Bách Luyện Thành Thần

Chương 3483: Đôi mắt của Vân Hân

La Yên nhìn lên bóng người màu xanh lục do trung tâm Thiên Chấp biến thành, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tự nhiên lộ ra vẻ cảnh giácNữ Oa nương nương đã căn dặn nàng rất nhiều lần rằng trục năng lượng không thể trưng ra được. Ngay cả Phục Hy dù muốn nhìn một chút thôi mà La Yên cũng không chịu.

Mặc dù bóng người màu xanh lục này chui ra từ trong cơ thể ca ca nàng, nhưng không được sự cho phép của Nữ Oa nương nương thì nàng không thể lấy trục năng lượng ra.

“Các ngươi có chắc là đủ khả năng tăng cấp trục năng lượng không?”

Giọng nói của Nữ Oa nương nương vang lên ngoài điện, nàng vừa nói vừa chầm chậm đi vào.

Trục năng lượng là một sự tồn tại vô cùng đặc biệt, Nữ Oa đã vắt hết óc tìm mọi cách để khiến nó mạnh hơn.

Từ kết tinh Băng Uẩn tìm được ở nơi cực lạnh nằm sâu trong hỗn độn cho đến quặng Vẫn cực kỳ quý giá trên thế giới mẹ và cả đủ loại vật liệu đặc biệt khác nữa, Nữ Oa đều đã thử hết nhưng vẫn không thể mang lại bất cứ tác dụng gì cho năng lượng trục cả.

Trục năng lượng chính là một cá thể độc lập, gần như không sinh ra phản ứng gì đối với vật thể bên ngoài. Nữ Oa không rõ bóng người màu xanh lục này có thân phận gì mà có thể mang đến cho La Chinh sức mạnh lớn đến vậy, mở miệng liền muốn tăng mạnh trục năng lượng?

Dù La Chinh có thần thông lớn đến đâu thì cũng không thể nào đến mức độ như này được! Cho dù La Chinh sở hữu Văn Minh Chi Khí, dù trong đầu hắn có ba mươi sáu anh kiệt Nhân tộc bày mưu tính kế cho hắn thì cũng không thể nào tính đến tận trục năng lượng!

Câu hỏi của nàng đã ngầm mang theo ý không tin.

“Có” Bóng người màu xanh lục nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì các hạ đã dùng ‘Lượng Năng Pháp’ để luyện ra trục năng lượng. Dựa theo phản ứng năng lượng trong cơ thể nàng thì trục năng lượng của nàng đã đến cấp bốn. Ta nghĩ các ngươi hy vọng có thể tăng trục năng lượng lên đến cấp năm hay thậm chí cấp sáu, đúng không?”

Nữ Oa hơi nhíu mày lại: “Lượng Năng Pháp là phương pháp do văn minh Kế Trù để lại, ngươi biết về nó thì cũng không có gì lạ. Mà theo ta được biết, từ xưa đến nay các thế lực văn minh có hứng thú với trục năng lượng không hề ít, song người có thể luyện trục năng lượng đến cấp bốn vô cùng ít ỏi, còn cấp năm cấp sáu là gần như không có. Đương nhiên ta rất muốn, nhưng hiện giờ ta chưa làm được”

Câu nói này của Nữ Oa còn có ý là ta làm không được thì ngươi cũng làm không được.

“Lúc trước bọn ta chỉ làm ra trục năng lượng cấp ba” Bóng người màu xanh lục nói.

Nữ Oa nghe vậy chỉ hờ hững gật đầu. Trục năng lượng cấp ba thoạt nghe thì không tệ, nhưng thật ra lại hết sức bình thường, trong lịch sử đã có vài văn minh từng chế tạo được. Tuy nhiên, trục năng lượng cấp ba chỉ có thể nắm được vài chục nghìn thần quân lực, phí nhiều tâm huyết như thế chi bằng đi bồi dưỡng một cường giả Bất Hủ cảnh còn hơn.

“Chỉ có điều, suốt mấy năm ở trong Bỉ Ngạn, bọn ta đã âm thầm tính toán tỉ mỉ và nảy ra hướng suy nghĩ mới trong việc tăng mạnh trục năng lượng” Bóng người màu xanh lục nói bằng giọng trầm ổn.

“Chỉ là hướng suy nghĩ thôi ư?” Nữ Oa lạnh nhạt liếc bóng người màu xanh lục một cái.

Nếu bóng người màu xanh lục này không phải do La Chinh phóng ra thì đã bị nàng đuổi đi từ lâu rồi. Bây giờ thời gian gấp rút, Nữ Oa chẳng muốn ở lại nghe tên này nói xằng nói bậy thêm nữa.

“Đúng vậy, chỉ có hướng suy nghĩ mà thôi” Bóng người màu xanh lục nói: “Điểm thiếu sót của trục năng lượng đã tồn tại kể từ lúc bắt đầu ‘Lượng Năng Pháp’ rồi. Lúc trước khi bọn ta tạo ra Lượng Năng Pháp, bọn ta không hề để ý đến một điểm vô cùng quan trọng, đó chính là vị trí của trục năng lượng…”

“Lúc trước các ngươi tạo ra Lượng Năng Pháp?” Lông mày Nữ Oa đột nhiên nhướng cao: “Ngươi là?”

“Nó thuộc về văn minh Kế Trù” La Chinh đứng cạnh giới thiệu.

Nghe đến đây, vẻ mặt của Phục Hy, Nữ Oa và cả La Yên đều thay đổi, hiển nhiên câu trả lời của La Chinh đã nằm ngoài dự đoán của bọn họ. Bọn họ có làm thế nào cũng không ngờ được La Chinh sẽ đưa người sáng tạo ra trục năng lượng đến đây.

Nữ Oa ngượng ngùng một lúc thật lâu, khi nhìn thấy ý cười trên mặt La Chinh thì rốt cuộc không nhịn được nữa mà liếc hắn: “Tên nhóc láu cá, sao không nói sớm?”

La Chinh chỉ cười hì hì chứ không nói gì.

Lúc Nữ Oa quay sang nói chuyện với bóng người màu xanh lục lần nữa thì thái độ đã thay đổi rất nhiều. Nàng vô cùng khiêm tốn xin chỉ bảo về một vài vấn đề mấu chốt. Mối liên quan của trục năng lượng đến các phương diện khác là vô cùng phức tạp, từ không gian, thời gian và năng lượng đủ cả, La Chinh nghe mà như rơi vào trong sương mù. Ngược lại, ánh mắt của hai người La Yên và Nữ Oa thì sáng lấp lánh, giống như bóng người màu xanh lục đã làm rõ không ít nghi hoặc trong lòng các nàng.

La Chinh không biết lần truyền dạy này sẽ kéo dài bao lâu nên bèn đi khỏi sảnh chính, ngồi xuống xếp bằng ở một bên khác. Hắn vừa nhắm mắt lại đã biến ra hóa thân trong cơ thể mình.

Hóa thân chỉ dừng lại một khoảnh khắc trên không trung, sau đó lập tức đi vào Tiên Phủ.

Lần trước lúc đến Tiên Phủ, Khê Ấu Cầm còn bốn tháng nữa là sinh.

Trong suốt thời gian qua, La Chinh vẫn luôn ở trong Bỉ Ngạn bôn ba xuôi ngược, không có thời gian để tâm đến. Kể từ khi rời khỏi bức tranh bất hủ, rốt cuộc bây giờ hắn cũng có thời gian đi thăm, thế nhưng đã để lỡ thời điểm sinh rồi.

Khi gặp lại Khê Ấu Cầm, phần bụng vốn hơi nhô lên giờ đây đã không còn nữa, con gái do nàng sinh ra thì đang nằm trong tay nàng, mềm mại nhỏ bé như một con mèo con. Bé con nằm cuộn mình lại, nhắm mắt ngủ say trông đáng yêu cực kỳ.

Đối mặt với Khê Ấu Cầm, La Chinh thấy khá tự trách. Lúc trước, hắn đã không ở bên cạnh Ninh Vũ Điệp lúc nàng sinh La Niệm rồi, lần này hắn lại bỏ lỡ.

Khê Ấu Cầm nay đã làm mẹ không hề trách La Chinh. Nàng biết hắn không đến là vì gặp phải mối nguy nào đó không thể giải quyết. Sau sinh nàng còn có Ninh Vũ Điệp, Tô Linh Vận chăm sóc nên cũng yên tâm.

Khê Ấu Cầm nói với La Chinh rằng đã đặt tên cho con gái là “Vân Hân”.

“Tên này là do các tỷ muội cùng nghĩ ra. Nếu phu quân cảm thấy không hợp thì cứ sửa” Khê Ấu Cầm dịu dàng nói.

La Chinh vui mừng ôm con gái trong tay, vội vàng nói: “Tên này hay lắm, không cần đổi đâu!”

Vân Hân nhỏ bé cảm nhận được hơi thở xa lạ bỗng khóc oe oe thật to, khua khoắng tay chân trong lòng La Chinh.

Khê Ấu Cầm thấy vậy bèn thuận tay cầm lấy quyển tranh bên cạnh mình rồi mở nó ra trước mắt Vân Hân.

Đôi mắt đen nhánh tròn trịa của Vân Hân vừa thấy được thứ trong bức tranh thì lập tức bình ổn lại, bé con bất chợt nín khóc mỉm cười!

La Chinh lấy làm lạ bèn nhìn thoáng qua bức tranh kia. Thấy trên tranh vẽ một Phạn văn, hắn thoáng ngây người.

Khê Ấu Cầm biết ngay là La Chinh sẽ cảm thấy rất lạ, nàng nói: “Vân Hân cũng giống La Niệm, dường như bẩm sinh chúng đã hứng thú với Phạn văn rồi”

Có một lần Vân Hân khóc mãi không ngừng, Khê Ấu Cầm ôm bé con vội vội vàng vàng đi tìm Ninh Vũ Điệp. Khi ấy Ninh Vũ Điệp đang bế quan để lĩnh ngộ chân ý của đạo, Vân Hân vừa thấy mấy Phạn văn kia bỗng quên khóc ngay lập tức, vô cùng yên lặng và cũng rất tò mò.

Từ đó về sau, Khê Ấu Cầm cứ thế dùng luôn Phạn văn để dỗ con, trong vòng vài tháng qua đã thành thói quen rồi.

La Niệm giải mã Phạn văn không cần phải suy đoán mà theo bản năng, cậu lập tức nhìn thấu được ý nghĩa của Phạn văn.

Bây giờ Vân Hân còn nhỏ nên có nhìn cũng không hiểu được ý nghĩa trong đó, song chắc chắn Phạn văn mà nàng trông thấy khác hẳn với những gì người khác thấy. Trong mắt nàng, Phạn văn thể hiện ra phong phú hơn nhiều.

“Ê ê a a…”

Thấy con gái mình cười tươi nhìn chằm chằm Phạn văn, La Chinh chẳng còn biết nói gì nữa. Kiểu này thì e là nàng cũng có thể nhìn thấu điểm sáng trong thế giới Huyền Lượng rồi.

La Niệm như vậy, bây giờ La Vân Hân cũng vậy, đây không thể nào là trùng hợp được. Các con của hắn đều có thể dễ dàng đi lại trong thế giới Huyền Lượng, nhưng bản thân hắn thì lại không làm được, La Chinh càng nghĩ càng thấy mơ hồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận