Bách Luyện Thành Thần

Chương 3074: Giao cho

Nữ Oa từng khăng khăng gửi gắm hy vọng vào Lục Văn Định Huyết Thụ, nàng nghĩ rằng Nhân tộc Bỉ Ngạn sẽ giấu tin tức về họ trong Lục Văn Định Huyết Bí Chủng và nàng sẽ có thể tìm ra tin tức liên quan trong một hạt giống nào đó. Kết quả nàng cứ thất vọng hết lần này đến lần khácPhục Hy nói tiếp: “Có lẽ vài chuyện chỉ đành tùy duyên, tựa như La Chinh có thể tìm ra Vô Ưu Vương vậy. Hôm nay hắn đã mở miệng yêu cầu thì chúng ta cứ giao hạt giống cuối cùng cho hắn là được”

Nữ Oa im lặng một lúc rồi cuối cùng cũng khẽ gật đầu. Nàng vung tay lên, hai người lại quay về đài phỉ thúy lần nữa.

Nàng nhìn La Chinh chăm chú, sau đó nói: “La Chinh, ngươi đi theo ta”

Xem ra Nữ Oa đã đồng ý.

Linh hồn 9527 khẽ rung lên, chui lại vào trong cơ thể La Chinh.

Nữ Oa lại vung tay lên lần nữa, nàng và La Chinh đã biến mất khỏi đài phỉ thúy.

Một giây sau, La Chinh đã xuất hiện trong một hang động.

Nơi đây hầu như không có chút ánh sáng nào, xung quanh cực kỳ ẩm ướt, có thể nghe thấy tiếng nước nhỏ giọt tí tách.

“Chỗ này nằm bên trong Lê Sơn à?” La Chinh hỏi.

“Là nơi sâu nhất trong Lê Sơn” Nữ Oa đi đằng trước đáp lại.

Cùng với những bước chân liên tục của nàng, hang động xung quanh hơi sáng lên một chút nhờ các pháp trận phức tạp bố trí quanh đó.

Mặc dù các pháp trận này không được mở lên nhưng cũng ẩn chứa năng lực cực kỳ kinh khủng, hiển nhiên đây chính là nơi cơ mật và quan trọng nhất của Lê Sơn.

Hai người tiến lên chừng hai trăm mét thì đến điểm cuối của hang động. Đất ở đây có màu trắng, trên đó có một cái cây cao cỡ một người.

“Đây chính là Lục Văn Định Huyết Thụ?”

La Chinh thấy cái cây kia thì hơi giật mình.

Lục Văn Định Huyết Thụ là báu vật quan trọng của Lê Sơn, dù nó có thể không cao lớn rắn rỏi như những Thần Mộc trong Thần vực nhưng ít ra nó nên tràn đầy sức sống mới phải. Vậy mà cây này lại bị hư thối từ rễ, vài lá cây lác đác trên thân cũng héo úa hết cả, nếu không phải trên đó còn một quả màu lục nhạt thì La Chinh đã nghĩ rằng cây này chết rồi.

“Sinh mạng của nó đã đến lúc kết thúc” Nữ Oa nhìn Lục Văn Định Huyết Thụ chăm chú, trên mặt toát lên vẻ thương cảm.

Cây này là một con đường giúp nàng liên lạc với Nhân tộc Bỉ Ngạn, bây giờ cây này khô héo, con đường ấy cũng bị bít lại, chỉ còn sót lại một quả cuối cùng.

Nàng tiến lên hái quả đó xuống, nhẹ nhàng bóc phần vỏ bên ngoài ra, một hạt giống lóe ra ánh lam nhạt xuất hiện trong tay nàng. Nàng quan sát một lúc rồi nói: “Rót lực huyết mạch vào đó là được”

Dứt lời, nàng đưa hạt giống này cho La Chinh.

La Chinh nhận lấy hạt giống và quan sát nó một lúc, sau đó cất nó vào nhẫn Tu Di. Nữ Oa nhẹ nhàng vung tay lên, thoắt sau La Chinh đã quay về đài phỉ thúy trong một gợn sóng không gian.

Đã nhận hạt giống này rồi, La Chinh cũng viết ra từng chữ trong chân ý Tam Linh Kiến Vật.

Lúc giao toàn bộ chân ý cho Nữ Oa, La Chinh sực nhớ ra một chuyện quan trọng bèn nói: “Nữ Oa nương nương, sau khi ngài tu thành chân ý của đạo này rồi, có một chuyện cần hết sức chú ý”

“Chuyện gì?” Nữ Oa hỏi.

“Vô Ưu Vương cực kỳ chán ghét giống loài khác với loài người. Nếu Nhân tộc tiến vào trong đó thì không có chuyện gì cả, nhưng nếu là chủng tộc khác đi vào thì sợ là sẽ bị họ tấn công” La Chinh nói.

Nữ Oa nương nương được sinh ra cùng với Nhân Hoàng, chắc chắn nàng có mối liên hệ khắng khít với Nhân tộc Bỉ Ngạn, nhưng chưa chắc Vô Ưu Vương đã biết chuyện này.

Hiển nhiên nhóm quái vật nhỏ kia không làm gì được Nữ Oa nương nương, song thực lực của Vô Ưu Vương thì lại không lường được. Nếu hai người họ đánh nhau trong vùng không gian đó thì chẳng phải chuyện gì hay ho.

Chỉ có điều, La Chinh cũng phải tốn mất hơn một năm trong không gian đó mới tu xong chân ý Tam Linh Kiến Vật. Tất nhiên Nữ Oa cùng Phục Hy rất mạnh, nhưng chắc cũng cần tiêu hao một khoảng thời gian nhất định. Nếu trước lúc ấy, La Chinh tiến vào không gian kia và nói cho Vô Ưu Vương trước thì chắc sẽ không nảy sinh hiểu lầm gì.

Sau khi giao chân ý Tam Linh Kiến Vật cho Nữ Oa, Phục Hy lại chợt nhắc đến một vấn đề khác. Trong tay hắn ta xuất hiện một viên kết tinh màu vàng óng.

Kết tinh này chính là kết tinh đến từ mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh, lúc La Chinh rời khỏi Hồn Nguyên Đại Thế Giới đã giao ba mươi viên cho La Yên, La Yên không biết tác dụng của nó là gì nên đã đưa một viên cho Phục Hy.

Đây cũng là lần đầu tiên Phục Hy nhìn thấy kết tinh có màu này, nhưng theo những gì hắn ta suy đoán thì kết tinh màu vàng này rất giống với kết tinh Hồn Nguyên Chi Linh, nhất định có thể dung nạp được.

Nhưng phương pháp luyện hóa như nào thì Phục Hy vẫn chưa nghĩ ra.

“Tốt nhất La Chinh nên ở lại Lê Sơn, chờ đến khi Hoàng Hy biết rõ huyền bí trong đó thì sẽ có thể tu luyện được ngay” Nữ Oa cũng lên tiếng.

La Yên lập tức dùng ánh mắt tha thiết nhìn ca ca mình, đương nhiên nàng rất mong La Chinh có thể ở lại Lê Sơn mãi.

La Chinh uyển chuyển từ chối lời đề nghị của Nữ Oa.

Mấy người Huân và Ninh Vũ Điệp đều đang tạm thời ổn định ở Thiên Cung, mà từ lúc tiến vào thế giới mẹ, La Chinh đã đặt nền móng của mình ở Thiên Cung rồi, huống chi Thái Nhất Thiên Cung chính là kiếm đạo chân tông, rất thích hợp cho La Chinh tu luyện.

***

Ở ngoài thế giới mẹ, một đám mây hỗn độn khổng lồ cuộn trào không ngừng. Từng tia sấm sét nổi lên, một thân hình to lớn bay đi vun vút, đó chính là Lôi Ly đã bay ra khỏi thế giới mẹ.

“Vèo!”

Thân hình khổng lồ của nó nhanh đến mức cực hạn, đám mây hỗn độn vốn còn ở rất xa nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với nó.

Sau khi Lôi Ly trốn vào trong đám mây, nó lập tức trông thấy một quầng sáng nho nhỏ trong đám mây đó. Quầng sáng này có lực xuyên thấu rất mạnh, ngay cả khí hỗn độn cũng không thể ngăn cản ánh sáng do nó chiếu ra.

Lôi Ly chạy thẳng về phía quầng sáng ấy, một canh giờ sau rốt cuộc cũng đến gần.

Trên quầng sáng là một người đàn ông mặc cẩm bào đang đứng, sau lưng ông ta đeo một cái sọt tre trông rất đỗi bình thường, ống tay áo được xắn lên, nhìn ông ta hệt như một thôn phu ở nơi sơn dã.

Người này chính là Liệt Sơn Thị, tộc trưởng của tộc Thần Nông Thị.

“Lấy được không?” Liệt Sơn Thị mở miệng hỏi.

“Lấy được” Lôi Ly nói: “Có điều đã xảy ra chút vấn đề nho nhỏ”

Vẻ mặt Liệt Sơn Thị rất ôn hòa nhã nhặn, nhưng vừa nghe thấy Lôi Ly bảo có vấn đề nhỏ, trong mắt ông ta liền lóe lên vẻ nghiêm túc. Trên thế gian này, thứ có thể khiến Lôi Ly gặp phải vấn đề nhỏ không có nhiều. Ông ta liền hỏi: “Vấn đề gì?”

“Hắc Thuyền chặn lại giữa đường, cướp đi một nửa” Lôi Ly nói, móng vuốt to lớn quẹt nhẹ trong không trung, từng vòng sáng nho nhỏ liền trôi nổi ra trước mặt Liệt Sơn Thị.

Liệt Sơn Thị quan sát mấy vòng sáng này một chút, vẻ mặt hơi âm u: “Hắc Thuyền? Sao họ lại để mắt tới ngươi? Hẳn là bọn họ… không có hứng thú gì với Hồn Nguyên Đại Thế Giới mới đúng chứ”

Mặc dù Hắc Thuyền cũng có thể gọi là một “Thế lực siêu cấp”, nhưng lượng thuyền viên thật sự quá ít, chỉ có mười ba người mà thôi. Hắc Thuyền xưa nay không đào tạo đệ tử mới nên rất ít khi nào tiến đến Hồn Nguyên Đại Thế Giới.

“Ta cũng không rõ vì sao họ lại đến Hồn Nguyên Đại Thế Giới, ngay từ ban đầu họ đã có mặt ở đó rồi. Ta đã trốn thoát khỏi Phục Hy, không ngờ lại bị mấy tên đó chặn đường!” Lôi Ly căm hận nói, vừa nhắc đến Hắc Thuyền là nó tức giận không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận