Bách Luyện Thành Thần

Chương 3455: Đường lui

Thông Thiên giáo chủ chậm rãi hạ xuống, nhìn lướt qua Nữ Oa, Phục Hy, Cơ Hiên Viên, trong mắt y có một sự thù hận không nói nên lờiTuy hiện tại những người này lập trường khác nhau, hơn nữa còn là một phân thân không có ký ức, nhưng khi nhìn vào mặt bọn họ, trong lòng y vẫn dâng lên một sự thù hận khó hiểu.

Phục Hy, Nữ Oa, Cơ Hiên Viên và Thần Nông đã dần dần khôi phục hình thái đều cảm nhận được sự thù hận này.

Mẫn Hổ ở bên cạnh lại thầm cảm thấy may mắn. Người áo đen này căm hận nhóm Cơ Hiên Viên và Phục Hy như vậy, chỉ khi nhìn mình là không có biểu cảm gì, chắc là…

Trong lúc Mẫn Hổ đang cảm thấy may mắn thì Thông Thiên giáo chủ chợt xoay mặt nhìn gã: “Không liên quan thì chết trước đi”

“Soạt!”

Khóa Xuyên Tâm trên tay y rung lên một cái, một sợi dây xích nhỏ lao thẳng về phía Mẫn Hổ, sợi xích này không phải màu bạch ngọc mà là màu đen nhánh, cấp độ phẩm chất thấp hơn một bậc so với xích Bạch Ngọc, nhưng dùng để trói Mẫn Hổ thì vẫn dư dả.

Nghe Thông Thiên giáo chủ nói vậy, Mẫn Hổ biến sắc, ngả người về sau một cái, đảo người ra ngoài với tốc độ cực nhanh.

Không gian phía trước sợi xích màu đen chợt vặn vẹo, sau đó đã xuất hiện ngay trước người Mẫn Hổ.

“Phập!”

Áo giáp mà Mẫn Hổ vẫn luôn kiêu ngạo bị sợi xích màu đen xuyên qua, đâm thủng ngực gã. Khoảnh khắc sợi xích màu đen đâm vào người, áo giáp Huyễn Diệt Tiên Phong quanh thân Mẫn Hổ bỗng chốc tan vỡ, sinh cơ cũng nhanh chóng cạn kiệt.

Chỉ trong nháy mắt, sinh cơ của Mẫn Hổ đã biến mất gần hết…

Một cường giả Bất Hủ cảnh cứ thế chết trong tay Thông Thiên giáo chủ…

Thông Thiên giáo chủ đột nhiên vung sợi dây xích trong tay lên, thi thể của Mẫn Hổ đã bị nâng dậy, bay về phía Hắc Thuyền.

“Các ngươi xử lý thi thể” Thông Thiên giáo chủ nói.

Thần Đồ trên Hắc Thuyền nhìn thấy Mẫn Hổ, nước dãi đã nhỏ ròng ròng. Thi quỷ mà nàng ta chế tạo đa phần có thực lực yếu ớt, cho nên Thần Đồ thường chỉ có thể cải tạo thân thể của mình…

Hiện tại Thông Thiên giáo chủ lại ban cho nàng ta một cường giả Bất Hủ cảnh, quan trọng là Mẫn Hổ vẫn còn sống, còn có rất nhiều cơ hội cải tạo. Trong mắt Thần Đồ, Mẫn Hổ là bảo bối chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.

“Đa tạ giáo chủ đại nhân” Thần Đồ kích động tiếp lấy Mẫn Hổ, đôi mắt to tròn như vô tình nhìn lướt qua nhóm người Phục Hy. Ý tứ của nàng ta rất rõ ràng, nàng ta hy vọng có được thi thể của những cường giả Bất Hủ cảnh này.

Nếu Thần Đồ thật sự có thể luyện nhóm Bất Hủ cảnh này thành thi quỷ thì nàng ta có thể tung hoành khắp thế giới mẹ.

Thấy kết cục của Mẫn Hổ, sắc mặt của Cơ Hiên Viên và Thần Nông trở nên âm u như có thể tích ra nước, còn Phục Hy và Nữ Oa cũng bắt đầu tích tụ sức mạnh trong cơ thể.

Hai nhóm người trước đó không lâu còn đang chém giết lẫn nhau, giờ không thể không bắt tay hợp tác để chống lại người này!

Nhưng thực lực của người đàn ông áo đen này rất kỳ lạ… Y không chỉ có được thần thông chân lý không gian khó lòng phòng bị của “Không” mà còn có khóa Xuyên Tâm có thể giam cầm tất cả mọi thứ.

Phục Hy và Nữ Oa lẳng lặng nhìn nhau, Nữ Oa đã lấy một chiếc Vòng Tròn Giáng Lâm ra.

Sau khi La Chinh lấy được Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng, Nữ Oa cũng cẩn thận nghiên cứu cách sử dụng Vòng Tròn Giáng Lâm. Ban đầu Phục Hy hăng hái bừng bừng muốn giao cơ hội của Vòng Tròn Giáng Lâm cho Quái Thiên Khuyển.

Quái Thiên Khuyển quả thực rất lợi hại, còn là bạn thân của Phục Hy trong Tam Thanh Thiên, thực lực yếu hơn Phục Hy một chút nhưng lợi hại hơn Bất Hủ cảnh bình thường rất nhiều. Nhưng vất vả lắm mới có được “Vòng Tròn Giáng Lâm” mà lại chỉ để Lê Sơn có thêm một cường giả Bất Hủ cảnh? Đâu không phải điều Nữ Oa mong muốn. Bởi vậy khi ở trong Tam Thanh Thiên, Nữ Oa đã tặng một chiếc “Vòng Tròn Giáng Lâm” cho “tộc Hồ Ngạc”.

Tộc Hồ Ngạc này cũng là một chủng tộc Bỉ Ngạn cực kỳ mạnh mẽ trong Tam Thanh Thiên, nhưng chủng tộc này có tính bài ngoại cực đoan, xưa nay không màng thế sự, ngay cả tộc Nguyên Linh cũng không muốn trêu chọc, lại càng không dám xâm nhập lãnh địa của bọn họ.

Rất lâu về trước, Nữ Oa từng cứu một con Hồ Ngạc con, đạt được tình hữu nghị với tộc Hồ Ngạc. Tộc trưởng tộc Hồ Ngạc nhận lời nhờ vả của Nữ Oa, bằng lòng giáng lâm giúp Nữ Oa một lần vào thời khắc mấu chốt để đáp lại ân tình.

Nếu không phải cùng đường, Nữ Oa sẽ không lựa chọn giáng lâm.

Nhưng Nữ Oa cũng không ngờ được vừa rồi còn đang ngồi chờ ngư ông đắc lợi, bây giờ “Không” bị đánh bại, tính mạng của các Bất Hủ cảnh như bọn họ lại gặp nguy nan…

Ánh mắt Phục Hy vẫn hừng hực ý chí chiến đấu. Trong mắt Phục Hy, người này ngoại trừ khóa Xuyên Tâm và mấy thần thông vặt vãnh như chân lý không gian thì chẳng có gì đáng ngại, liều mạng chưa chắc không thể đánh một trận.

Ngay khi Phục Hy và Nữ Oa đều đang chuẩn bị ra tay thì trên trán của Cơ Hiên Viên đang vác theo La Chinh đột nhiên vỡ ra, đồng thời còn vang lên một tiếng cười sang sảng.

“Thông Thiên, gấp gáp giáng lâm như vậy à?” Đây đúng là giọng của A Hỏa của tộc Nguyên Linh.

Nghe thấy giọng nói này, Thông Thiên giáo chủ cũng không hề bất ngờ, y và tộc Nguyên Linh tranh đấu mấy trăm kỷ nguyên hỗn độn, nếu tộc Nguyên Linh không xuất hiện thì mới là lạ đấy.

“Theo ta được biết, hình như các ngươi còn không có cách nào giáng lâm?” Thông Thiên giáo chủ cười nói.

“Bởi vì bọn chúng quá ngốc” A Hỏa nói.

“Không liên quan đến ngốc hay không ngốc” Thông Thiên giáo chủ nhún vai: “Nếu các ngươi không có chuẩn bị nào khác, ngươi có thể câm miệng, trận này ta thắng rồi”

Nói xong, Thông Thiên giáo chủ đã cầm kiếm Thanh Bình lên, muốn đâm thẳng vào con mắt trên trán Cơ Hiên Viên. Nhưng ngay vào lúc này, Cơ Hiên Viên bỗng đổi nét mặt, hắn ta đột nhiên nở một nụ cười gần như quyến rũ, trong miệng phát ra giọng nói của một cô gái: “Tuy bỏ lỡ Vòng Tròn Giáng Lâm, nhưng không có nghĩa là bọn ta không có cách nào khác!”

“Phụt!”

Tóc của Cơ Hiên Viên chợt bốc cháy, con mắt trên trán bùng lên vầng sáng màu vàng, tỏa ra khí tức tương tự như Vòng Tròn Giáng Lâm.

Dáng vẻ, thần thái và khí tức của hắn ta đột nhiên tăng vọt, biến thành A Hỏa trong Bỉ Ngạn.

Thông Thiên giáo chủ còn chưa kịp phản ứng, A Hỏa đã túm lấy La Chinh, tiến lên một bước rồi đập hắn về phía Thông Thiên giáo chủ.

“Ầm!”

Hai mắt Thông Thiên giáo chủ lóe lên ánh sáng xanh, thi triển bóp méo không gian, tránh được một đòn.

“Không xong rồi!”

“Giáo chủ đại nhân…”

“La Chinh kia…”

Thấy cảnh này, người trên Hắc Thuyền đều lên tiếng nhắc nhở nhưng hiển nhiên là đã muộn.

Khoảnh khắc La Chinh chạm tới không gian bóp méo đã hấp thu sạch sẽ năng lượng chân lý trong không gian này, không gian khôi phục bình thường, còn La Chinh thì đập mạnh vào người Thông Thiên giáo chủ.

“Phập!”

Toàn thân Thông Thiên giáo chủ bị đánh văng.

A Hỏa nhìn La Chinh một cái, rất hài lòng về món vũ khí này.

“Lửa tới!”

“Phụt!”

A Hỏa muốn châm lửa trên món “binh khí” tiện dụng này, nhưng bản thân nàng ta cũng quên mất đặc tính thân thể của La Chinh, lửa chỉ phụt lên một chút rồi bị La Chinh hấp thu sạch sẽ.

Nàng ta chỉ làm một cái mặt quỷ tỏ vẻ không để ý rồi từng bước đi tới một đầu khác của không gian, lại xoay tròn La Chinh trong tay.

“Rầm!” Sức mạnh kinh khủng một lần nữa thông qua La Chinh nện trúng người Thông Thiên giáo chủ, ngay cả “Không” đang bị khóa Xuyên Tâm trói buộc, kéo lê sau lưng Thông Thiên giáo chủ cũng rơi xuống mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận