Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2855: Dùng võ kết bạn (1)

“Nửa trang Thiên hư ngọc thư xem như uy lực khá lớn, nhưng di chứng mang lại cũng không nhỏ. Nếu Viêm lão quái tu luyện, trong thời gian ngắn không nhìn ra vấn đề. Nhưng nếu thời gian dài sẽ phiền toái, nếu nghiêm trọng còn có thể phá huỷ cơ hội tiến cấp của hắn.”

Thiếu phụ váy tím cười khẩy nói.

Giọng điệu đại hán hồng y vừa chuyển, cất lời: “Hy vọng kế hoạch này có thể thành công. Không biết đàn tràng của Huyền Linh thiên tôn lần này sẽ xuất hiện ở địa phương nào. Ta nghe nói trong ngàn năm này, ở Thanh Ly hải vực và Huyền Phong đại lục đều xuất hiện đàn tràng của Huyền Linh thiên tôn. Chuyện này có chút kỳ quái, chẳng lẽ cấm chế đàn tràng của Huyền Linh thiên tôn thay đổi rồi? Ngàn năm lộ diện một lần?”

“Đàn tràng của Huyền Linh thiên tôn chỉ có một chỗ, xem chừng đã bị nhận sai. Tưởng rằng đàn tràng của Đại thừa tu sĩ khắc là đàn tràng của Huyền Linh thiên tôn, đây cũng không phải là chuyện kỳ quái. Đàn tràn của Huyền Linh thiên tôn nhanh thì mấy ngàn năm, chậm thì mấy vạn năm mới xuất hiện một lần. Rất nhiều tu sĩ chỉ thấy qua điển tịch, rất ít tu sĩ có thể đến lần thứ hai. Loại chuyện này chỉ có thể xem cơ duyên.”

Thiếu phụ váy tím không cho là đúng nói.

Đại hán hồng y gật gật đầu rồi nói: “Nếu có thể tiến vào đàn tràng của Huyền Linh thiên tôn, có được truyền thừa của hắn. Nói không chừng chúng ta có thể tiến thêm một bước.”

“Nếu ta không tính sai, trong vạn năm, đàn tràng của Huyền Linh thiên tôn sẽ lại hiện thế. Hy vọng có thể hiện thế ở Huyền Linh đại lục.”

Vẻ mặt thiếu phụ váy tím đầy chờ mong. Đối với bọn họ mà nói, đàn tràng của Huyền Linh thiên tôn là một bảo khố, cũng là cơ duyên để bọn họ tấn thăng Đại thừa kỳ.



Thời gian một tháng rất nhanh trôi qua.

Vương Trường Sinh đi ra từ tầng hầm ngầm, vẻ mặt vui sướng.

Hắn dùng một tháng thời gian, lúc này mới khôi phục linh tính của Định linh châu. Có thể thấy được Huyết thiềm hồ có bao nhiêu lợi hại. Bên trong đấu pháp, bảo vật của kẻ địch bị Huyết thiềm hồ làm dơ bẩn, uy lực đại suy yếu, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không thể khôi phục.

Đi vào bên trong đình viện, Vương Trường Sinh nhìn thấy Uông Như Yên đang đi đến.

“Phu quân, Trần sư huynh nói có một hồi tụ hội. đạo hữu Huyền Thanh phái cũng tham gia, muốn tham gia một chuyến hay không?”

Uông Như Yên cười hỏi.

Kết giao nhiều bằng hữu một chút cũng không sai. Nhân tộc có hai vị Đại thừa tu sĩ, tỏng đó có một Đại thừa tu sĩ của Huyền Thanh phái.

“Chúng ta cũng không có việc gì, ra xem một chút thôi! Nhận thức thêm nhiều người cũng tốt.”

Vương Trường Sinh đáp ứng xuống, cùng Uông Như Yên rời khỏi chỗ ở.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, bọn họ xuất hiện trước cửa một toà lầu các màu xanh cao năm tầng, cửa có hai Kim Đan tu sĩ đang đứng gác.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nghênh ngang tiêu sái đi vào, thủ vệ vẫn chưa ngăn trở.

Đường lớn không có một bóng người. Đi vào lầu ba, Vương Trường Sinh nhìn thấy năm vị Hoá thần tu sĩ đang nói chuyện phiếm. Trần Hâm, Lục Quang Hoằng và Tôn Vũ đều đang ở đó. Ngoại trừ bọn họ, còn có một cô gái váy lam mặt mũi thanh tú và một thanh niên thanh sam dáng người cao ngất.

“Vương sư đệ, Uông sư muội, các ngươi đến đây. Giới thiệu cho các ngươi một chút, đây là Lý đạo hữu và Lý tiên tử, bọn họ đều là tinh anh của Kim Diệp đảo.”

Trần Hâm mở miệng giới thiệu.

“Trần đạo hữu khen trật rồi, chúng ta không đảm đương nổi hai chữ tinh anh. Tại hạ Lý Như Phong, đây là xá muội Lý Như Nguyệt, ra mắt Vương đạo hữu và Vương phu nhân.”

Thanh niên thanh sam khiêm tốn một tiếng, tự giới thiệu.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên không dám chậm trễ, vội vàng báo tên tuổi.

“Vương đạo hữu, Vương phu nhân, nghe Trần đạo hữu nói các ngươi diệt giết hai vị Hoá thần kỳ của Đa mục tộc?”

Lý Như Nguyệt tò mò hỏi.

Vương Trường Sinh hơi sửng sốt. Thái Vân Phong từng dặn dò, không được tiết lộ ra ngoài.

“Vương sư đệ, đây cũng không phải là bí mật gì. Dù sao ngày đó Lý tiên tử cũng theo chúng ta hành động.”

Trần Hâm giải thích nói, chỉ cần bọn họ không đề cập tới Thiên hư ngọc thư, vậy liền không vấn đề gì.

“Thần thông của Đa mục tộc cũng không yếu, huynh muội chúng ta liên thủ, chỉ đả thương được hai vị Đa mục tộc. Bọn họ rất khó đối phó.”

Lý Như Phong cười khổ nói.

“Chỉ cần phế bỏ đôi mắt của Đa mục tộc, cũng không khó đối phó. Một thân thần thông của bọn họ đều ở trên mặt.

Vương Trường Sinh không cho là đúng, hắn tổng kết một chút. Tìm được không ít nhược điểm của Đa mục tộc.

“Nói thì nói như thế, nhưng muốn phế bỏ mắt của Đa mục tộc cũng không dễ dàng.”

Lý Như Phong thở dài nói, Đa mục tộc khác nhau, thần thông cũng sẽ khác nhau.

Ánh mắt của một số Đa mục tộc có thể định trụ pháp bảo. Còn có thể thạch hoá pháp bảo, nghe nói tu sĩ Đa mục tộc Hợp thể kỳ có thể thi triển bí thuật nào đó xé rách hư không.

“Đa mục tộc mà thôi, so với Cốt tộc thì dễ dàng đối phó hơn.”

Một thanh niên áo trắng thân cao chín thước và một cô gái váy lam dáng người thước tha đi tới.

Vương Trường Sinh nhìn thấy hai người, trong mắt chợt loé lên ngạc nhiên. Hắn từng gặp hai người này ở Huyền Quang lâu, nhưng đó đã là chuyện hai năm trước.

Bởi vì thân phận của Huyền Thanh phái, nên Vương Trường Sinh có ấn tượng khắc sâu với bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận