Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1699: Luyện chế khôi lỗi thú (2)

Từ pháp khí lên pháp bảo có một cái hố, pháp bảo đến linh bảo cũng có một cái hố. Đồng dạng, bậc hai khôi lỗi thú đến bậc ba khôi khỗi thú là một cái hố, bậc ba đến bậc bốn lại là một cái hố.

Vương Trường Sinh đưa một khối khoáng thạch màu xanh lớn bằng quả dưa hấu đến không trung. Mở miệng, bay ra một cỗ hoả diễm màu lam, bao vây lấy khoáng thạch màu xanh.

Dưới sự nung chảy của hoả diễm màu xanh, không qua bao lâu, kháong thạch màu xanh dần xuất hiện dấu hiệu tan chảy.

Nửa khắc đồng hồ sau, khoáng thạch màu xanh hoàn toàn hoá thành một đoàn chất lỏng màu xanh, tạp chất đã được loại trừ.

Vương Trường Sinh lần lượt ầm mấy chục khối khoáng thạch có màu sắc khác nhau, ném đến giữa không trung. Sau đó khống chế hoả diễm màu lam bao vây lấy những khoáng thạch này.

Ba tháng sau, một đoàn thật lớn chất lỏng đạm kim sắc phiêu phù trức mặt Vương Trường Sinh.

Dưới sự khống chế của thần thức Vương Trường Sinh, chất lỏng màu vàng vặn vẹo một trận, chậm rãi biến thành hình dạng người.

Theo thời gian trôi qua, thân thể hình người xuất hiện đầu và tứ chi. Là một hình dáng thanh niên áo vàng cao lớn.

Bàn tay Vương Trường Sinh vừa lật, một bình sứ màu xanh xuất hiện trên tay hắn.

Hắn búng mở nắp bình, cổ tay nhẹ nhàng nhoáng lên một cái. Một mảng lớn bột phấn màu xanh bay ra, nhập vào bên trong cơ thể thanh niên áo vàng.

Thanh niên áo vàng lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, dần biến thành thanh niên thanh sam, ánh mắt dại ra.

Vương Trường Sinh lấy ra một hồ lô màu xanh lớn bằng àn tay, rót vào lượng lớn pháp lực. Một mảng chất lỏng màu bạc từ trong đó bắn ra, giống như một vòng kiêu dương phiêu phù giữa không trung.

Dưới sự khống chế của thần thức Vương Trường Sinh, kiêu dương màu bạc kịch liệt quay cuồng. Chợt hoá thành mấy trăm quang đoàn màu bạc thật nhỏ. Sau một cái mơ hồ, tất cả quang đoàn màu bạc đều biến thành một tấm linh văn huyền ảo.

Luyện chế pháp bảo cần luyện nhập cấm chế, luyện chế khôi lỗi thú bậc ba cũng tương tự.

Vương Trường Sinh bấm niệm pháp quyết, mấy trăm linh văn màu bạc bay múa không ngừng. Năm toà pháp trận nhỏ chợt hiện lên giữa không gian trống rỗng, mỗi một pháp trận đều được ngưng tụ từ mấy chục linh văn màu bạc. Hô ứng lẫn nhau, linh quang lập loè.

“Kết.”

Vương Trường Sinh làm nên một pháp ấn huyền ảo, năm toà tiểu pháp trận xoay tròn hẳn lên, phân biệt nhập vào đầu và tứ chi của thanh niên thanh sam.

Ánh sáng bạc chợt loé, năm toà tiểu pháp trận chợt biến mắt không thấy.

Vương Trường Sinh lấy ra một bình ngọc màu vàng, kim quang chợt loé, mọt mẩng lớn chất lỏng màu vàng từ đó bay ra. Dưới sự khống chế của thần thức Vương Trường Sinh, chất lỏng màu vàng hoá thành mấy trăm linh văn huyền ảo màu vàng. Mấy trăm linh văn màu vàng không ngừng xoay tròn, hoá thành bốn toà tiểu pháp trận, lần lượt nhập vào hai mắt, miệng và ngực của thanh niên thanh sam.

Hắn không ngừng lấy ra các loại chất lỏng đủ loại màu sắc, hoá thành các tiểu pháp trận, đánh vào trong cơ thể thanh niên thanh sam. Thanh niên thanh sam trở nên chắc chắn hẳn lên.

Ba ngày sau, Vương Trường Sinh đánh sáu tiểu pháp trận vào cơ thể thanh niên thanh sam. Biến đổi pháp quyết, phía sau lưng thanh niên thanh sam nhất thời truyền đến một tiếng trầm nạng. Một đầm hoa sen xuất hiện ở phía sau lưng thanh niên thanh sam. Có thể rõ ràng nhìn được, hoa sen từng đoá đều giống nhau như đúc.

Vương Trường Sinh lấy ra mười khối trung phẩm linh thạch, nhẹ nhàng ném. Mười khối linh thạch chuẩn xác ngập vào bên trong ao hoa sen.

Thanh quang chợt loé, đầm hoa sen biến mất không thấy. Từ vị trí đầm hoa sen xuất hiện, có thể nhìn thấy ba tiểu pháp trận.

Vương Trường Sinh lại lấy ra một bình sứ màu đen, đánh vào đó một đạo pháp quyết. Một con bạch tuộc màu lam bay ra, thanh niên thanh sam mở miệng phun ra một chút thanh quang, chuẩn xác che kín bạch tuột. Cuốn bạch tuột đến miệng, sau đó một ngụm nuốt xuống.

Hai mắt thanh niên thanh sam sáng lên một đạo thanh quang, dưới sự khống chế của thần thức Vương Trường Sinh, thanh niên thanh sam bắt đầu cử động.

Thanh niên thanh sam đi đến vách đá trước mặt, song chưởng vừa động, đánh tới vách đá phiếm hoàng quang.

Oành đùng đùng!

Hai tiếng trầm đục, hoàng quang chớp động không ngừng. Lõm xuống, sau đó rất nhanh lại khôi phục bình thường.

Vương Trường Sinh biến đổi pháp quyết, hai mắt thanh niên thanh sam sáng lên một trận thanh quang. Phun ra hai đạo cột sáng màu xanh lớn bàng cánh tay người lớn, đánh lên trên thạch bích.

Lại vang lên hai tiếng trầm đục, hoàng quang vẫn như cũ không tổn hao gì.

Thanh niên thanh sam chợt xoay người, hai chân sáng lên một trận thanh quang chói mắt, mơ hồ có thể thấy được vô số tiểu pháp trận. Giống như tên rời cung vậy, triều về hướng Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh chỉ cảm thấy một trận gió thoảng qua, thanh niên thanh sam chợt xuất hiện trước mặt Vương Trường Sinh.

Tay phải thanh niên thânh sam đại phóng, hoá thành một cây cự chuỳ thanh quang mênh mông, ném tới Vương Trường Sinh.

Hai tay Vương Trường Sinh hiện lên lượng lớn hô quang màu lam. Lam quang chợt loé, bay ra rậm rạp quyền ảnh, nện trên người thanh niên thanh sam.

Tiếng trầm đục liên tiếp vang lên, thanh niên thanh sam bị đánh bay ngược ra ngoài, nện lên trên thạch bích.

Nó đứng dậy, ngực lõm xuống, có thể nhìn thấy mấy chục quyền ấn.

Nếu đổi lại là người tu tiên, khẳng định không sống được.

“Không tồi, đã trúng nhiều quyền như vậy vẫn không hỏng, ngăn cản công kích của Kim Đan tu sĩ thì dư dả.”

Vương Trường Sinh tự quyết định, trên mặt lộ ra thần sắc hài lòng.

Khôi lỗi thú bậc ba có lực phòng ngự mạnh mẽ như vậy, đã không tồi rồi. Nếu Vương Trường Sinh là Kim Đan kỳ, hắn chưa chắc có thể lưu lại nhiều quyền ấn như vậy.

Lấy trình độ luyện khí của hắn, chưa chắc có thể chữa trị khôi lỗi thú cấp bốn nọ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận