Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6868: Thẩm Long gặp sư tôn (2)

Lý Thanh Hoan tiếp nhận khối sắt màu vàng, kinh ngạc nói: “Hình như là vật bổn nguyên?”

Lời này vừa nói ra, ba người bọn Nghê Thiên Long đều nhìn phía khối sắt màu vàng, ánh mắt nóng rực.

“Món đồ này là chúng ta sở hữu chung, nộp lên Vương gia đổi tài nguyên đi!”

Trần Nguyệt Dĩnh nói.

Nàng nếu độc chiếm, ba người bọn Nghê Thiên Long có thể sẽ có ý niệm khác, vẫn là nộp lên Vương gia đi!

Liên thủ lấy bảo vật xác suất sống sót cao hơn, đây là ưu điểm, khuyết điểm là rất khó phân phối tài vật công bằng, ai cũng sẽ cho rằng mình bỏ sức lớn nhất.

“Khu trung tâm quá nguy hiểm rồi, tiêu diệt một con hỗn độn thú tám màu cũng cố sức như thế, nếu là đụng tới hỗn độn thú chín màu, mạng nhỏ của chúng ta liền không có, chúng ta rời khỏi đi! Thu hoạch cũng không nhỏ rồi, như thế nào?”

Nghê Thiên Long đề nghị.

Ba người bọn Trần Nguyệt Dĩnh bày tỏ rất đồng ý, bọn họ thu hồi xác hỗn độn thú tám màu, rời khỏi nơi này.

...

Khu trung tâm, một mảng rừng trúc màu xanh rộng lớn, đất rung núi chuyển, lượng lớn cây trúc màu xanh ngã xuống.

Một đạo độn quang màu lam từ chỗ sâu trong rừng trúc bay ra, tốc độ rất nhanh.

“Chạy đi đâu, lưu lại cho ta.”

Một thanh âm lạnh như băng vang lên.

Vừa dứt lời, mặt đất bắt đầu kịch liệt chớp lên, một trọng lực mạnh mẽ theo đó toát ra, độn quang màu lam dừng lại, hiện ra bóng người Thẩm Long.

Ngoài thân Thẩm Long máu tươi đầm đìa, sắc mặt tái nhợt, trên tay nắm một cây đoản đao màu lam linh quang ảm đạm, trên lưỡi đao có hai vết mẻ.

Một con hỗn độn thú tám màu hình thái thú nhân từ nơi xa lao tới, cầm trên tay một cây rìu khổng lồ màu đen, tốc độ rất nhanh.

Nó đi mỗi một bước, mặt đất kịch liệt chớp lên, có thêm từng cái dấu chân thật lớn.

“Dám cướp đồ của chúng ta, muốn chết.”

Hỗn độn thú tám màu giọng điệu lạnh như băng, ném ra cây rìu khổng lồ màu đen trong tay, bổ về phía Thẩm Long.

Thẩm Long vội vàng lấy ra đoản đao màu lam trong tay, nghênh đón.

Cây rìu khổng lồ màu đen và đoản đao màu lam va chạm, một tiếng vang trầm cất lên, đoản đao màu lam chia thành hai nữa, cây rìu khổng lồ màu đen bổ về phía Thẩm Long.

Bảy thanh phi đao lóe ra hào quang màu đỏ bay vút đến, ở nửa đường kết hợp một thể, hóa thành một lưỡi đao khổng lồ hào quang màu đỏ lưu chuyển không ngừng, va chạm với cây rìu khổng lồ màu đen.

Một tiếng kim loại giao kích trầm đục vang lên, cây rìu khổng lồ màu đen bay ngược ra ngoài.

“Ai dám phá hư chuyện tốt của ta!”

Hỗn độn thú tám màu giận tím mặt.

Một cơn cuồng phong từ sau lưng nó thổi qua, Vương Thanh Phong hiện ra, trên lưng có một đôi cánh lông vũ lóe ra hào quang màu đỏ.

Hắn vừa hiện thân, hỗn độn thú tám màu vung nắm tay phải, đánh về phía Vương Thanh Phong.

Vương Thanh Phong không hề sợ hãi, ngón trỏ tay phải nở rộ hào quang màu đỏ, nghênh đón.

Càn Khôn Tam Chỉ!

Ngón trỏ tay phải Vương Thanh Phong thoải mái xuyên thủng nắm tay phải hỗn độn thú tám màu, một đạo hào quang màu đỏ bắn ra, xuyên thủng đầu hỗn độn thú tám màu, hỗn độn thú tám màu ngã xuống đất.

“Các hạ là Thần Cơ Tiên Quân phải không?”

Thẩm Long thật cẩn thận hỏi, vẻ mặt đầy sự chờ mong.

“Đúng vậy!”

Vương Thanh Phong gật gật đầu.

“Đệ tử Thẩm Long, bái kiến sư phụ.”

Thẩm Long cúi người hành lễ, vẻ mặt kích động.

Nếu không phải tượng Thần Cơ Tiên Quân hiển linh, hắn sẽ không bước lên con đường tu hành, mà là làm một ngư dân, sống hết một đời.

“Đệ tử? Ta thu đệ tử khi nào?”

Vương Thanh Phong hơi sửng sốt.

Thẩm Long nói một lần tình hình sự việc, thành khẩn nói: “Đệ tử không ngờ, có thể ở tiên giới đụng phải sư phụ, không có sư phụ, đệ tử đã không có hôm nay.”

“Ngươi lại có thể đi đến một bước này, không dễ dàng rồi, ngươi sao có thể tới Càn Khôn khư? Ngươi cũng ở địa bàn Côn Luân tiên thành?”

Vương Thanh Phong hỏi.

Vì hồi sinh Vương Thanh Phong, gia tộc luyện chế lượng lớn tượng Thần Cơ Tiên Quân, tiên giới, linh giới, phàm giới đều để đặt lượng lớn tượng Thần Cơ Tiên Quân, Vương Thanh Phong từng chỉ điểm không ít người, hắn cũng không để bụng việc này, không ngờ Thẩm Long có thể phi thăng tiên giới, hơn nữa tu luyện đến Thái Ất Kim Tiên.

“Đệ tử hoạt động ở địa bàn Kỳ Lân tiên thành, ở Man hoang tiên vực Vân Xuyên đại lục thành lập Thần Cơ tông. Một lần này ra ngoài du lịch, đến địa bàn của Côn Luân tiên thành, nghe nói Càn Khôn khư mở ra, liền tiến vào tầm bảo, không ngờ đụng tới sư phụ. Đúng rồi, sư phụ, đây là thứ đệ tử từ trên tay hỗn độn thú cướp được.”

Thẩm Long lấy ra một khối ngọc thạch màu vàng óng nhạt, mặt ngoài ngọc thạch có một chút đường vân màu bạc, tự nhiên hình thành.

Thần Cơ tông trước mắt chỉ có một vị Thái Ất Kim Tiên, theo lý mà nói, Thẩm Long là tổ sư lập phái, nhưng hắn ở trong tông thành lập tượng Thần Cơ Tiên Quân, nói cho đồ tử đồ tôn, Thần Cơ Tiên Quân mới là tổ sư gia của Thần Cơ tông, một cái quy định này viết vào tông quy, các đệ tử đều cần ghi khắc.

“Kim Thần Nguyệt Thạch!”

Vương Thanh Phong có chút kinh ngạc, Kim Thần Nguyệt Thạch là tài liệu thời gian cấp cao, so với Di Luân Nguyệt Tinh Thạch còn quý giá hơn.

Hắn cũng không chối từ, nhận khối Kim Thần Nguyệt Thạch này, nói: “Nơi này rất nguy hiểm, thực lực của ngươi không cao, theo ta cùng nhau rời khỏi đi!”

“Đệ tử tuân mệnh.”

Thẩm Long không chút do dự đáp ứng, thực lực của hắn quả thật không mạnh, một lần này nếu không phải đụng tới Vương Thanh Phong, hắn đã mất mạng.

Vương Thanh Phong thu hồi xác hỗn độn thú, dẫn theo Thẩm Long rời khỏi nơi này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận