Bách Luyện Thành Thần

Chương 2098: Viết quy tắc

Viên Thừa Đạo thấy biểu cảm bất mãn của La Chinh bèn nhếch môi cười vô cùng thoải mái“Tốt, tốt lắm! Ha ha ha!”

Trong tiếng cười to ấy, linh hồn trước mắt La Chinh dần tan biến.

Bọn Vũ Thái Bạch và Kiếm Vô Ngân cảm thấy sóng linh hồn kia tiêu tan bèn vội vã nhìn về phía mật thất tu luyện của La Chinh.

Ngay sau đó, cửa mật thất tu luyện được mở ra, La Chinh chậm rãi bước ra với thanh kiếm trong tay.

“La Chinh, ngươi không sao chứ? Rốt cuộc ban nãy đã xảy ra chuyện gì thế?” Vũ Thái Bạch vội hỏi.

La Chinh hơi bất ngờ khi thấy hai vị thánh nhân và Vũ Thái Bạch đều đến. Hắn mỉm cười: “Có chuyện ngoài ý muốn xảy ra trong lúc tu luyện”

“Thanh kiếm này?”

Kiếm Lôi Đình nhìn lăm lăm vào thanh kiếm trong tay La Chinh.

Sau khi dung hợp với La Chinh, kiếm hồn trong Thừa Ảnh kiếm đã bị La Chinh luyện hóa triệt để.

Kiếm Vô Ngân và Kiếm Lôi Đình là hai vị thánh nhân mạnh nhất Kiếm tộc nên có ánh mắt cực kỳ sắc bén đối với các danh kiếm khắp thiên hạ.

Có thể nói, tám mươi phần trăm các thanh kiếm tốt nhất Thần vực đều ở trong Kiếm tộc.

Bọn họ gần như chỉ nhìn thoáng qua là phát hiện ra điểm phi phàm của Thừa Ảnh kiếm.

“Hình như hơi thở tỏa ra từ thanh kiếm này rất giống chân ý nhất niệm thiện ác, không giống như vật của Thần vực!” Kiếm Vô Ngân nói.

Lúc còn ở vùng đất Đạo Tranh, La Chinh được Lê Lạc Thủy đưa vào giếng thần, bọn Kiếm Vô Ngân không biết tình hình trong đó nên cũng không rõ nguồn gốc của thanh kiếm trong tay La Chinh.

“Vù!”

La Chinh chậm rãi giơ thanh Thừa Ảnh kiếm lên.

Sau khi dung hợp mảnh vụn kiếm hồn, hắn phát hiện nhận thức của mình về kiếm đã bước lên một tầng cao mới.

Hiện giờ thanh kiếm này hệt như cánh tay của hắn, xem như cùng tim cùng thịt.

“Chủ nhân của linh hồn kia đã ban tặng kiếm này cho ta” La Chinh nói với vẻ thản nhiên.

“Kiếm của cường giả Bỉ Ngạn cảnh?” Kiếm Vô Ngân mở to mắt.

“Ừ!” La Chinh gật đầu.

Sau khi dung hợp kiếm hồn, La Chinh đã thông thạo vài loại thần thông trong Thừa Ảnh kiếm, chẳng qua hắn vẫn còn chịu ảnh hưởng bởi chân ý nhất niệm thiện ác trong vùng đất Đạo Tranh nên không thể sử dụng được.

Hắn rất có hứng thú muốn biết liệu mình có thể phát huy mấy phần uy lực của Thừa Ảnh kiếm!

Có điều hiện giờ hắn vẫn cần tu luyện chân ý nhất niệm thiện ác, chờ đến khi rời khỏi vùng đất Đạo Tranh hẵng tính tiếp.



Trên vùng trời của biển Thời Gian, trong hang núi phía sau đỉnh núi lớn, một cái bóng chậm rãi bước ra.

Bởi vì Mục Hải Cực ra tay với vũ trụ của La Chinh nên bị bảng đá thống trị trừng phạt, phải tự kiểm điểm hành vi của mình trong núi.

Các hình phạt của bảng đá thống trị không cố định, nhưng về cơ bản thì vẫn tuân theo quy luật.

Một số quy tắc trừng phạt rất nặng, ví dụ như tội tự ý tấn công đảo nổi của gia tộc quyền thế khác với tính chất quá nghiêm trọng thì sẽ bị bảng đá thống trị xóa sổ mạng sống.

Thế nhưng thánh nhân không sợ quy tắc này.

Các thánh nhân mất mạng thì có thể tái tạo, dù sao đây cũng là tác dụng của việc trở thành thánh nhân.

Hy sinh một mạng của mình để đổi lấy một tòa đảo nổi của đối phương và hàng trăm nghìn đệ tử trên đảo ấy, hơn nữa mình cũng có thể sống lại sau một thời gian, đúng là một cuộc đổi chác quá hời.

Về sau, bảng đá thống trị có cách trừng phạt khác dành riêng cho thánh nhân.

Ví như Mục Hải Cực bị giam trong núi lớn để tự kiểm điểm hành vi, hay nói cách khác là ngồi tù.

Một số thánh nhân vi phạm quy tắc của bảng đá thống trị sẽ bị phạt một kỷ nguyên thần, thậm chí là mấy kỷ nguyên thần.

Phía sau núi này không chỉ có một mà phải có đến mấy trăm hang động.

Nơi này còn có ba thánh nhân khác ngoài Mục Hải Cực, trong đó bao gồm cả “Tiễn Quân Điển” nổi tiếng. “Tiễn” gia từng vang danh một cõi đã sớm suy tàn, đảo nổi cũng rơi vào biển Thời Gian chứ không được huy hoàng như xưa nữa.

Chẳng qua Tiễn gia vẫn còn ấp ủ hy vọng, bởi bọn họ chỉ cần chờ đến khi thánh nhân của gia tộc là Tiễn Quân Điển được thả ra khỏi hang động thì Tiễn gia sẽ trở lại như xưa.

Có điều Tiễn Quân Điển bị phạt tự kiểm điểm đến mười kỷ nguyên thần, bây giờ chỉ mới qua phân nửa, ngày được thả ra vẫn còn khá xa xôi.

Việc Mục Hải Cực tấn công vũ trụ của La Tiêu cũng khá là nghiêm trọng.

Dựa theo quy tắc thứ chín mươi ba trên bảng đá thống trị, Mục Hải Cực cần tự kiểm điểm hành vi ít nhất là ba kỷ nguyên thần!

Hiển nhiên Đông Phương Thuần Quân cũng không thể chờ lâu như vậy!

Khi Mục Hải Cực được thả ra vào ba kỷ nguyên sau, e rằng lúc đó cuộc chiến trong Thần vực đã phân thắng bại rồi!

Sấm chớp rền vang trong núi lớn.

Tia chớp lớn như những con rồng điên cuồng lăn lộn, quấn quanh, bùng nổ ra khí thế có thể làm thánh nhân khiếp sợ.

Một cái bóng không ngừng chạy vọt qua đám tia chớp ấy.

Người đó chính là Đông Phương Thuần Quân!

Ông ta đang khiêng một cây bút đen lớn trên vai.

Cây bút ấy dài cỡ một người và trông như một cây chổi. Đỉnh bút được gắn một bó lông xanh biếc, không biết lấy từ mãnh thú cấp bậc nào mà lại tỏa ra ánh sáng nhè nhẹ.

Chỉ chốc lát sau, Đông Phương Thuần Quân đã chạy đến đỉnh núi lớn.

Một tảng đá cao to đang đứng sừng sững trên đỉnh núi, trên tảng đá còn viết đầy chữ chi chít.

Mỗi một nét chữ đều đại diện cho một quy tắc trong Thần vực!

Hậu quả của việc vi phạm quy tắc cực kỳ nghiêm trọng, xưa nay cũng hiếm có người tránh khỏi sự trừng phạt của tảng đá này.

Đương nhiên dạo gần đây thì có nhiều người hơn, ví dụ như những kẻ nhập cư trái phép.

Mấy năm qua, có không ít người lén đi từ vũ trụ qua Thần vực, song bọn họ đều thoát khỏi sự trừng phạt của bảng đá thống trị.

Đông Phương Thuần Quân phái người đi điều tra cẩn thận nhưng vẫn không thấy bóng dáng của bất cứ một người nhập cư trái phép nào.

Ông ta biết chắc chắn là bọn họ đến từ vũ trụ Đại Diễn, nhưng ông ta không thể làm gì vì Vũ Thái Bạch đã thoát được khỏi Khương gia.

Cuối cùng ông ta dứt khoát mặc kệ.

Người nhập cư trái phép trong vũ trụ cũng chỉ là chứng thần võ giả mà thôi, cho dù là chân thần cấp thấp thì cũng có thể thay đổi thế cuộc gì đâu?

Ngay cả khi bọn họ có khả năng ấy thì cũng đã muộn, ông ta không định quanh co với Vũ Thái Bạch nữa. Trò chơi này đã đi đến hồi kết rồi.

“Quy tắc thứ chín mươi ba…”

“Bộp!”

Đông Phương Thuần Quân bay lên, cầm cây bút to lớn trên tay, đôi mắt khẽ nheo lại.

Ông ta vỗ một cái, bên hông đã có thêm một túi gấm.

Không gian tu di trong túi gấm này rộng tương đương một đại thế giới.

Trong đại thế giới này có vô số Thần Vũ tệ!

Những năm qua, Đông Phương Thuần Quân không chỉ tích lũy Thần Vũ tệ của Đông Phương gia, mà liên minh các gia tộc quyền thế cũng chia phân nửa Thần Vũ tệ mình có cho ông ta.

Đông Phương gia tích lũy Thần Vũ tệ nhiều hơn những gia tộc quyền thế khác gấp mấy chục lần.

“Quy tắc đã định sẵn sẽ do ta viết, các ngươi đấu với ta bằng cái gì?”

Đôi mắt Đông Phương Thuần Quân lóe ánh sáng nhẹ, cây bút trong tay đã hướng về phía quy tắc thứ chín mươi ba trên bảng đá thống trị.

Bạn cần đăng nhập để bình luận