Bách Luyện Thành Thần

Chương 2576: Kết thúc

La Chinh vươn tay trái ra tóm lấy trường kiếm màu xanh mà không hề do dự chút nàoNgay lúc hắn cầm vào chuôi thanh kiếm này, một lực lượng bài xích truyền từ trong thanh kiếm ra khiến hắn suýt thì tuột tay.

Hắn điều động sức mạnh bản nguyên, tay trái cầm thanh kiếm chắc như một cái kìm sắt. Đồng thời hắn gầm thét trong đầu: “Tới phiên ngươi rồi!”

Mảnh xương ở ngực La Chinh hơi lóe lên, linh hồn của 9527 chui vào trong trường kiếm màu xanh.

“Vù vù vù…”

Ác quỷ áo mộ cũng theo sát phía sau, nhào tới trước mặt La Chinh. Áp lực của hơi thở linh hồn tà ác đáng sợ ấy khiến hắn gần như không thở nổi. Lúc này hắn cũng bị ép vào góc chết rồi, không còn đường nào để lui. Dù hắn có dùng dịch chuyển không gian thì cũng sẽ bị con ác quỷ áo mộ phá vỡ, kết cục của vị công tử áo tím kia vẫn còn rõ mồn một trước mắt.

Giả sử 9527 không thể giải quyết thanh trường kiếm màu xanh này thì e rằng bản thân hắn cũng sẽ rơi vào kết cục của người đi trước. Vì thế vẻ mặt La Chinh vô cùng căng thẳng.

“Ô u!”

Con ác quỷ áo mộ gào lên, hai cánh tay màu nâu xám kéo dài ra, chộp về phía La Chinh. Hắn đột nhiên phát hiện sức mạnh bài xích của thanh kiếm đã biến mất, con ác quỷ áo mộ kia cũng đứng im tại chỗ như pho tượng.

Phần lớn các ác quỷ được hình thành đều do nguyên nhân đặc biệt nào đó. Nguyên nhân thường gặp là linh hồn tích chứa chấp niệm và căm hận, hai cảm xúc này đan xen vào nhau làm cho bản thân tàn hồn bị lạc lối khiến nó trở nên cực kỳ hung ác.

Nếu ngày nào đó, chấp niệm biến mất thì bản thân ác quỷ cũng không còn ý nghĩa gì mà tồn tại tiếp nữa. 9527 đã đoán ra được nguyên nhân hình thành áo mộ này nên mới bảo La Chinh mạo hiểm như vậy. Nó chui vào trong trường kiếm màu xanh, xóa sạch chấp niệm của Thiên La Vệ kia, hơi thở hung hãn trong con ác quỷ cũng biến mất ngay lập tức.

Con ác quỷ vốn vô cùng hung hãn nay lại biến thành sức mạnh linh hồn tinh thuần bay tán loạn ra xung quanh trông như luồng khí màu nâu nhạt.

“Còn ngây ra đó làm gì. Con ác quỷ này đã nuốt hồn phách của không biết bao nhiêu người rồi, sức mạnh linh hồn của nó cực kỳ tinh thuần, hiệu quả còn tốt hơn cả hồn đan đấy. Ngươi mau hấp thu đi!” 9527 thúc giục.

La Chinh nhìn những luồng sức mạnh linh hồn đang lượn lờ xung quanh, bấy giờ mới ý thức được giá trị của nó. Ánh mắt hắn hơi lóe lên, linh hồn lập tức biến thành từng xúc tua tản ra xung quanh, bắt đầu hấp thu sức mạnh linh hồn.

Chỉ mấy hơi thở sau, sức mạnh linh hồn tinh thuần đã bị La Chinh hấp thu không còn chút nào!

Vì sức mạnh linh hồn này cực kỳ tinh khiết nên không hề bài xích linh hồn của La Chinh, giúp Dương Hồn của hắn nhanh chóng mạnh lên.

Sau khi hấp thu hết, La Chinh cảm thấy thân thể cực kỳ sảng khoái, ngay cả các giác quan cũng nhạy cảm hơn nhiều.

“Vừa rồi đúng là nguy hiểm. Nếu như ngươi còn không thể làm chấp niệm trong trường kiếm màu xanh biến mất thì e là hôm nay ta sẽ chết ở đây thôi” La Chinh nói.

“Sao có thể như vậy được? Chỉ là chấp niệm chất chứa trong tàn hồn của một gã cường giả Bỉ Ngạn cảnh thôi mà” 9527 nói với giọng khinh thường.

La Chinh chẳng biết nói gì, chỉ đành cười gượng. 9527 nói có vẻ rất nhẹ nhàng, nhưng thật sự muốn hủy chấp niệm kia không hề đơn giản.

Hắn cầm trường kiếm màu xanh trong tay, quan sát một lúc. Thanh kiếm này đúng là một thanh kiếm tốt, nhưng dường như thời gian đã quá lâu rồi nên bị ăn mòn rất nhiều, không có giá trị lớn với La Chinh…

Sau đó, hắn lại lục lọi mấy bộ quần áo trong áo mộ ra để xem. Khi đang tìm kiếm thì một mảnh đồng hình bát giác bỗng rơi ra từ đó.

Mảnh đồng ấy chỉ lớn chừng một bàn tay, nhìn như một thứ hết sức tầm thường. Nhưng sau khi cầm quan sát một lúc, La Chinh phát hiện ra ở phần trung tâm của mảnh đồng này có những đường vân nhỏ kéo dài ra xung quanh, tựa như tuân theo một quy luật nhất định nào đó, có điều hắn nhìn ngắm cả một lúc lâu mà vẫn không nhìn ra điều gì kỳ lạ.

Ngoài quần áo, đồ dùng hằng ngày và miếng đồng nhỏ vừa rồi thì trong áo mộ không còn thứ gì nữa. La Chinh đoán miếng đồng này chắc phải có lai lịch gì đó nên liền nhét nó vào trong nhẫn tu di của mình.

Sau đó hắn nhìn ba bộ thi thể cách đó không xa, ngón tay khẽ nhúc nhích liền thu tất cả mọi thứ trong không gian tu di trên người họ. Tuy trong tay hắn hiện giờ có rất nhiều Thần Tinh, nhưng không phải chuyện gì cũng có thể giải quyết bằng Thần Tinh được. Nếu có thể tìm được một số thứ hữu dụng trên người bọn họ thì sẽ giúp hắn giải quyết được nhiều chuyện phiền phức.

Trừ ba bộ thi thể này ra, Đà Thịnh bị hắn đánh ngất cũng đã mất nửa cái mạng. Còn Du Mục Chi – kẻ dẫn công tử áo tím tới cũng bị ác quỷ áo mộ gào làm ngất đi, giờ vẫn nằm rạp trên mặt đất, không hề nhúc nhích.

Tính mạng của hai tên này cứ giao cho nhóm Lại Hoa Bắc xử lý là được.

Sau khi làm xong việc, La Chinh mới giúp cả nhóm Lại Hoa Bắc tỉnh lại. Vừa rồi tiếng gầm của ác quỷ áo mộ có sức công kích linh hồn cực lớn, mặc dù bọn họ là Dương Hồn nhưng cũng không thể chịu được công kích linh hồn cấp độ đó. Dù bây giờ được giúp tỉnh lại nhưng ai cũng ôm đầu nhe răng trợn mắt, vẻ mặt đau đớn khó nhịn.

Lại Hoa Bắc khôi phục lại đầu tiên. Khi hắn ta mở mắt ra và nhìn thấy tình cảnh trong hang động thì ngây ra như phỗng: “Ác… Ác quỷ áo mộ chết rồi à?”

La Chinh gật đầu.

“Ta còn tưởng là ta chết chắc rồi cơ đấy!” Trên mặt Lại Hoa Bắc lộ ra vẻ vui mừng: “Con ác quỷ áo mộ bị La Chinh huynh đánh chết ư?”

La Chinh lắc đầu phủ nhận: “Ta nào có bản lĩnh như vậy. Vừa rồi, trước khi công tử áo tím chết đã kích phát ra một bí giả thần thông khiến ác quỷ áo mộ bị thương nặng. Sau đó ác quỷ giết chết công tử áo tím…”

Không ai chứng kiến cảnh tượng xảy ra khi đó nên đương nhiên La Chinh sẽ không thừa nhận.

“Bí giả thần thông lợi hại như vậy ư? Chắc chắn công tử áo tím kia có lai lịch bất phàm” Trên mặt Lại Hoa Bắc lộ vẻ thận trọng.

Mặc dù Thiên Đô Châu là vùng hẻo lánh, nhưng trong châu lại có một vài gia tộc lớn mà Lại Hoa Bắc cũng không thể chọc vào được. Nếu những gia tộc kia biết việc này thì cuộc sống của bọn họ sẽ khó khăn vô cùng.

“Nếu người kia có lai lịch bất phàm thì cũng chỉ có thể hủy thi diệt tích” Một người bạn của Lại Hoa Bắc nói.

Mặc dù thực lực của bọn họ không cao, nhưng đầu óc vẫn rất tỉnh táo. Hủy diệt tất cả manh mối là một trong những phương pháp sinh tồn.

“Còn Du Mục Chi thì sao?” Lại Hoa Bắc nhìn thoáng qua Du Mục Chi vẫn đang nằm bất động trên mặt đất, trong con ngươi dấy lên hai ngọn lửa. Tất cả mọi chuyện xấu đều do tên này gây ra nên đương nhiên trong lòng hắn ta vô cùng phẫn hận, muốn trút hết lên người gã.

Sau khi Lại Hoa Bắc kết thúc tính mạng của Du Mục Chi, một người khác cũng giết Đà Thịnh. Bọn họ chất thi thể của những người này lại với nhau rồi dùng đuốc thiêu sạch sẽ. Sau đó, ánh mắt của bọn họ mới chuyển tới trường kiếm màu xanh.

“Sau khi Thiên La Vệ của Đạo Kiếm Cung chết, nếu ai nhặt được đồ trong áo mộ trả lại cho Đạo Kiếm Cung thì người đó sẽ nhận được cơ hội gia nhập Đạo Kiếm Cung. Chúng ta hãy đem trường kiếm và những đồ trong ngôi mộ này về Thiên Dung thành, sau đó thông báo với Đạo Kiếm Cung” Lại Hoa Bắc nói.

La Chinh nghe vậy cũng không đưa ra ý kiến gì. Trước khi tới đây, hắn đã nghe Lại Hoa Bắc nhắc tới chuyện này rồi, nhưng hắn vẫn luôn thấy rất nghi ngờ. Nếu Đạo Kiếm Cung là một thế lực lớn có tiếng thì sao lại dùng phương pháp này để tuyển chọn đệ tử vào cung?
Bạn cần đăng nhập để bình luận