Bách Luyện Thành Thần

Chương 2426: Chấn động mạnh

“Cuối cùng ông ta vẫn thực hiện lời hứa của mình…” Lê Lạc Thủy lầm bầm một câu, có điều bà không ngờ ông ta lại thực hiện lời hứa trong tình cảnh nàyÔng ta gần như luyện hóa tất cả, thậm chí luyện hóa cả bản thân mình…

Lê Lạc Thủy chớp mắt mấy cái, sau đó bay lơ lửng về phía bảo thể.

Trong giây phút đầu bà dán vào bảo thể, cả hai dính lập tức dính liền lại với nhau.

“Vù…”

Một vầng hào quang nhàn nhạt bao phủ Lê Lạc Thủy và bảo thể kia lại. Khi ánh sáng của vầng hào quang này dần dần biến mất, màu sắc của bảo thể cũng biến đổi.

Quần áo của bảo thể này vốn như thủy tinh màu đỏ, bây giờ lại hiện ra màu sắc rõ ràng. Phần tay và chân lộ ra ngoài trắng nõn ngọc ngà, cực kỳ mềm mịn.

Mặc dù bảo thể này chưa được dung hợp với thân thể Chân Ma, nhưng Đông Phương Thuần Quân cũng đã luyện hóa rất nhiều thứ: Những thánh nhân, á thánh, Thừa Ảnh kiếm của La Chinh, các loại pháp bảo, và cả bản thân ông ta nữa.

Lê Lạc Thủy nâng hai tay lên nhìn một lúc rồi chợt vươn tay ra, trên đầu ngón tay bắn ra một chùm sáng màu đỏ.

“Ngưng Huyết Chi Thể?” Trên mặt Lê Lạc Thủy toát ra vẻ ngạc nhiên.

Ngưng Huyết Chi Thể này được truyền thừa trong thế giới mẹ, không ngờ Đông Phương Thuần Quân lại biết luyện chế nó. Bà đoán, chắc đám Hiên Viên Vệ kia đã truyền thụ cho ông ta phương pháp này.

Thật ra phỏng đoán của bà đã sai, Đông Phương Thuần Quân xin được phương pháp luyện chế Huyết Ngưng Chi Thể từ trong biển Chân Ý chứ không đến từ Hiên Viên Vệ.

“Vèo!”

Chùm sáng màu đỏ bắn ra khỏi ngón tay của Lê Lạc Thủy, bay lượn trong hư không. Trên đường đi của nó hiện ra một vệt sáng lấp lánh, uy thế rất kinh người.

“Chúc mừng mẫu thân” La Chinh cười nói.

Tuy Huyết Ngưng Chi Thể không phải thân thể vốn có của mẫu thân, nhưng chung quy mẫu thân cũng đã có một thân thể hoàn chỉnh. Từ chùm sáng bắn ra từ đâu ngón tay của mẫu thân cũng có thể thấy được uy lực của Huyết Ngưng Chi Thể không hề tầm thường.

Lê Lạc Thủy gật đầu, sau đó lại nhìn chằm chằm kim tự tháp trong tay La Chinh. Bà hỏi: “Đây là thứ gì? Vì sao nó có thể đọc được ký ức của con người?”

Không phải bà chưa bao giờ thấy phương pháp nhìn trộm ký ức của người khác. Bà biết trong thế giới mẹ có một vài cao nhân, họ có thể nhìn thấu ký ức của ngươi khác mà thần không biết quỷ không hay. Nhưng rõ ràng Đông Phương Thuần Quân đã chết rồi, vậy mà cái kim tự tháp này vẫn có thể giúp bà nhìn thấy ký ức của đối phương nên đương nhiên bà cảm thấy vô cùng tò mò.

“Đây là hồn khí Chuyển Thế. Nó vốn là thứ mà tộc Lê chúng ta nên nắm giữ” La Chinh đáp lại: “Nếu người nào có được huyết thống thuần khiết sử dụng nó thì có thể giúp ngọn lửa ký ức của tất cả những người trong tộc Lê chúng ta tỉnh lại”

“Cái gì?” Sắc mặt của Lê Lạc Thủy biến đổi.

Trên mặt Linh Thù cũng lộ rõ vẻ kinh ngạc.

Mặc dù bọn họ vẫn luôn ở Thần vực, nhưng Xi Vưu chế tạo xong con thuyền này cũng không nói tất cả với con cháu của mình. Thần vực là tia hy vọng cuối cùng của tộc Lê, mục đích lớn nhất của ông là hy vọng tộc Lê có thể tồn tại lâu dài, không tới mức cả tộc bị giết hết.

Xi Vưu cũng mong rằng trong Thần vực có thể sinh ra một kỳ tích, vì thế ông mới bố trí Thần vực thành một mảnh đất hoang vu, để con cháu mình lớn lên trong một hoàn cảnh tàn khốc, cho bọn họ tự khai khẩn, tu luyện và lớn mạnh…

Nếu không bị Hiên Viên Vệ đuổi giết, có lẽ bây giờ trong Thần vực đã có hàng tỉ con dân đều là người tộc Lê.

Ở đây cũng sẽ có tranh chấp, phân chia thế lực và nguy hiểm tới tính mạng, nhưng trong hoàn cảnh cá lớn nuốt cá bé như thế, sau nhiều thế hệ rồi sẽ có một vài thiên tài siêu cấp xuất hiện.

Đáng tiếc tộc Lê lại bị Hiên Viên Vệ giết gần hết. Một vài bí mật mà Xi Vưu bố trí trong Thần vực, một số tài sản quý giá ông để lại cho tộc Lê vẫn chưa có người khai quật hết.

Ví dụ như “hồn khí Chuyển Thế” này, chỉ cần nắm giữ vật ấy là sẽ điều khiển được luân hồi, sự sống cái chết của bất cứ người nào trong Thần vực đều sẽ nằm trong tay người nắm giữ hồn khí Chuyển Thế.

Có chết thật hay không, có được đầu thai kiếp khác hay không đều được định đoạt bởi vật này.

Năng lực nhường này thật sự quá ngược ngạo…

“Con có thể sử dụng hồn khí Chuyển Thế, nhưng nó vẫn cần một người có huyết thống tộc Lê hoàn chỉnh” La Chinh nói: “Cho nên con giao bảo vật này cho mẫu thân”

“Vì sao?” Lê Lạc Thủy lấy làm lạ, hỏi. Chắc hẳn huyết thống của La Chinh không có vấn đề gì chứ?

La Chinh nhún vai: “Huyết thống của con không đủ thuần khiết”

“Vì sao?”

Lê Lạc Thủy nhìn La Chinh với vẻ kinh ngạc. Tuy hắn đã giải đáp một vài vấn đề cho bà rồi nhưng bà vẫn còn rất nhiều thắc mắc.

Lúc trước Lê Lạc Thủy ném La Chinh ra khỏi Thần vực để bảo vệ tính mạng cho hắn, nhưng sau đó La Chinh làm thế nào để trở về được? Vì sao hắn lại bị cuốn vào trong vực sâu Ma Vực? Muốn làm ô nhiễm huyết thống Xi Vưu là chuyện không hề dễ dàng, vậy huyết thống không thuần khiết là như thế nào?

“Nếu muốn nói tới chuyện này thì sẽ rất dài…” La Chinh bèn kể tường tận những chuyện xảy ra sau khi Lê Lạc Thủy ném hắn ra khỏi Thần vực. Kể cả chuyện về đám người lão Kim, Minh Vi… hắn cũng kể hết.

Trong lúc La Chinh kể chuyện, ở đỉnh chóp của Thần vực, trong một vòng xoáy không gian tản ra từng luồng uy thế đáng sợ. Chỉ cần một phần mười sức mạnh này tản ra thôi là cũng đủ để giết chết một thánh nhân trong nháy mắt.

“Vèo!”

Chỉ chốc lát sau, Minh Vi nhảy từ bên trong vòng xoáy không gian ra, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra một tia mệt mỏi. Nàng ta dùng chân nguyên để truyền âm: “Đến ngươi rồi!”

Một cường giả Bỉ Ngạn cảnh khác trong tộc Nữ Oa nhảy vào trong vòng xoáy theo nàng ta.

Vách ngăn không gian bên ngoài Thần vực được thiết kế vô cùng tinh diệu, dù bọn họ phá hủy được một phần nhưng chỉ một thời gian ngắn sau, vách ngăn không gian này lại từ từ khôi phục lại, giống như vết thương của một con dã thú vậy.

Vì thế bọn họ nhất định phải công kích vách ngăn không gian này liên tục. Các cường giả Bỉ Ngạn cảnh khác ở đây đều thay nhau ra trận, công kích liên tục cả ngày lẫn đêm.

Minh Vi vừa hạ xuống đất thì bỗng cảm thấy dưới chân truyền tới một trận rung động.

“Ầm ầm ầm ầm…”

Âm thanh của trận rung động này rất lớn, giống như có thứ gì đó đang sụp đổ vậy.

Cách đó không xa, Phù Nhị hạ xuống, ghé sát tai xuống mặt đất. Một lát sau Phù Nhị mới nói: “Chắc hẳn là một không gian cực lớn vừa sụp đổ”

“Không gian rất lớn…” Mắt Minh Vi sáng rực lên: “Chẳng lẽ là vũ trụ mà La Chinh từng đề cập tới?”

La Chinh từng nói với nàng ta về cấu tạo bên trong của Thần vực. Với hiểu biết của cường giả Bỉ Ngạn cảnh như bọn họ thì những chuyện đó không khó hiểu lắm, bởi trong thế giới mẹ cũng có lưu truyền cách xây dựng vũ trụ và phương pháp giúp thánh nhân bất tử bất diệt.

“Có lẽ là một thánh nhân nào đó chết!” Trì Nghĩa cười nhạt, tỏ ra rất khinh thường.

Dù sao trong mắt bọn họ, thánh nhân cũng chỉ là cảnh giới chân thần mà thôi, vốn không có đủ tư cách trở thành đối thủ của bọn họ.

Ngay khi các cường giả Bỉ Ngạn cảnh đang suy đoán thì trên đảo nổi cũng sôi trào.

“Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm….”

Tiếng vang trầm đục truyền từ phía chân trời tới, gần như vang vọng toàn bộ các khu vực trong Thần vực. Đảo nổi ở phần giữa của Thần vực cũng nghe được âm thanh này rất rõ.

“Có vũ trụ của thánh nhân nào đó vừa sụp đổ!”

“Trời ạ! Là vị thánh nhân nào thế nhì? Chẳng phải không có cuộc chiến tranh vũ trụ nào đang diễn ra hay sao?”

“Có người có thể cắt đứt kết nối giữa thánh nhân với vũ trụ. Một thời gian trước không phải cũng từng xảy ra chuyện như thế sao?”

Khi xưa Lê Lạc Thủy từng sử dụng Ngoạt Hỏa Đồ Lưu để giết thánh nhân, cho nên chuyện xảy ra hôm nay rất dễ khiến người ta nhớ tới chuyện xảy ra ở đảo nổi của gia tộc quyền thế khi xưa.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận