Bách Luyện Thành Thần

Chương 2052: Tiến thoái lưỡng nan

Kiếm Ngao nghe La Chinh nói bèn hỏi lại với thái độ nghi ngờ: “La Chinh huynh nói vậy là sao?”“Vù vù vù…”

Đúng lúc này, hai luồng sáng đỏ lại chiếu xạ qua sương mù và bắn thẳng lên vách tường phân thân.

Con Bách Xúc Thiên Xà kia vẫn chưa hết hy vọng…

La Chinh quan sát bức tường phân thân rồi nói thêm: “Các vị đã biết bí mật của vùng đất Đạo Tranh nên ắt hẳn phần lớn người đều đến đây vì truyền thừa của bộ hài cốt kia”

Hắn dừng một lát rồi tiếp tục: “Nói cách khác, vị đại năng kia thiết kế vùng đất Đạo Tranh nhằm chọn lựa người thừa kế mình, đúng không?”

Mục Huyền của Mục gia lạnh lùng nói: “Ngươi nói thừa rồi, mọi người đều biết điều đó”

La Chinh mỉm cười, không để ý đến thái độ của Mục Huyền: “Nếu vậy, chắc hẳn vị đại năng kia có bệnh về não nên mới thiết kế ra vùng đất Đạo Tranh như thế này”

La Yên không khỏi che miệng cười khúc khích.

Phần lớn người vẫn chưa hiểu ý của La Chinh, nhưng gã “mắt đậu” lại gật đầu: “Đúng vậy, nếu vùng đất Đạo Tranh được tạo ra nhằm chọn người thừa kế thì đại năng không thể nào biến nó thành ván cờ không thể phá giải được!”

Bên trong vùng đất Đạo Tranh toàn là chân ý nhất niệm thiện ác.

Dựa theo giải thích trước đó của Kiếm Ngao, sau khi sử dụng chân ý thiện niệm kiểm tra trình độ lĩnh ngộ chân ý của đạo thì các chân thần sẽ nhận được một phân thân có thực lực mạnh mẽ, còn chân ý ác niệm sẽ biến hóa ra phân thân từ nỗi sợ hãi trong lòng các chân thần.

Một chính một tà cũng là lẽ thường.

Nhưng hiện giờ mới thấy phân thân vẫn chưa thể phát huy hết uy lực của mình, hay nên nói nếu gặp phải hóa thân của nỗi sợ quá mạnh thì tác dụng của phân thân không lớn lắm.

Lúc đối mặt xà linh, tất cả phân thân đều ra sức chém đàn rắn nhưng vẫn có không ít chân thần bỏ mạng.

“Các chân thần đại viên mãn và thánh nhân đều không thể đi qua vùng đất Đạo Tranh, còn chân thần cấp cao… Ắt hẳn các vị đều là tồn tại hàng đầu trong Thần vực, nhưng dù thế chúng ta vẫn khó có thể tiến lên. Nói cách khác, vị đại năng kia vốn không muốn tìm người thừa kế thích hợp!” La Chinh nói.

Đông Phương Quỷ cười khẩy: “Vậy thì mọi người quay về đi!”

“Đúng thế, từ bỏ mới là quyết định sáng suốt nhất! Thực lực như thế thì còn vào vùng đất Đạo Tranh làm gì nữa, chúng ta chỉ đi tìm chết mà thôi!” Đông Phương Tịch cũng hùa theo.

Mục đích của liên minh các gia tộc quyền thế là phá rối Đạo Tranh lần này.

Nếu như huynh muội La gia chết tại đây thì tốt, chẳng qua việc khiến mọi người quay về cũng không tệ chút nào!

Hơn nữa bọn Đông Phương Quỷ còn có thể giữ mạng.

Người của Đông Phương gia lên tiếng trước, kế đó là Đường gia, Phương gia, Mục gia và Lãnh gia tán thành.

Không ít chân thần từng mong muốn được quay về nhưng lại bị Kiếm Ngao buộc phải ở lại.

Kiếp nạn lớn trước mặt càng khiến mọi người sinh lòng chùn bước!

“Đúng vậy, đi tìm chết làm gì?”

“Bây giờ trở về còn chưa muộn…”

“Tiếp tục tiến lên thì sẽ chết hết mất!”

Ngoài Kiếm tộc, thanh niên mắt đậu, La Yên và La Chinh, gần như tất cả chân thần đều tán thành với ý kiến của Đông Phương Quỷ. Bọn họ dự định rút lui.

Kiếm Ngao nôn nóng trước tình cảnh ấy, thầm nghĩ tên Đông Phương Quỷ này giỏi tính kế quá!

Lúc trước Đông Phương Quỷ không lên tiếng khi có người muốn quay về.

Y đợi đến khi mọi người cạn dũng khí để đạt được sự tán thành tích cực nhất!

Kiếm tộc, La Chinh và La Yên không còn đường lui.

“Quay về?”

La Chinh nhìn chằm chằm vào Đông Phương Quỷ bằng đôi mắt sáng quắc, miệng cười thản nhiên: “Đường về luôn ở đó, nếu các vị đồng ý thì có thể rời đi ngay bây giờ, đặc biệt là các vị trong liên minh các gia tộc quyền thế đó! Dù sao các vị cũng không ra sức khi ở lại, quay về cũng đỡ làm ta đề phòng các vị đâm sau lưng!”

Hắn và liên minh các gia tộc quyền thế đã trở mặt từ lâu, đồng thời biết rõ ý đồ của bọn Đông Phương Quỷ nên không hề sợ đắc tội bọn họ.

“Ngươi có ý gì?!”

Đông Phương Quỷ sầm mặt, khí thế trong cơ thể bắt đầu tỏa ra.

“Ta nói các ngươi muốn cút thì cút mau” La Chinh cười khẩy, không hề khách sáo.

“Soạt soạt soạt…”

Hắn vừa dứt lời, hô hấp của các chân thần trong liên minh các gia tộc quyền thế như Đông Phương Khí, Đông Phương Tịch, Mục Huyền, Phương Kính, Đường Kiệt, Đường Húc… đều rối loạn, đồng thời mỗi người đều lấy vũ khí của mình ra.

Lời nói của La Chinh gần như là tuyên chiến với bọn họ.

Hành vi kỳ dị của La Chinh khiến Kiếm Ngao câm nín, có điều lập trường của hắn là đứng cố định ở sau lưng La Chinh.

“Keng!”

Kiếm Ngao rút kiếm, ánh kiếm sắc bén lập tức lấp lóe.

“Kết trận!”

“Roẹt roẹt roẹt…”

Các đệ tử Kiếm tộc dưới trướng Mặc Nam đều đứng dậy và chắn trước mặt La Chinh.

La Yên hơi nghiêng đầu, đôi mắt bộc lộ sát khí nhè nhẹ, con ngươi lóe ánh tím nguy hiểm khiến gương mặt xinh đẹp trở nên nghiêm túc hẳn. Nhìn từ góc độ nào đi nữa, gương mặt của nàng đều vô cùng đẹp đẽ.

Gã “mắt đậu” kia cũng đứng bên cạnh La Chinh, trong tay cầm một thanh kiếm ngắn màu xanh…

“La Chinh huynh, tại sao phải chọc giận bọn họ thế?” Kiếm Ngao không nhịn được bèn truyền âm hỏi.

La Chinh không trả lời Kiếm Ngao mà tiếp tục nói với phe bên kia: “Thật ra ta muốn nói, tác dụng của phân thân không chỉ là ngăn địch, nói đúng hơn là không chỉ có bấy nhiêu năng lực. Chắc hẳn vùng đất Đạo Tranh vẫn còn bí mật chưa bị vạch trần, ít nhất nó sẽ đủ cho chúng ta đối đầu với hóa thân của nỗi sợ!”

“Là thế nào? Bọn ta từ bỏ được không? Bây giờ bọn ta không ham truyền thừa của bộ hài cốt kia nữa!” Một chân thần không nhịn được nói.

“Xin cứ tự nhiên!” La Chinh xòe tay.

Chân thần kia nghe vậy bèn quay đầu nói với Đông Phương Quỷ: “Vậy thì Đông Phương đại ca dẫn bọn ta đi nhé?”

Người sáng suốt đều có thể nhận ra người tham gia chuyến đi đến vùng đất Đạo Tranh chia thành hai phe.

Một phe do La Chinh và Kiếm Ngao dẫn đầu, phe còn lại do liên minh các gia tộc quyền thế dẫn dắt.

Các chân thần có xuất thân bình dân và những người trung lập đều không dám bỏ đi một mình, sợ rằng tùy tiện bỏ đi thì sẽ gặp phải nguy hiểm lớn hơn.

Thế nhưng nếu Đông Phương Quỷ dẫn đội rời khỏi vùng đất Đạo Tranh thì bọn họ sẵn lòng theo chân.

“Đúng vậy, Đông Phương Quỷ, bọn ta quay về với ngươi!” Một chân thần từ gia tộc cấp một nói.

“Cần gì phải dây dưa với bọn họ chứ? Bọn họ muốn đi chết là chuyện của bọn họ!”

“…”

Lần này đến lượt Đông Phương Quỷ rối rắm.

Lần này y đến vùng đất Đạo Tranh nhằm mục đích ngăn cản bọn La Chinh nhận truyền thừa.

Bây giờ mục đích còn chưa hoàn thành, sao y có thể rời khỏi đây được?

Dựa theo quy tắc của vùng đất Đạo Tranh, ác ma ẩn nấp trong sương mù tồn tại vì y, nếu y rời khỏi vùng đất Đạo Tranh thì nó sẽ biến mất…

Đó là kết quả mà y không tài nào chấp nhận được.

La Chinh vẫn tươi cười và nhìn chăm chú vào Đông Phương Quỷ với vẻ thản nhiên.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận