỗn độn thú hai màu này đã không phản kháng, cũng không chạy trốn, tùy ý bọn họ công kích. Non nửa khắc sau, đầu hỗn độn thú hai màu bị chín lưỡi đao khổng lồ hào quang vàng óng lóe ra chém xuống, đổ máu ngay tại chỗ.

“Cuối cùng đã giải quyết.”

Lý Vân Phi thở phào nhẹ nhõm một hơi, lộ vẻ mặt vui mừng.

Hắn nhíu mày, nhìn về phía xa, nói: “Lão tổ tông, có người động vào cảnh báo trận chúng ta bố trí, hướng tới nơi này.”

“Cẩn thận đề phòng!”

Lý Thương Hải phân phó, thu hồi thi thể hỗn độn thú.

Tình huống đội săn yêu vì cướp đoạt con mồi đánh nhau to không ít, bọn họ rời khỏi thành trì săn giết hỗn độn thú, đã phải phòng bị hỗn độn thú cấp cao, cũng phải phòng bị tiên nhân khác.

Một con thuyền bay màu vàng từ nơi xa bay tới, không qua bao lâu, con thuyền bay màu vàng dừng lại, chín nam hai nữ đứng ở trên con thuyền bay màu vàng, cầm đầu là một ông lão áo bào vàng bụng phệ, có tu vi Chân Tiên đại viên mãn.

“Tôn đạo hữu, có gì chỉ giáo?”

Lý Thương Hải mặt âm trầm hỏi.

Ông lão áo bào vàng tên Tôn Sơn, là đội trưởng một đội săn yêu, bọn họ quan hệ không tốt, trước kia từng cướp đoạt thi thể hỗn độn thú.

“Không có gì, Lý đạo hữu quá cẩn thận rồi đó! Săn giết hỗn độn thú cũng phải bố trí cảnh báo phù! Có cái gì không thể xuất hiện trước mặt người khác sao?”

Tôn Sơn cười tủm tỉm hỏi.

“Chúng ta làm việc cần giải thích với Tôn đạo hữu?”

Lý Thương Hải mặt lạnh lùng nói.

“Cái đó thì không cần, nhưng chúng ta đang đuổi giết một con hỗn độn thú, bị các ngươi nhặt mất, giao ra hỗn độn thú, chúng ta lập tức rời khỏi.”

Tôn Sơn nói.

“Các ngươi cho rằng chúng ta là kẻ ngốc? Muốn chiến thì chiến, lần trước cho các ngươi một lần, các ngươi còn được một tấc lại muốn tiến một thước.”

Lý Vân Phi mặt đầy sát khí.

Tôn Sơn đang muốn nói cái gì, hắn tựa như phát hiệu điều gì, nhìn về phía xa.

Một đạo hào quang màu xanh xuất hiện ở phía chân trời xa xa, nhanh chóng bay tới nơi này. Không qua bao lâu, hào quang màu xanh dừng lại, hiện ra một con thuyền bay lóe ra hào quang màu xanh, một đội tu sĩ đứng bên trên, Vương Trường Sinh, Uông Như Yên cùng Trương Nhất Lỗi đứng ở trước nhất.

“Vương tiền bối, ngài đã tiến vào Kim Tiên kỳ, chúc mừng!”

Lý Thương Hải cảm nhận được linh áp kinh người Vương Trường Sinh tản mát ra, ngạc nhiên lẫn vui mừng đan xen, giống như đụng phải bạn cũ nhiều năm.

Tôn Sơn biến sắc, hắn không ngờ Lý Thương Hải quen biết tu sĩ Kim Tiên.

“Các ngươi có đụng tới hỗn độn thú năm màu không?”

Vương Trường Sinh thuận miệng hỏi, một lần này đến Hỗn Độn đại lục, bọn họ tính giết thêm một ít hỗn độn thú năm màu, luyện chế Diệt Tiên Tiễn.

“Không có, ba năm trước, chúng ta từng đụng tới một con hỗn độn thú ba màu Chân Tiên trung kỳ.”

Lý Thương Hải nói.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, không nói gì, bấm pháp quyết, con thuyền bay màu xanh bay lên bầu trời, rất nhanh đã không còn bóng dáng.

“Nhiều năm không gặp, Thái Hạo Chân Nhân đã tiến vào Kim Tiên kỳ.”

Vẻ mặt Lý Vân Phi đầy hâm mộ, hắn nhìn về phía Tôn Sơn, nói: “Tôn đạo hữu, ngươi vừa rồi nói cái gì?”

Tôn Sơn khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi, ngượng ngùng cười: “Không ngờ Lý đạo hữu quen biết Thái Hạo Chân Nhân, hiểu lầm rồi, chúng ta lập tức đi ngay.”

Nói xong lời này, hắn bấm pháp quyết, con thuyền bay màu vàng sáng lên hào quang màu vàng chói mắt, bay về phía đường lúc tới đây, rất nhanh không còn bóng dáng.

“Xem ra danh hiệu Thái Hạo Chân Nhân rất hữu dụng, đám người Tôn Sơn trực tiếp rút rồi.”

Lý Vân Phi cười nói.

“Thái Hạo Chân Nhân đã tiến vào Kim Tiên kỳ, nay đã khác xưa, một lần này chuyện xảy ra có nguyên nhân, về sau đừng lấy danh hiệu Vương tiền bối dọa người, bằng không truyền tới bên tai Vương tiền bối, chúng ta liền phiền toái, dù sao chúng ta và Vương tiền bối không có bất cứ quan hệ gì. Được rồi, chúng ta mau trở về đi!”

Lý Thương Hải dặn dò, dẫn theo tộc nhân rời khỏi nơi đây.

...

Hạo Dương thành, trong thành kiến trúc san sát, trên đường dòng người như dệt cửi, ồn ào náo nhiệt.

Một tòa trang viên yên tĩnh, Vương Nhất Đao cùng Đỗ Tuyết Dao ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, uống rượu nói chuyện phiếm.

Vương Nhất Đao dùng Ngộ Đạo Quả, tìm hiểu ra Tử pháp tắc, đây là loại pháp tắc thứ năm hắn tìm hiểu ra, mà Vương Thanh Sơn thì tìm hiểu ra Sinh pháp tắc.

Một thiếu nữ váy xanh dáng người yểu điệu đi vào, thiếu nữ váy xanh ngũ quan như vẽ, đeo một thanh trường đao, ngũ quan có chút tương tự với Đỗ Tuyết Dao.

Vương Bản Yên, con gái Vương Nhất Đao.

Tào Viễn Tinh tặng cho Vương Trường Sinh một bình Càn Khôn Ngọc Long Đan, Vương Nhất Đao dùng một viên Càn Khôn Ngọc Long Đan sinh hoạt vợ chồng cùng Đỗ Tuyết Dao, Đỗ Tuyết Dao sinh một con gái.

Vương Bản Yên là Vô Cực Đao Thể, đao tu trời sinh, nàng trước mắt là Đại Thừa trung kỳ, từ nhỏ theo Vương Nhất Đao tu luyện đao pháp.

Vương Bản Yên kế thừa ưu điểm của cha mẹ, ở phương diện đao pháp ngộ tính rất cao, lạc quan sáng sủa, kết bạn rộng khắp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận