Bách Luyện Thành Thần

Chương 2361: Nổ tung

“Chủ nhân?” La Chinh dựng thẳng lông mày, kế đó nói ra phán đoán của mình: “Ngươi được đám ác ma chế tạo ra à?”“Ác ma…” Ảnh ảo La Chinh lắc đầu: “Mấy tên đó còn đang bán mạng cho chủ nhân của ta ấy chứ, ta làm sao có thể được bọn đó chế tạo ra?”

“Nghĩa là ngươi thật sự được người khác chế tạo ra à?” La Chinh mỉm cười.

Ảnh ảo La Chinh cười khà khà: “Đừng có nói mấy lời mánh khóe đó, đúng là ta được người khác chế tạo nhưng lại có tất cả mọi thứ của ngươi… Cho nên, dù ta thay thế ngươi tồn tại trong Thần vực cũng không phải không thể”

Nghe được những lời này, mặt La Chinh sầm xuống.

Tuy hắn không biết chủ nhân mà ảnh ảo nhắc đến là ai, nhưng nếu hắn thật sự bỏ mạng tại vực sâu Ma Vực thì kẻ trước mắt hoàn toàn có khả năng thay thế mình một cách thần không hay quỷ không biết.

Dĩ nhiên La Chinh sẽ không cho phép chuyện đó xảy ra, thế là sát khí lại dâng lên trong mắt hắn.

“Vô dụng thôi” Ảnh ảo La Chinh tiếp tục nói: “Cho dù ngươi có cơ thể hoang thần mạnh hơn hàng giả ta đây nhưng vẫn không thể thật sự giết chết ta đâu. Chủ nhân không tốn bao nhiêu thời gian để sao chép ngươi, ta khuyên ngươi đừng lãng phí thể lực, cứ ngoan ngoãn đợi ở đây là được rồi!”

***

*Wakalà đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩmBách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Trên đồng bằng Tuyệt Vọng, một á thánh Mục gia khẽ điểm đầu ngón chân.

“Ào!”

Những tia sáng vàng giao thoa rồi hóa thành một thanh cung dài cùng màu với kích cỡ to lớn.

Á thánh ấy đột nhiên lộn nhào, dùng cơ thể mình để kéo căng dây cung!

“Roẹt!”

Những mũi tên vàng óng không ngừng ngưng tụ trên dây. Chúng tạo thành hình quạt như khổng tước xòe đuôi, thậm chí nhét đầy dây cung.

“Đùng!”

Sau tiếng nổ đùng từ dây cung, mấy trăm luồng sáng vàng lập tức bắn vọt lên bầu trời.

Mỗi một luồng sáng đều bộc phát ra uy lực và khí thế khủng khiếp, hơn nữa những mũi tên này chính xác một cách bất thường, cứ như thể chúng có mắt vậy.

Đám chim khổng lồ bay lượn trong sương mù trên bầu trời, mỗi lần bọn chúng lộ mặt là mỗi lần những tia chớp to lớn xuất hiện.

“Phập phập phập phập…”

Những mũi tên vàng do á thánh bắn ra hóa thành những sợi vàng mảnh dài, sau đó đâm xuyên qua chim khổng lồ trên cao!

“U…”

Đám chim khổng lồ chỉ kịp phát ra tiếng tru tréo rồi rơi từ trên cao xuống.

Sau đợt giằng co ban đầu, các thánh nhân dần chiếm ưu thế trong trận chiến đấu trên đồng bằng Tuyệt Vọng.

Số lượng sứ ma trong vực thẳm rất đông, nhưng chúng chung quy không phải là đối thủ của đại viên mãn, huống hồ thực lực của các chân thần đại viên mãn trong liên minh các gia tộc quyền thế không giống những chân thần cùng cảnh giới khác. Tóm lại, sức chiến đấu trong giai đoạn này là nghiền ép từ một phía.

Không chỉ sứ ma, ngay cả ác ma lẫn ác ma thống lĩnh cũng không phải là đối thủ của á thánh và thánh nhân.

Các thánh nhân chỉ sử dụng một nửa sức mạnh là đã tiêu diệt hết đám ác ma rồi!

Còn bên phía Đông Phương Thuần Quân là áp lực nhất.

Thân là một trong bốn đại ác ma, sức mạnh tín ngưỡng mà Gia Lục thu nạp nhiều hơn ác ma bình thường vô số lần.

Mặc dù Đông Phương Thuần Quân đã đích thân ra tay áp chế nhưng Gia Lục vẫn bộc phát ra thế lực khủng khiếp.

Đường Lôn đang bay lơ lửng trên không trung, há miệng thở hồng hộc. Lúc này toàn thân ông ta đều được bao bọc bởi lửa, ánh lửa vốn lóa mắt và sáng rực đã yếu đi nhiều, chẳng qua thân hình vạm vỡ của ông ta vẫn mơ hồ toát lên khí phách bất khuất.

Mục Hải Cực cũng không khá hơn. Ông ta đang đứng giữa không trung với mái đầu bù xù, đôi mắt phát ra ánh sáng lục sẫm, trên người không có lấy một chỗ lành lặn.

Thánh nhân có thể khôi phục những vết thương ấy trong nháy mắt, chẳng qua là ông ta không rảnh để ý đến nó thôi.

So ra thì tình hình bên Đông Phương Thuần Quân tốt hơn một chút. Ông ta vẫn giữ dáng vẻ nhẹ như mây gió, miệng mỉm cười, một tay chắp sau lưng còn một tay thì hóa thành móng vuốt ưng, đứng đối diện là đại ác ma Gia Lục.

“Ta có thể không giết ngươi” Đông Phương Thuần Quân nói với vẻ thản nhiên: “Chúng ta hoàn toàn có thể ngồi xuống nói chuyện!”

Hung vật trong cấm địa vốn là tồn tại bất tử. Tuy nhiên, Gia Lục mất mạng một lần là sẽ giảm sức mạnh một lần, đồng thời khó giữ được địa vị trong bộ tộc Ác Ma, những ác ma khác sẽ thay thế gã ta.

Điều kiện của Đông Phương Thuần Quân rất cám dỗ.

Nếu làm cách nào cũng không thể chống lại thánh nhân thì chi bằng ngồi xuống nói chuyện, dù sao mục đích của các thánh nhân cũng là quyền kiểm soát vực sâu Ma Vực chứ không phải tiêu diệt cả bộ tộc Ác Ma.

Thân thể khổng lồ của Gia Lục đầy những vết thương đáng sợ, đặc biệt là chân trái lộ cả xương trắng. Gã ta không thể chống người nữa nên đành quỳ một chân trên đất.

Thế nhưng Gia Lục không hề tỏ ra đau đớn, trái lại còn cười ha ha trước yêu cầu của Đông Phương Thuần Quân: “Ha ha ha… Nếu là mấy thần kỷ nguyên trước thì có lẽ còn được! Bây giờ thì không thể nào…”

“Tại sao?” Đông Phương Thuần Quân hỏi.

Gia Lục lắc đầu, không trả lời Đông Phương Thuần Quân mà vươn tay cắm thẳng vào lồng ngực của mình.

Bên trong trái tim Gia Lục chứa một khối đá pha lê lớn được hình thành từ sức mạnh tín ngưỡng mà các ác ma thu nạp suốt nhiều ngày đêm, sức mạnh càng lớn thì khối đá này càng lớn.

“Ma tinh nổ tung!”

Vào giờ phút này, Đông Phương Thuần Quân chợt nghe thấy tiếng tinh thể vỡ nát bên tai.

Một năng lượng mạnh mẽ điên cuồng ngưng tụ trong cơ thể Gia Lục. Đông Phương Thuần Quân nhạy bén nhận ra sự bất ổn của năng lượng đó!

“Lui về sau! Nhanh!”

Đông Phương Thuần Quân lên tiếng giục bằng giọng điệu gấp gáp hiếm thấy.

Đường Lôn và Mục Hải Cực thoáng chốc nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự việc trước mắt!

“Đi!”

“Rút lui!”

“Vèo vèo vèo vèo…”

Hai thánh nhân vừa lùi về sau vừa sử dụng chân nguyên truyền âm cho mỗi một người có mặt trên đồng bằng Tuyệt Vọng.

Tuy rằng liên minh các gia tộc quyền thế thắng áp đảo nhưng vẫn có không ít á thánh và đại viên mãn còn đang chém giết. Lúc bọn họ nhận được chân nguyên truyền âm của hai thánh nhân cũng là lúc chấn động xuất hiện tại phía cuối đồng bằng Tuyệt Vọng.

Một năng lượng cực kỳ khủng bố nổ tung từ cơ thể Gia Lục.

Năng lượng màu nâu ấy nổ tung rồi hóa thành một dòng năng lượng kinh khủng lan từ cuối đồng bằng Tuyệt Vọng đến.

Đông Phương Thuần Quân đứng một mình trước năng lượng mãnh liệt ấy.

Ông ta bảo Đường Lôn và Mục Hải Cực rời đi nhưng bản thân thì không làm vậy, hơn nữa đột nhiên chắp hai tay lại với nhau.

Hai luồng khí âm dương đen trắng khuếch tán từ giữa đôi tay của ông ta.

“Càn Khôn Đoạn!”

“Soàn soạt…”

Năng lượng màu nâu điên cuồng quét về phía Đông Phương Thuần Quân, chẳng qua nó chỉ vừa đi được khoảng trăm mét thì đã bị một bức tường vô hình cản lại!

Vào lúc ấy, Đông Phương Thuần Quân tựa như một đập nước nằm ngang phía cuối đồng bằng Tuyệt Vọng và chặn hết đợt năng lượng hình thành từ hành động tự hủy của Gia Lục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận