Bách Luyện Thành Thần

Chương 3909: Thực tại mà mình mong muốn

Tòng có vài loại suy đoán đối với khả năng nguyên điểm biến đổiNguyên điểm có thể sẽ không thay đổi gì cả mà vĩnh viễn giữ nguyên trạng thái này, điều này đồng nghĩa với việc cả thế giới đều chết hết, Tòng và La Chinh sẽ bị giam bên trong một ngục giam vĩnh hằng.

Một khả năng khác chính là nguyên điểm sẽ khởi động lại và khôi phục thế giới ngăn thứ mười ba – Vùng Đất Hoàn Mỹ. Thế giới ngăn thứ nhất có rất nhiều điểm chung với thế giới ngăn thứ mười ba, hai thế giới hoán đổi cho nhau cũng không phải là không có khả năng.

Còn một khả năng nữa chính là nguyên điểm phân tách. Từ lâu Tòng đã đoán La Chinh và Tà Thần không thuộc về nơi này, chỉ có hai người bọn họ mới có thể vượt qua quy tắc cơ bản nhất của thế giới.

Có điều, những thứ này đều là suy đoán, dù sao Tòng cũng chưa từng trải qua hàng cách.

Bây giờ phán đoán của Tòng là chính xác, nguyên điểm quả thật bắt đầu chậm rãi phân tách.

“Tiếp theo thì sao?” La Chinh hỏi.

“Có lẽ… Ngươi và ta sẽ có được một Vùng Đất Hoàn Mỹ một lần nữa” Tòng đáp lại.

“Một thế giới ngăn cách hoàn toàn?”

“Đúng, ngươi sẽ trở thành một ta khác, chúc mừng ngươi” Tòng chúc mừng.

Ai ngờ La Chinh bỗng nóng nảy: “Ngươi đã đồng ý giao cho ta một thế giới chân thật!”

Mong muốn của La Chinh không phải là Vùng Đất Hoàn Mỹ, hắn không muốn trở thành chúa tể thế giới mà chỉ muốn hồi phục lại tất cả những gì đã bị hủy diệt, người hắn yêu, người thân và bạn bè của hắn.

“Điều này không khó” Tòng thản nhiên nói: “Ta giao ký ức của mình cho ngươi, ngươi sẽ có thể sáng tạo ra những gì đã từng là chân thực”

Dứt lời, ý thức của nó quấn lấy La Chinh, ý thức này lại chủ động dung hợp với La Chinh!

Dung hợp ý thức là do Tòng bắt đầu, mà Tòng lại chủ động buông bỏ quyền chủ đạo, tương đương với việc La Chinh trực tiếp cắn nuốt một phần ý thức của Tòng, đương nhiên cũng bao gồm ký ức bên trong ý thức.

“Chuyện này… Vì sao ngươi phải làm như vậy…” La Chinh kinh ngạc nói.

“Chờ sau khi nguyên điểm khôi phục thành Vùng Đất Hoàn Mỹ, ta sẽ nghênh đón một thế giới mới. Ta không cần hoàn nguyên những thứ đã qua, phần ký ức này cho ngươi là tốt nhất” Tòng trả lời, nó chỉ cần nhớ đại khái chuyện đã từng xảy ra là được.

La Chinh không nói nhiều, chỉ đợi ý thức từ từ dung hợp. Mà trong quá trình dung hợp, ký ức của La Chinh tăng mạnh.

Phần ký ức này của Tòng bao hàm mọi năng lượng và sự phân bố của bất kỳ vật chất nào từ thế giới ngăn thứ mười ba đến thế giới ngăn thứ nhất, đây là năng lực toàn tri trên một phương diện khác, có thể tưởng tượng ký ức này khổng lồ tới cỡ nào.

Cũng chính vì vậy mà Tòng mới có thể căn cứ vào ký ức để hoàn nguyên mọi thực tại.

Một lúc lâu sau, phần ký ức kia bị La Chinh dung hợp hoàn toàn.

Không biết trôi qua thêm bao nhiêu lâu nữa, nguyên điểm đã tách ra hoàn toàn, biến thành hai nguyên điểm. La Chinh và Tòng mỗi người chiếm một cái.

Sau khi chiếm cứ một nguyên điểm riêng, La Chinh và Tòng hoàn toàn mất liên lạc.

Ở trong thế giới vô cùng nhỏ này, ý thức của La Chinh đơn độc trôi nổi. Nơi đây không có âm thanh, không có ánh sáng, không có bất kỳ cảm giác nào, điều này khiến La Chinh cảm thấy vô cùng cô độc.

Trong tâm trạng chán ngán đó, La Chinh bắt đầu xem ký ức của Tòng để giết thời gian.

Trong ký ức này, La Chinh có thể tìm thấy mỗi một sinh linh từng tồn tại, trong đó có quân vương, có kẻ phản bội, có người ảo tưởng… Quá trình những sinh linh muôn hình muôn vẻ này sinh ra và chết đi giống như từng cuốn sách phơi bày trước mặt La Chinh.

Sau khi đọc đến sinh linh thứ mấy chục nghìn, bên trong nguyên điểm bắt đầu có sự thay đổi.

Áp lực vô cùng lớn biến mất, đồng thời vật chất và năng lượng vốn bị ép lại thật chặt bắt đầu bắn ngược lại thật mạnh, nguyên điểm nhỏ vô hạn kia đột ngột nổ tung.

“Oành!”

Năng lượng bắt đầu lặng lẽ chảy.

Không gian có thể chứa vật chất xuất hiện.

Thời gian bị ngừng lại cũng dần trôi đi.

Ánh sáng bắt đầu truyền đi.

Âm thanh biến mất từ lâu cũng vang lên, cho dù là tiếng nổ cực lớn, La Chinh nghe cũng thấy như tiếng trời.

Không gian rộng lớn phơi bày ra trước mặt La Chinh.

Mặc dù trong vùng không gian này không có gì cả nhưng sẽ không khiến người ta có cảm giác trống rỗng, ngược lại thấy cực kỳ đầy đủ.

Đúng là Vùng Đất Hoàn Mỹ…

Cảnh tượng mà La Chinh đã từng thấy trong ký ức giống y như cảnh tượng trước mặt.

Tất cả mọi thứ bên trong khu vực này đều là vĩnh hằng, sẽ không còn đau khổ, ly biệt, phản bội, La Chinh có thể xây dựng lại Tiên Phủ ở nơi này, mọi thứ đều sẽ trọn vẹn…

Ý nghĩ của hắn lóe lên, liệt kê ra ký ức cần thiết.

“Vèo…”

Từng viên đá xanh hiện lên trong hư không, tạo thành tường viện cao, Tiên Phủ trong thoáng chốc đã được hoàn nguyên, người trong Tiên Phủ từng người một cũng được hoàn nguyên trở lại.

Sau bức tường cao truyền tới tiếng cười khanh khách của La Vân Hân và tiếng kêu của La Niệm cùng tiếng quở trách của Ninh Vũ Điệp.

Còn chưa vào cửa đã có thể cảm nhận được sự náo nhiệt cùng sức sống dồi dào.

Tất cả đều hoàn hảo.

Sau khi La Chinh hóa ra thân thể của mình thì lập tức đi về phía Tiên Phủ. Lúc đi tới trước cửa Tiên Phủ, hắn đang định bước vào thì bỗng ngừng chân, một bước này thế nào cũng không bước xuống được.

Tiên Phủ vẫn đúng là Tiên Phủ kia, người cũng là những người đó, hắn đang ở Vùng Đất Hoàn Mỹ nên tất cả đều viên mãn.

Nhưng loại viên mãn này không hề vui vẻ, thậm chí khiến tiềm thức La Chinh sinh ra một cảm giác hơi phản cảm.

Đây không phải là thực tại mà hắn muốn.

“Diệt”

La Chinh khẽ bật ra một chữ.

Tiên Phủ biến mất, người ở bên trong cũng biến mất.

Hắn đã hiểu, thứ mình muốn sáng tạo không chỉ là một tòa Tiên Phủ và người trong Tiên Phủ, mà hắn muốn hoàn nguyên thế giới trước kia!

Mặc dù thế giới đó không hoàn hảo, có bệnh tật, có chia xa, có cái chết, có sợ hãi… Nhưng đó mới là thế giới chân thật.

So ra thì tất cả mọi thứ bên trong Vùng Đất Hoàn Mỹ đều quá giả tạo.

“Quá nhỏ, nơi này quá nhỏ, phải hàng cách…”

La Chinh vừa dứt lời, không gian trong thế giới ngăn thứ mười ba Vùng Đất Hoàn Mỹ mở ra. Sau khi mất một số chi tiết, nó biến thành không gian ngăn thứ mười hai, năng lượng duy nhất được chia làm hai.

Không gian ngăn thứ mười một, hai năng lượng chia làm bốn.

Không gian ngăn thứ mười, bốn chia làm tám.

Không gian ngăn thứ chín… thứ tám… thứ bảy… thứ sáu… thứ năm.

Lúc hàng cách thế giới tới đây, La Chinh dừng lại.

La Chinh có thể hoàn nguyên thế giới lại bất kỳ thời gian nào, thời gian nơi đây nằm trong tay hắn, hắn có thể quyết định bắt đầu hoàn nguyên từ thời gian nào.

Sau khi suy tư một lát, hắn đã xác định phương hướng, thân thể xuất hiện ở tầng thế giới ngăn thứ năm nằm ở dưới cùng.

Trên đỉnh đầu hắn chính là tầng đất màu xám tro không thể phá vỡ, khi ấy Tiên Phủ lùi đến chỗ này thì bắt buộc phải hàng cách, mọi người trong Tiên Phủ cũng nói lời từ biệt với nhau ở đây sau đó đều chết.

“Ký ức… Hoàn nguyên”

Tiên phủ lập tức được tạo ra.

Vào giờ phút này, mọi người bên trong Tiên Phủ đang chuẩn bị nghênh đón cái chết, mặc dù bọn họ thản nhiên nhưng vẫn tràn đầy bi thương.

Khê Ấu Cầm cắn môi ôm La Vân Hân trong lòng, La Vân Hân vẫn chưa biết số phận của mình nên còn đang hỏi mẫu thân là sao vậy.

“Không có gì, không có gì…” Khê Ấu Cầm cố gắng không để mình bật khóc.

“Mẫu thân, không thấy đường màu lam kia nữa rồi” La Vân Hân lại nói, đôi mắt nàng mở to nhìn xuyên qua khe ngón tay.

Khê Ấu Cầm vốn cũng đang nhắm mắt lại, sau khi nghe thấy lời La Vân Hân nói thì mở hai mắt ra.

Đường vòng cung màu xanh thẳm kia đúng là không thấy đâu nữa, mà Tiên Phủ, nàng và La Vân Hân vẫn hoàn hảo không tổn hao gì, thứ duy nhất biến mất chỉ có phân thân của La Chinh.

“Tại sao? Chúng ta… không chết?” Khê Ấu Cầm thì thào.

Mấy cô gái Ninh Vũ Điệp, Tô Linh Vận, Huân cũng đều đưa ra câu hỏi tương tự. Bọn họ không chết, chỉ là phân thân La Chinh nằm ở bên cạnh đã biến mất không thấy đâu.

Trong sân Tiên Phủ, đám người Phục Hy, La Niệm, Hoa Thiên Mệnh cũng đang nhắm mắt chờ chết.

Nhưng đợi hồi lâu, bọn họ vẫn chưa chết.

“Kỳ tích, kỳ tích xuất hiện?”

La Niệm vừa rồi còn đang nhắm mắt cầu nguyện, cậu không biết ai có thể cứu mình, ngay cả phụ thân cũng đã bó tay hết cách, chỉ có thể hy vọng kỳ tích xuất hiện thay đổi tất cả, mà không ngờ lời cầu nguyện của cậu lại thành công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận