Bách Luyện Thành Thần

Chương 3725: Âm thanh đằng sau cánh cửa

Xà Linh Môn đã chiếm một khu vực khá lớn trong Ngọc Thanh Thiên, ngoại trừ toàn bộ dải phía Bắc của Ngọc Thanh Thiên đã bị Xà Linh Môn chiếm làm hang ổ thì vùng đất trung tâm là quan trọng nhất. Muốn đi vào đó khó thế nào là chuyện rất dễ tưởng tượng ra“Sao ngươi lại muốn đến trung tâm Ngọc Thanh Thiên?” Độ Chân không hiểu bèn hỏi.

Trong mắt hắn ta, hiện giờ La Chinh nên một lòng bồi đắp cho vùng đất sơ khai của mình mới phải, những chuyện khác không nên nghĩ tới.

“Có người bảo ta đi” La Chinh nói.

“Ai? Hầu Linh Vương à?” Độ Chân hỏi.

La Chinh lắc đầu.

Hầu Linh Vương là tồn tại quái đản hỏi gì cũng không biết, căn bản không thể đưa ra ý kiến gì mang tính xây dựng cả.

“Độ Chân tiền bối đã từng tiến vào bức tranh bất hủ, vậy tiền bối có biết người tạo ra bức tranh bất hủ là ai hay không?” La Chinh hỏi.

“Chấp Bút Giả” Độ Chân nhanh chóng đưa ra đáp án.

Độ Chân chỉ mới biết đến cái tên này chưa lâu lắm, đó là nhờ sư tôn sau khi “du lịch” Chủ Giới thì mới biết được toàn bộ các lối đi của thế giới thứ cấp đều do Chấp Bút Giả cai quản.

Chấp Bút Giả hẳn phải biết rất nhiều bí mật, Thái Thượng Lão Quân trước kia từng lặng lẽ nâng đỡ một sinh linh Bỉ Ngạn có thiên phú không tồi trong Tam Thập Nhị Trọng Bình Dịch Thiên, đồng thời trợ giúp nó tiến vào bức tranh bất hủ, mục đích là để tiếp xúc với Chấp Bút Giả.

Sinh linh Bỉ Ngạn nọ đã thành công thông qua bức tranh bất hủ và trở thành Bất Hủ cảnh, tuy nhiên lại không gặp được Chấp Bút Giả gì cả.

Sau khi kế hoạch thất bại, Thái Thượng Lão Quân lựa chọn từ bỏ.

Bây giờ La Chinh nhắc đến Chấp Bút Giả, Độ Chân cũng hưng phấn hơn: “Ngươi đã gặp hắn rồi?”

La Chinh gật đầu: “Hắn bảo ta là cần đến trung tâm Ngọc Thanh Thiên”

Độ Chân suy tư một chút, chân mày nhíu lại thật chặt: “Chỉ có đề nghị đó thôi sao?”

“Đúng vậy” La Chinh nhún vai.

Chấp Bút Giả không để lộ ra quá nhiều tin tức, thậm chí những gì liên quan đến ân oán của Tứ Linh Môn cũng là do sau này La Chinh chắp vá suy luận ra được.

“Ha ha…” Độ Chân nở nụ cười lạnh: “Xem ra Chấp Bút Giả cũng không có biện pháp hay ho gì. Đừng nói bây giờ không thể tiến vào vùng đất trung tâm, mà dù có vượt qua bao nhiêu trở ngại để vào đó thì cũng chẳng có gì tốt”

“Sao sư điệt lại nói ra lời ấy?” Nguyên Thủy Thiên Tôn khó hiểu hỏi.

“Bởi vì lão già đã từng đi rồi” Độ Chân đáp.

Chiến tranh giữa Xà Linh Môn cùng Điểu Linh Môn đã kéo dài suốt bao năm tháng, Xà Linh Môn cũng không chiếm ưu thế mãi. Từng có vài lần đám Điểu Chủ suýt thì đánh tới thành Thiên Phương.

Mà mục tiêu của đám Điểu Chủ và Xà Chủ khác biệt hoàn toàn, chúng không xem việc chiếm Ngọc Thanh Thiên như mục tiêu.

Đám Điểu Chủ này đều có một loại ham muốn hủy diệt cháy bỏng, mục tiêu của chúng là khiến mọi thứ ngừng lại, nên vẫn luôn một lòng một dạ muốn đánh ngã Xà Linh Môn bằng được mới thôi.

Trong tình huống bình thường, Thái Thượng Lão Quân căn bản không có cơ hội rời khỏi “Không Phao”. Thế nhưng lúc Điểu Linh Môn áp chế Xà Linh Môn, cơ hội đã xuất hiện. Thái Thượng Lão Quân thành công xâm nhập vào vùng đất trung tâm của Ngọc Thanh Thiên!

“Thái Thượng Lão Quân tiền bối có phát hiện gì không?” La Chinh sốt sắng hỏi han.

Độ Chân nhìn La Chinh một chút rồi đáp: “Ở đó có chôn một cái địa đàn (*) khổng lồ, lão già vượt qua biết bao gian khổ để vào trong nhưng lại bị một cánh cửa ngăn lại”

(*) Địa đàn: Tế đàn dưới đất.

“Cửa?”

La Chinh cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn liếc nhau.

“Đằng sau cánh cửa ấy có âm thanh, đó là từng đợt tiếng ca rất quỷ quái, giống như có người đang nhỏ giọng nói khẽ” Độ Chân tiếp tục.

“Phạn ngữ” La Chinh nói.

Độ Chân gật đầu: “Đáng tiếc lão già nghe không hiểu Phạn ngữ nên không biết Phạn vực đằng sau cửa đang nói gì…”

Trong các sinh linh trong thế giới hỗn độn, kẻ có thể dùng Phạn ngữ để trò chuyện chỉ có hai cha con họ La. La Niệm thì đương nhiên không cần phải nói, cậu chẳng có trở ngại gì trong Chủ Giới. Còn La Chinh thì dựa vào trung tâm Thiên Chấp giải mã với tốc độ cực nhanh, dùng phương án phụ trợ để trò chuyện.

Mặc dù Thái Thượng Lão Quân từng du lịch đến Chủ Giới nhưng không phải là “du lịch” bình thường, mà trên thực tế là vị Tiết trưởng lão kia đã tạo ra một huyễn cảnh thật lớn cho ông. Thông qua huyễn cảnh, Thái Thượng Lão Quân mới hiểu rõ mọi thứ liên quan đến Tứ Linh Môn, đương nhiên ông không thể hiểu Phạn ngữ.

“Lão già đã nghĩ hết mọi cách mà vẫn không thể mở cửa ra” Độ Chân nói, có vẻ hơi tiếc nuối. Số lượng cửa trong Bỉ Ngạn có thể cản bước Thái Thượng Lão Quân thật sự không nhiều.

“Sau này lão già mới đoán, người nhỏ giọng ngâm nga bên kia cánh cửa rất có thể chính là Nhân Linh Vương Khổ Thụ” Trên mặt Độ Chân ngập tràn vẻ tiếc nuối: “Đáng tiếc bọn ta không tìm ra chiếc chìa khóa ấy.

“Ta có chìa khóa” La Chinh nói.

“Cái gì?” Độ Chân kinh ngạc thốt lên.

“Ta nói, ta có chiếc chìa khóa đó” La Chinh nghiêm mặt nói.

Hắn mở không gian Tu Di và lấy một chiếc chìa khóa ra.

Thoạt nhìn chiếc chìa khóa này rất bình thường, không có bất cứ điểm đặc biệt nào. Độ Chân nhìn chìa khóa một chút, sau đó lập tức ngước lên nhìn La Chinh với vẻ mặt “ngươi đang gạt ra”.

“Đây là sự thật, không tin thì tiền bối cứ hỏi Nguyên Thủy Thiên Tôn tiền bối. Ta đã lấy được nó ở trong căn phòng tại tầng cuối của Hồn thành” La Chinh nói đầy chân thành.

Độ Chân lại nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng nói: “Chính xác”

Xưa nay vị sư thúc này không lừa gạt ai, Độ Chân hít sâu một hơi, muốn lên đường ngay tức khắc: “Ta sẽ đi báo lại với lão già ngay!”



La Chinh cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn vốn định đi cùng Độ Chân tới Ngọc Thanh Thiên, nhưng bị Độ Chân từ chối.

Điểu Linh Môn cùng Xà Linh Môn trong Ngọc Thanh Thiên đang chiến đấu với nhau rất gay gắt, tình huống cực kỳ phức tạp.

Độ Chân dựa vào thiên phú huyết mạch của mình mới có thể lặng yên xuyên qua Ngọc Thanh Thiên, nếu mang La Chinh và Nguyên Thủy Thiên Tôn theo cùng thì sẽ có xác suất rất lớn là bị lộ.

Mọi chuyện vẫn phải chờ Thái Thượng Lão Quân định đoạt…

Độ Chân vừa mới rời đi không lâu, lại có người ghé qua đảo Dạ Kiến.

Người đến chính là Dực Vương, đi theo phía sau Dực Vương còn có một trăm chín mươi chín tên Quỷ Quyệt.

Những Quỷ Quyệt này chính là Nhân Linh ở tại con đường Than Khóc, cũng chính là những người kiến tạo thế giới.

Lúc La Chinh để “Thiên Hành” thức tỉnh cũng đã diệt trừ mối phiền phức ở đài Thanh Thiên, giúp Nhân Linh bọn họ thức tỉnh dễ dàng hơn.

Chỉ có điều, khi đó La Chinh vội vàng đi đến đảo Dạ Kiến nên đã giao việc này cho Dực Vương.

Ban đầu Dực Vương còn thấy dễ, chỉ cần để các Nhân Linh bám lên thân thể là chúng sẽ tự chạy lên đài Thanh Thiên. Dực Vương chỉ cần cẩn thận đi theo cả một đường, đợi khi Nhân Linh thức tỉnh thì Dực Vương nói rõ sự thật cho họ nghe là được.

Vấn đề là chấp niệm của các Nhân Linh không hoàn toàn giống nhau, có một phần nhỏ Nhân Linh không đặt chấp niệm lên đài Thanh Thiên, cho nên Dực Vương và các Nhân Linh đã thức tỉnh phải tốn nhiều thời gian hơn dự kiến để giúp những Nhân Linh khác tỉnh lại.

Hai trăm Nhân Linh này vẫn luôn sống ngơ ngác trong một quãng thời gian dài, bây giờ đoàn tụ ở đảo Dạ Kiến, bọn họ đều mang theo bao nhiêu cảm xúc ngổn ngang.

“Thiên Truyền”, người đầu tiên thức tỉnh đã nói rõ cho họ nghe về Tứ Linh Môn cùng với tình hình của hỗn độn, sau đó nhóm Nhân Linh này lập tức sôi sục ý chí, thề son sắt phải báo thù cho Nhân Linh Môn và Khổ Thụ. Trong đó có vài chục Nhân Linh còn muốn giết thẳng ra ngoài ngay lập tức!

“Các vị cảm thấy thực lực của mình mạnh hơn cả Hầu Linh Vương à? Ngay cả Hầu Linh Vương mà cũng phải án binh bất động, các ngươi thật sự muốn giết qua đó ngay lập tức ư?” La Chinh cản nhóm Nhân Linh lại, giọng nói phát ra từ trong thế giới trong cơ thể hắn.

Mặc dù thế giới trong cơ thể bị vùng đất sơ khai khuấy đảo đến long trời lở đất, nhưng các vùng đại lục thì vẫn được La Chinh gìn giữ hoàn hảo.

Các lực lượng ban đầu vẫn còn đấy, thế nên việc La Chinh giao lưu bằng Phạn ngữ cũng không có vấn đề gì.

Các Nhân Linh này cũng chỉ là Quỷ Quyệt cấp Thù mà thôi, bọn họ thông thạo việc xây dựng thế giới thứ cấp, nhưng thực lực lại không mạnh. Trong tình huống đánh không chết thì có lẽ rất khó đối phó với họ, nhưng chỉ một viên đá thánh tỏa ra ánh sáng Phá Diệt thôi là đã đủ khiến họ hồn phi phách tán rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận