Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4860: Tiêu diệt dư nghiệt Tích tộc (2)

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên không có cách nào, chỉ có thể dùng biện pháp ngốc nghếch, lấy chỗ cứ điểm đó làm trung tâm, lần lượt tra xét từng hòn đảo xung quanh.

Bọn họ tốn mấy chục năm thời gian, lúc này mới tìm được Thiên Ổ đảo, cấm chế bên ngoài rất cao minh, nếu không phải Uông Như Yên có Ly Hỏa Chân Đồng cũng không phát hiện được.

Vương Trường Sinh vận dụng Cấm Linh Tỏa Thiên Phù đổi được, truyền tống trận trên Thiên Ổ đảo tạm thời không thể vận dụng.

Mục tiêu số một của bọn họ là chém giết Dịch Hâm, đã thành công.

Dịch Hoan hướng về bên ngoài đảo bay đi, tốc độ rất nhanh.

Ngoài thân Uông Như Yên và Vương Trường Sinh nở rộ hào quang màu lam, khí tức của Uông Như Yên tăng vọt, nhanh chóng tăng lên tới Hợp Thể đại viên mãn. Hai ngón tay nàng móc lấy một sợi dây đàn, buông ngón tay ra. Một tiếng đàn dồn dập vang lên, một làn sóng âm màu lam thổi quét ra, nơi đi qua, từng đỉnh núi nổ tung, kiến trúc sụp đổ.

Mặt biển nổ tung, mười tám vòi rồng sóng nước thô to phóng lên trời, hình thành một màn hào quang màu lam, úp ngược toàn bộ Thiên Ổ đảo ở bên trong. Dịch Hoan vội vàng dừng lại, giơ tay phải, một thanh trường đao lóe ra hào quang màu tím bắn ra, linh khí kinh người, rõ ràng là thượng phẩm thông thiên linh bảo.

Trường đao màu tím chém vỡ nát sóng âm màu lam, hơn nữa nhanh chóng lướt qua thân thể Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, thân thể bọn họ hóa thành nhiều đốm linh quang, biến mất không thấy.

Không gian trên đỉnh đầu Dịch Hoan nổi lên dao động, một bàn tay khổng lồ màu lam bỗng dưng hiện lên, bổ về phía Dịch Hoan, Dịch Hoan đang muốn tránh đi, một đợt tiếng gõ chiêng vang lên.

“Thần hồn công kích!”

Dịch Hoan lộ ra vẻ mặt thống khổ, thân thể run lên, loại bảo vật này tương đối ít gặp, đại đa số đều là mang Huyền Hồn Thần Tinh luyện vào trong bảo vật, bảo vật đánh trúng kẻ địch, mới có thể thương tổn đến thần hồn kẻ địch.

Bàn tay khổng lồ vỗ xuống thẳng mặt, Dịch Hoan hét thảm một tiếng, thân thể nổ tung, thi thể hóa thành một đoạn trúc ánh vàng rực rỡ, cẩn thận quan sát, tổng cộng có ba đốt. Không gian cách mấy chục dặm sáng lên một đạo hào quang màu trắng, hiện ra bóng người Dịch Hoan. Hắn vừa hiện thân, một quầng sáng ánh vàng rực rỡ từ trên trời giáng xuống, bao phủ Dịch Hoan, vẻ mặt Dịch Hoan chợt hoảng hốt, ánh mắt dại ra.

Huyễn Nguyệt Bảo Kính!

Một bàn tay khổng lồ màu lam trải rộng phù văn đánh đến, chuẩn xác đánh trúng Dịch Hoan, thân thể Dịch Hoan nổ tung, hóa thành sương mù máu đầy trời. Một con thằn lằn cỡ nhỏ bay ra khỏi cơ thể, một cái bình ngọc màu lam từ trên trời giáng xuống, phun ra quầng sáng màu lam, thu đi thằn lằn cỡ nhỏ.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên nhìn nhau một cái, hai người thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Nếu không phải bọn họ tiến vào Hợp Thể hậu kỳ, hơn nữa lợi dụng Cấm Linh Tỏa Thiên Phù khiến truyền tống trận trên đảo mất đi hiệu lực, chỉ sợ đã để Dịch Hâm hoặc Dịch Hoan chạy mất.

Trên người Dịch Hâm và Dịch Hoan đều có bảo vật phòng ngừa thần thức công kích, hiển nhiên là đang phòng bị Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên. Bọn họ không ngờ, trên người Vương Trường Sinh thế mà lại có bảo vật thần hồn công kích, bọn họ không có cách nào ngăn cản.

Vương Trường Sinh bay tới đáp ở trước mặt Dịch Hâm, từ trên người hắn tìm được một cái vòng tay trữ vật màu vàng cùng một bức tranh cuộn tròn màu xanh, thần thức hắn đảo qua vòng tay trữ vật màu vàng, hít một ngụm khí lạnh.

Chỉ riêng thượng phẩm thông thiên linh bảo đã có nhiều tới tám món, đều là loại công kích, còn có không ít tài liệu luyện khí, tài liệu luyện khí bậc tám cũng có một chút. Khiến Vương Trường Sinh cảm thấy chấn động nhất là, thế mà có một khối Khảm Nguyên Ngọc. Như vậy, Vương Trường Sinh có thể luyện chế Phá Giới Bàn rồi.

Tài liệu pháp tướng có hơn sáu ngàn phần, chủng loại phong phú, không hổ là chủng tộc lâu đời của Huyền Linh đại lục, thật sự là giàu chảy mỡ nha.

Uông Như Yên bay tới, hưng phấn nói: “Trên người Dịch Hoan có một bộ Hóa Lôi Trận, luyện vào Hấp Lôi Châu bậc bảy trung phẩm, tu sĩ Hợp Thể độ đại thiên kiếp dư dả.”

Nàng sưu hồn đối với Dịch Hoan biết, bọn họ vốn có hai bộ Hóa Lôi Đại Trận, đều luyện vào Hấp Lôi Châu bậc bảy trung phẩm, nhưng nhiều vị tu sĩ Hợp Thể độ đại thiên kiếp, còn có một tộc nhân thiên phú trác tuyệt trùng kích Hợp Thể kỳ, đưa tới ba đạo thần lôi tám màu, một bộ Hóa Lôi Đại Trận đá hỏng, còn có một bộ Hóa Lôi Đại Trận, chỉ từng dùng một lần.

Có bộ Hóa Lôi Đại Trận này, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên không cần phát sầu vì đại thiên kiếp nữa, vượt qua đại thiên kiếp lần thứ năm cũng không có vấn đề, điều kiện tiên quyết là không cho tu sĩ Hợp Thể khác sử dụng. Cho dù là Vương Trường Sinh may mắn trùng kích Đại Thừa kỳ, bộ Hóa Lôi Đại Trận này lấy để ngăn cản lôi kiếp, hiệu quả cũng rất không tồi.

Vương Trường Sinh thả ra bọn Vương Thôn Thiên, Vương Lân, Vương Thiền, bảo bọn họ cướp đoạt tài nguyên tu tiên trên đảo.

Hắn sưu hồn đối với Dịch Hâm, sắc mặt trầm xuống, “Tích tộc ở trong Nhân tộc còn có gian tế, thế mà là hắn, hắn thông báo Dịch Hâm, ta không ở Thanh Liên đảo.”

“Rời khỏi nơi này trước, trở về lại tính sổ với hắn.”

Uông Như Yên đằng đằng sát khí, đã là thám tử Tích tộc, giết không tha.

Đám người Vương Thôn Thiên sau khi cướp đoạt hết tài vật giá trị cao trên đảo, giao cho Vương Trường Sinh, quay về vòng tay linh thú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận