Bách Luyện Thành Thần

Chương 3024: Hướng đi

Cổ thần Hỗn Độn nắm giữ quy tắc không gian của tầng dưới cùng quả thực có quyền cắt bỏ không gian, nhưng quyền lợi này có thể biến đổiSau khi cắt bỏ có thể tiến hành thu về trong một thời gian nhất định, nhưng vượt qua khoảng thời gian này thì có thu về cũng vô dụng.

Thanh Ngọc Chi Linh từng đảm nhiệm Chân Lý Chi Tử nắm giữ không gian, cho nên hiểu rất rõ điểm này.

Chuyện lạ mà La Chinh nói khiến nó khiếp sợ còn hơn cả chuyện phát hiện thiếu sót thứ hai là “năng lượng tia điện”!

La Chinh tiêu tan hóa thân trong cơ thể, mời Thanh Ngọc Chi Linh ra khỏi thế giới trong cơ thể mình và ẩn nấp trong cơ thể…

9527 nhận ra sự tồn tại của Thanh Ngọc Chi Linh ngay từ đầu. Hai “cổ thần Hỗn Độn” ở chung một chỗ cũng không có gì kỳ quái, đều lặng lẽ quan sát cảnh tượng xung quanh.

Lối đi không gian này cũng không dài, chẳng mấy chốc đã tới điểm cuối. Ở đó có một cánh cửa phong cách cổ xưa.

Chàng trai thanh tú vừa đẩy cánh cửa cổ xưa ra, đập vào mắt là những cây cột nhỏ màu đồng cổ. Những cây cột này như những con rắn nhỏ quấn lấy nhau theo một góc độ kỳ quái.

Lúc vừa bị trục xuất tới không gian này, La Chinh đã để ý tới những cây cột màu đồng cổ ấy. Chẳng qua vì khoảng cách quá xa nên nhìn từ xa hắn chỉ thấy từng đường cong màu vàng sậm.

Đằng sau những cây cột chính là điểm tận cùng của không gian này.

Tận cùng của không gian không phải một bức tường mà là một thứ giống như thảm nhung màu đen.

“Ơ! Tắc San Chi Trụ xảy ra vấn đề gì vậy? Sao lại thành ra thế này! Chuyện này, chuyện này…” Trong giọng nói của Thanh Ngọc Chi Linh xen lẫn vẻ hoảng sợ và nghi hoặc.

“Ngươi đang nói tới những cây cột nhỏ bé này hả?” La Chinh hỏi.

“Đúng! Tắc San Chi Trụ chính là gốc rễ của không gian này, chúng không thể bị phá hỏng, ngay cả Chân Lý Chi Tử cũng không thể phá hỏng. Cứ một khoảng thời gian, Tắc San Chi Trụ sẽ xóa bỏ tất cả mọi vật chất trong không gian, khôi phục nơi đây lại thành hư không, nhưng bây giờ lại thành ra như vậy!” Thanh Ngọc Chi Linh đánh giá khoảng không xa xa.

Tuy cánh cửa cổ xưa đã đưa La Chinh đến một nơi khá xa xôi, nhưng Thanh Ngọc Chi Linh vẫn có thể nhìn thấy đống phế tích xa xa, những đống phế tích này hình thành từng dải phế tích uốn quanh.

Vừa thấy đống phế tích mà La Chinh nói, cuối cũng Thanh Ngọc Chi Linh cũng hiểu rõ ngọn ngành, đúng là không gian này đã xảy ra vấn đề.

“Ngày trước ngươi đã nắm giữ chân lý không gian của hỗn độn, chẳng lẽ không phát hiện được cái gì lạ sao?” 9527 nói: “Sư tôn của bọn họ sinh ra trong văn minh số 77, còn ngươi sinh ra trong văn minh 749”

Khoảng cách giữa bọn họ là hơn sáu trăm văn minh, nói cách khác, hỗn độn cũng đã hủy diệt hơn sáu trăm lần rồi, trong quá trình này có hơn sáu trăm sinh linh trở thành cổ thần Hỗn Độn cai quản chân lý không gian tầng dưới chót.

Mà nhân loại của văn minh 77 hoặc là đã ẩn nấp trong Bỉ Ngạn, trước nay chưa từng giáng lâm, hoặc là ẩn nấp trong khoảng không này.

Trong quá trình ẩn nấp, họ không những phải tránh bị Tắc San Chi Trụ xóa bỏ triệt để mà còn phải tránh khỏi tai mắt của những cổ thần Hỗn Độn kia, việc này có độ khó quá lớn!

“Ta chưa từng phát hiện điều khác thường này…” Thanh Ngọc Chi Linh lắc đầu nói.

Ngay khi Thanh Ngọc Chi Linh và 9527 đang nói chuyện thì chàng trai thanh tú đã lên tiếng với La Chinh: “Tới rồi, xin mời đi theo ta”

“Các ngươi định dẫn ta đi đâu?” La Chinh nóng lòng hỏi.

Cô gái yêu mị cười ngọt ngào: “Bên kia”

La Chinh nương theo ánh mắt nàng ta nhìn ra xa, tại một giao điểm của Tắc San Chi Trụ có một tòa cung điện.

Cấu tạo và kiến trúc của tòa cung điện này hoàn toàn khác với những tòa cung điện La Chinh từng thấy.

La Chinh bước vào cung điện, đánh giá xung quanh một phen rồi hỏi: “Trong cung điện này chỉ có hai người các ngươi cư trú ư?”

Chàng trai thanh tú gật đầu, nói: “Sư tôn và những sư huynh đệ khác đều đã rời đi”

“Rời đi? Bọn họ đã trở lại hỗn độn à?” La Chinh ngạc nhiên hỏi.

Cô gái yêu mị lắc đầu nói: “Bọn họ đã ra ngoài hỗn độn”

“Ngoài hỗn độn…” La Chinh hít sâu một hơi.

Nghe nói như vậy, ngay cả Thanh Ngọc Chi Linh và 9527 cũng vô cùng kinh hãi.

Toàn bộ tiến trình lịch sử của hỗn độn thực ra không có phân chia thời kỳ, bởi vì sự tồn tại của Bỉ Ngạn mà rất nhiều đầu mối lịch sử đều được giữ gìn bên trong Bỉ Ngạn, nếu có thể đặt chân lên tầng cao trong Bỉ Ngạn thì nhất định có thể biết được những bí mật về hỗn độn.

Nhưng bên ngoài hỗn độn là cái gì, trước nay vẫn luôn là một điều bí ẩn.

Hai người thấy La Chinh có phản ứng như vậy cũng chỉ mỉm cười.

Bọn họ chưa từng tới thế giới mẹ, nhưng dã từng nghe sư tôn kể về những chuyện liên quan tới thế giới mẹ. Từ khi hỗn độn được sinh ra, chưa một ai rời khỏi hỗn độn cả.

Không thể ra khỏi hỗn độn vốn là một chân lý tuyệt đối. Thế nhưng sư tôn đã làm được, bọn họ cũng lấy đó làm kiêu ngạo.

“Mau hỏi bọn họ làm sao ra ngoài, bên ngoài hỗn độn là cái gì!” 9527 và Thanh Ngọc Chi Linh đồng loạt thúc giục.

Đạt đến trình độ như 9527 và Thanh Ngọc Chi Linh, rất ít bí mật có thể khiến bọn họ tò mò, bọn họ quả thực nóng lòng muốn biết bên ngoài hỗn độn rốt cuộc là gì.

“Không biết sư tôn của hai vị ra ngoài như thế nào, bên ngoài hỗn độn có cái gì?” La Chinh hỏi.

Ai ngờ cô gái yêu mị lại lắc đầu, nói: “Không gian bên ngoài hỗn độn không thể miêu tả, sư tôn cũng đã nói là chí ít thì ngôn ngữ của chúng ta không miêu tả được, chỉ có thể tự mình trải nghiệm chứ không thể giải thích”

“Vậy vì sao hai vị không theo sư tôn rời khỏi nơi này, tiến ra bên ngoài?” La Chinh hỏi.

Trên mặt chàng trai thanh tú hiện lên vẻ bất đắc dĩ, y nói: “Sư tôn đã ra lệnh, chúng ta không dám trái lời, sư tôn bảo bọn ta chờ ngươi tới”

“Ta? Các ngươi đã đoán được rằng ta sẽ tới?” La Chinh há to miệng.

La Chinh sinh ra trong hỗn độn, cũng chưa từng gặp sư tôn của bọn họ lần nào, lý do này của bọn họ nghe cực kỳ giả tạo.

Ai ngờ chàng trai thanh tú lại nói: “Sư tôn đã nói rồi, hỗn độn sớm muộn gì cũng sẽ trải qua một vòng cuối cùng, chờ khi Nhân tộc trong hỗn độn hưng thịnh trở lại thì sẽ đến thời điểm mấu chốt. Ngươi chính là con người đầu tiên mà chúng ta tìm được, tin tức ngươi mang tới cũng trùng khớp với suy đoán của sư tôn”

Sinh linh trong mỗi một vòng hỗn độn đều khác hẳn nhau, mà độ khác biệt giữa văn minh và văn minh cũng rất lớn.

Trong văn minh số 77 từng sinh ra Nhân tộc, những văn minh sau đó lại chưa từng xuất hiện Nhân tộc. Nhưng tới vòng Hỗn Độn này, Nhân tộc đã trở lại, bản thân việc này đã là một chuyện khác thường.

Hiện tại Nhân tộc trên thế giới mẹ chưa thể xưng là thế lực “cấp Chúa tể”, nhưng sau bao nhiêu năm phát triển cũng đã trở thành thế lực siêu cấp, sự phát triển như vậy không phải chỉ là tình cờ.

“Vậy mục đích của sư tôn các ngươi là gì?” La Chinh lại hỏi.

Chàng trai thanh tú khẽ mỉm cười: “Sư tôn lén sống trong không gian này vô số năm tháng, ông nói niềm tin duy nhất của ông để sống tiếp chính là vì đồng tộc xưa cũ, cho nên vẫn luôn khổ sở chờ đợi thời cơ thích hợp”

Nói xong, y quay đầu nhìn lên một pho tượng bên trong cung điện. Pho tượng này giống với pho tượng trên hành tinh cỡ nhỏ, chỉ là bên dưới được khắc ba chữ “Vô Ưu Vương”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận