Bách Luyện Thành Thần

Chương 2830: Đột ngột lên giá

La Chinh nhìn những vòng sao này rồi lại nhìn những dị tộc trấn thủ ở đây, trong mắt toàn là vẻ khó hiểuHắn không biết vòng sao xuất hiện thế nào, nhưng đây là vật mấu chốt trong việc bay lên Trọng Thiên cao hơn.

Theo tình hình trước mắt thì có lẽ vòng sao là sở hữu chung của một tộc! Ví dụ như trong Bỉ Ngạn Nhất Trọng Thiên cũng phân bố một lượng vòng sao, nhưng vòng sao của Nhân tộc chỉ có một cái, tất cả Nhân tộc đều mượn nó để bay lên Trọng Thiên cao hơn.

Không chỉ Nhất Trọng Thiên mà Nhị Trọng Thiên, Tam Trọng Thiên đều như vậy. Suốt cả một quá trình, Nhân tộc đều dùng chung một vòng sao.

Nhưng vòng sao đều được phân bố theo khu vực, xung quanh vòng sao của Nhân tộc bình thường đều vây đầy Nhân tộc, vòng sao của dị tộc thì có đầy dị tộc.

Vậy tình cảnh trước mắt là thế nào?

Vô số vòng sao chất thành một đống, đám dị tộc này thậm chí còn ra lệnh cho hắn, như thể toàn bộ Thập Nhất Trọng Thiên đều là địa bàn của bọn họ!

“Làm theo bọn họ đi” Lăng Sương lôi kéo La Chinh.

Hiển nhiên Lăng Sương hiểu rõ Bỉ Ngạn hơn La Chinh nhiều, hắn chỉ nhíu mày một cái rồi lập tức đi theo nàng.

Sau đó, hắn quan sát một hồi mới phát hiện một loạt vòng sao này đều được xếp theo trình tự, mà ở cách đó không xa, mấy trăm dương hồn đang xếp thành hai hàng.

La Chinh đi tới trước hàng này thì chợt nghe tên dị tộc khổng lồ nói: “Bên trái là đường bay lên Trọng Thiên cao hơn, bên phải là con đường thăm dò thần miếu, chọn xong hàng thì đứng ngay ngắn vào!”

Trong hai hàng ngũ này có Nhĩ Thử hình thể nhỏ bé, cũng có thú dữ hình thể khổng lồ, tuy hình thái khác nhau nhưng đều xếp hàng rất quy củ.

Hai người đứng ở cuối hàng, La Chinh liền thấp giọng hỏi: “Rốt cuộc là thế nào vậy? Tầng này có vẻ không giống mấy tầng trước lắm?”

“Bởi vì Diệu Tông Thiên bị tộc Ly Uyên khống chế rồi đó” Lăng Sương đáp.

Tộc Ly Uyên được xem là thế lực siêu cấp đứng đầu trong thế giới mẹ, từ linh hồn đến sức mạnh đều mạnh hơn các chủng tộc khác rất nhiều, một Nhân tộc chính thống đơn độc không thể chống lại chủng tộc lớn này.

“Một chủng tộc khống chế cả một Trọng Thiên?” La Chinh vô cùng kinh ngạc.

Lăng Sương gật đầu đáp: “Xem như một trường hợp đặc biệt. Nghe đâu tộc Ly Uyên và một chủng tộc Bỉ Ngạn có quan hệ sâu xa, họ có sự giúp đỡ của Bỉ Ngạn nên làm được điều này cũng không có gì khó, cho nên bất cứ một chủng tộc siêu cấp nào đến đây cũng phải làm theo quy củ của bọn họ”

“Quy củ là gì…” La Chinh hỏi.

Lăng Sương chép miệng nói: “À, muốn thông qua Diệu Tông Thiên đi tới Thập Nhị Trọng Thiên thì phải nộp mười nghìn viên hồn đan, xếp hàng là được”

“Tất cả đều phải nộp?”

“Ừ, hẳn là như vậy”

Tuy Lăng Sương từng nghe nói về chuyện tại Thập Nhất Trọng Thiên, nhưng đây cũng là lần đầu tiên nàng tới nơi này.

Trên thực tế, không chỉ có đi qua Thập Nhất Trọng Thiên mới cần giao nộp hồn đan mà muốn thăm dò trong Thập Nhất Trọng Thiên còn cần giao nộp càng nhiều hồn đan hơn.

Trong Sắc Giới, phần lớn dương hồn đều di chuyển lên xuống, mười nghìn hồn đan này xem như tiền đi đường vậy.

“Tộc Ly Uyên làm vậy có khác nào chặn đường cướp bóc đâu? Chẳng lẽ những chủng tộc lớn khác trên thế giới mẹ không hợp sức chống lại hay sao?” La Chinh hỏi.

Tuy đối với một cường giả cấp điện hồn, mười nghìn hồn đan chẳng đáng là gì, nhưng lần nào đi qua cũng phải nộp thì sẽ trở thành một con số không nhỏ.

“Ha ha. Thứ nhất, tộc Ly Uyên vốn rất lợi hại, những thế lực siêu cấp khác căn bản không chọc nổi. Thứ hai, số lượng hồn đan bọn họ thu cũng khá hợp lý, đương nhiên mọi người chỉ có thể nhịn” Một gã dị tộc xếp hàng trước mặt La Chinh giải thích.

Không biết gã dị tộc này thuộc chủng tộc nào mà ngoại hình không khác con người là bao, nhưng chỉ có nửa đầu, trên đầu còn có mấy cái sừng nhọn, vậy mà lại có thể nói tiếng người một cách lưu loát.

“Cơ bản là như vậy” Lăng Sương đồng ý.

“Chẳng trách nhóm người Minh Vi lại nói với mình, Nhân tộc ở thế giới mẹ cũng không được tính là hùng mạnh…”

Tìm hiểu đến lúc này, trong lòng La Chinh có chút cảm thán.

Trong mắt La Chinh, Thiên Cung, tộc Hữu Hùng, Thần Nông Thị đều là những thế lực cực kỳ hùng mạnh, nhưng ngay cả ba thế lực siêu cấp lớn nhất Nhân tộc cũng không thể độc chiếm một Trọng Thiên, rốt cuộc tộc Ly Uyên này lợi hại đến mức nào?

Xếp hàng tại Thập Nhất Trọng Thiên gần nửa canh giờ, cuối cùng cũng sắp tới lượt bọn họ, lúc này phía trước lại đột nhiên vang lên tiếng van xin đau đớn khổ sở.

“Chỗ ta chỉ có tám nghìn viên hồn đan, không biết tộc Ly Uyên có thể châm chước một chút?” Người nói chuyện là một cô gái Nhân tộc, thông qua giọng nói non nớt có thể đoán ra hẳn là còn rất nhỏ tuổi.

“Ồ, loài người, không biết quy củ của chúng ta sao? Mười nghìn hồn đan là một con số nhỏ, nếu không đủ thì ngươi có thể tới bên kia làm lao dịch” Gã tộc Ly Uyên chỉ sang phía Tây.

Tộc Ly Uyên chiếm cứ Thập Nhất Trọng Thiên, bọn họ không chỉ xây dựng một thần miếu trong đó mà là cả một gia viên rộng lớn.

Xây dựng trong Bỉ Ngạn là một chuyện cực kỳ nặng nhọc khổ cực, thần miếu của tộc Hữu Hùng bị La Chinh đập nát, muốn tu sửa trong một thời gian ngắn là cực kỳ khó khăn.

Tộc Ly Uyên muốn xây dựng một tòa thành trong Bỉ Ngạn nên đương nhiên thiếu lao dịch.

Cô gái Nhân tộc nhìn theo phương hướng mà tộc Ly Uyên chỉ, mím môi. Rất nhiều dị tộc đều có thể cảm nhận được nỗi sợ hãi của nàng, làm lao dịch cho tộc Ly Uyên là việc thập tử nhất sinh, sao nàng chịu đi?

“Ta, ta không lên nữa… Ta về Thập Trọng Thiên được không?” Cô gái Nhân tộc quyết định từ bỏ.

“Về Thập Trọng Thiên? À, đương nhiên là được, nhưng cũng phải lấy mười nghìn viên hồn đan ra đây, ha ha!”

“Lên cũng mười nghìn hồn đan, xuống cũng mười nghìn hồn đan! Quy củ của Thập Nhất Trọng Thiên chính là như vậy!”

“Ha ha ha!”

Vài gã tộc Ly Uyên thân hình cao lớn cười sang sảng.

Cô gái Nhân tộc thoáng bàng hoàng bất lực. Nàng xoay người xin giúp đỡ từ những người xung quanh, mượn hai nghìn hồn đan và hứa đến Thập Nhị Trọng Thiên nhất định sẽ trả đủ, nhưng xung quanh nàng đều là dị tộc, lấy đâu ra lòng thương hại? Không ai ra tay giúp đỡ nàng cả.

“Có thể để ta rời khỏi Bỉ Ngạn, xoay sở đủ hồn đan rồi nộp lên sau được không?” Cô gái Nhân tộc lại nói.

Người tộc Ly Uyên mất kiên nhẫn nói: “Hoặc là nộp mười nghìn hồn đan, hoặc là đi lao dịch. Tiểu cô nương Nhân tộc, ngươi nghe không hiểu lời ta nói sao?”

Cô gái Nhân tộc đứng do dự một hồi, sau đó thực sự đi về phía Tây.

Lúc này, La Chinh chợt bước ra từ trong hàng ngũ, đứng chắn trước người cô gái Nhân tộc này, đồng thời nói với người tộc Ly Uyên: “Hai nghìn hồn đan còn thiếu, ta trả giúp nàng”

Cô gái Nhân tộc sửng sốt một chút, mừng rỡ ra mặt: “Cảm ơn ngươi! Chờ tới Thập Nhị Trọng Thiên ta sẽ trả lại cho ngươi!”

“Không cần” La Chinh hào phóng nói, sau đó lấy ra hai nghìn hồn đan từ trong nhẫn tu di.

Nhưng vào lúc này, người tộc Ly Uyên lại cười nói: “Nhóc con, nếu ngươi trả giúp hồn đan thì không phải là con số hai nghìn đâu!”

La Chinh nhíu mày hỏi: “Vậy bao nhiêu?”

Người tộc Ly Uyên xòe ngón tay: “Một trăm nghìn hồn đan!”

Nghe được con số này, sắc mặt La Chinh sa sầm xuống.

Hắn lấy được rất nhiều kết tinh linh hồn từ tộc Hữu Hùng, có thể xem như phất lên trong một đêm, chỉ cần mang một ít kết tinh linh hồn ra đổi là có thể thu được lượng lớn hồn đan nên đối với hắn, một trăm nghìn chỉ là một con số nhỏ. Nhưng tộc Ly Uyên đột nhiên lên giá như vậy thì quá đáng lắm rồi.

“Không phải một người mười nghìn hồn đan sao?” La Chinh hỏi ngược lại.

“Ha ha…” Trong tiếng cười của gã tộc Ly Uyên ẩn chứa vẻ trào phúng: “Ở đây là địa bàn của chúng ta, chúng ta muốn bao nhiêu thì ngươi phải đưa bấy nhiêu. Nếu ngươi đã sẵn sàng ra mặt giúp đỡ đồng tộc, không chỉ nàng ta phải bỏ ra một trăm nghìn hồn đan mà ngươi cũng phải bỏ ra một trăm nghìn hồn đan!”

Các tộc khác đều khẽ lắc đầu, đây cũng là nguyên nhân bọn họ không chịu cho cô gái Nhân tộc này mượn hồn đan. Tộc Ly Uyên ngang ngược đã lâu, vào Thập Nhất Trọng Thiên rồi thì phải nhìn sắc mặt bọn họ mà hành động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận