Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 7168: Tiêu diệt cường giả hỗn độn thú (1)

“Không sai, tổ tiên chúng ta từng tham gia nhiều lần đại đạo chi chiến, cho dù thân tử đạo tiêu, chúng ta cũng sẽ không quỳ xuống để làm chó cho hỗn độn thú.”

“Đúng thế, tổ tiên một chi này của chúng ta đều là bị hỗn độn thú giết chết, tuyệt đối không có khả năng đầu hàng hỗn độn thú.”

Đám đông tộc nhân Đa Mâu tộc ùn ùn tỏ thái độ, thà chết không hàng.

“Các ngươi đã muốn chết, vậy thì thành toàn các ngươi, giết cho ta, không để lại một ai.”

Hỗn độn thú mười màu phân phó.

“Vâng, Cương đại nhân.”

Hỗn độn thú trăm miệng một lời đáp ứng, tăng thêm lực độ công kích.

Không đến nửa khắc đồng hồ, chiến đấu đã kết thúc.

“Kim Hạc, ngươi làm rất không tồi, ta sẽ cho ngươi tài nguyên tu tiên, giúp ngươi mở bổn nguyên pháp tắc thứ tư, chẳng qua ngươi cũng đủ ác, vì con đường tu hành của mình, hy sinh toàn tộc, cũng may có ngươi, ta mới có thể tìm được chỗ Đa Mâu tộc ẩn thân, tiêu diệt bốn vị Đạo Tổ.”

Cương nói.

“Đa tạ Cương đại nhân, có gì sai khiến, thuộc hạ muôn chết không chối từ. Những lão già này không có nhãn lực, đã sớm nên bị đào thải, thuộc hạ là người thức thời, bằng lòng vĩnh viễn tùy tùng Cương đại nhân.”

Vẻ mặt Kim Hạc đầy nịnh nọt.

Cương mở bảy bổn nguyên pháp tắc, là cường giả thời đại Hỗn Độn, thực lực cường đại, ở dưới ngụy tiên phối hợp, dụ bắt Kim Hạc, Kim Hạc rất nhanh làm phản, dẫn theo đại bộ đội hỗn độn thú đánh tới tổ địa, phối hợp hỗn độn thú tiêu diệt tộc nhân của mình.

“Làm việc cho ta thật tốt, ta sẽ không bạc đãi ngươi.”

Cương nói.

“Vâng, Cương đại nhân.”

Kim Hạc đáp ứng, vẻ mặt kích động.



Tiên giới nơi nào đó, một mảng dãy núi màu trắng liên miên chập trùng, nơi này quanh năm bị tuyết đọng bao trùm, nhiệt độ rất thấp.

Một hang băng bí ẩn trong lòng đất, có thể nhìn thấy một con hỗn độn thú mười màu đầu sư tử thân người móng vuốt vượn, hai mắt nhắm nghiền, tựa như lâm vào ngủ say.

Nó đột nhiên mở mắt, nhíu mày nói: “Ai lén lút trốn ở bên ngoài? Lăn ra đây cho ta!”

“Là ngươi lăn ra đây mới đúng.”

Một giọng nam tử lạnh như băng vang lên.

Vừa dứt lời, hang băng trong lòng đất bắt đầu kịch liệt chớp lên, xuất hiện lượng lớn vết nứt, một bàn tay to bảy màu từ trên trời giáng xuống, bổ về phía hỗn độn thú mười màu.

Hỗn độn thú mười màu từ trong tường băng lấy ra một cây trường đao màu trắng, trên thân đao có một chút vết nứt nhỏ, đỉnh đầu chợt hiện ra hư ảnh một trường đao màu trắng, chính là đạo cơ.

Nó vung đao chém về phía bàn tay to bảy màu, chém bàn tay to bảy màu vỡ nát.

Một khối ấn tỳ khổng lồ bảy màu từ trên trời giáng xuống, đập về phía hỗn độn thú mười màu.

Ấn tỳ khổng lồ bảy màu còn chưa hạ xuống, một cảm giác áp bách mạnh mẽ ập đến trước mặt, hỗn độn thú mười màu vung đao chém về phía ấn tỳ khổng lồ bảy màu.

Chỉ nghe một tiếng kim loại giao kích trầm đục vang lên, trường đao màu trắng và ấn tỳ khổng lồ bảy màu va chạm, tia lửa văng khắp nơi, thân thể nó trầm xuống, tường băng dưới chân xuất hiện lượng lớn vết nứt, chia năm xẻ bảy, hai chân lún vào trong tường băng.

Hư không phía trước nổi lên dao động, từng cái lỗ thủng thật lớn hiện ra, từng quyền ảnh màu xanh lục tục từ trong đó bay ra, lục tục nện ở trên thân hỗn độn thú mười màu, truyền ra tiếng “Ầm ầm” trầm đục, hỗn độn thú mười màu nhíu mày.

“Thần Hồn bổn nguyên pháp tắc! Nhân Quả bổn nguyên pháp tắc! Sao có khả năng!”

Hỗn độn thú mười màu kinh hô, trong mắt tràn đầy nét kinh hãi.

Vương Trường Sinh từ trong một lỗ thủng bay ra, trên tay nắm một cây trường côn hào quang màu lam lóe lên không ngừng, đây là trung phẩm đạo khí Hám Thiên Côn, Thất Hồng Đạo Tổ cho Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi tìm Thất Hồng Đạo Tổ, biết được muốn đối phó cường giả hỗn độn thú ngủ say, Thất Hồng Đạo Tổ rất sảng khoái đáp ứng, cho Vương Trường Sinh một món trung phẩm đạo khí, bảo hắn lấy để đối phó hỗn độn thú.

Làm hồi báo, tiêu diệt con hỗn độn thú này, Thất Hồng Đạo Tổ ưu tiên chọn lựa ba món đồ.

Vương Trường Sinh vung Hám Thiên Côn, nện ở trên thân hỗn độn thú mười màu, truyền ra một tiếng vang trầm.

Nắm tay trái của hỗn độn thú mười màu nở rộ ra tiên quang mười màu chói mắt, đánh ra một chưởng, một bàn tay khổng lồ màu trắng lóe lên lao ra, mang theo năm loại bổn nguyên chi lực, lao thẳng đến Vương Trường Sinh.

Nắm tay trái Vương Trường Sinh nở rộ hào quang màu xanh, tung một cú đấm, một nắm đấm khổng lồ màu xanh lóe lên lao ra, va chạm với bàn tay khổng lồ màu trắng, bàn tay khổng lồ màu trắng giống như tờ giấy, tan vỡ trong nháy mắt.

Nắm đấm khổng lồ màu xanh nện ở trên thân hỗn độn thú mười màu, hỗn độn thú mười màu hừ một tiếng, trong mắt tràn đầy sự không thể tin.

“Ngươi thế mà mở hai chí tôn bổn nguyên pháp tắc!”

Hỗn độn thú mười màu kinh ngạc nói.

Vương Trường Sinh không bận tâm tới, đang muốn thi triển thủ đoạn khác, đỉnh đầu sáng lên một đạo hào quang màu máu, một tòa tháp khổng lồ màu máu hiện ra, xem khí tức của nó, đây là một món trung phẩm đạo khí.

Tòa tháp khổng lồ màu máu phun ra một mảng lớn vầng sáng màu máu, lao thẳng đến Vương Trường Sinh.

Cùng lúc đó, một cầu vồng màu máu bay vút đến, mục tiêu chỉ thẳng Vương Trường Sinh.

Đỉnh đầu cùng phía sau Vương Trường Sinh đều xuất hiện một lỗ thủng thật lớn, vầng sáng màu máu và cầu vồng màu máu nhập vào trong lỗ thủng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận