Bách Luyện Thành Thần

Chương 3336: Chạy về

Từng vật chất màu nâu bị nghiền nát thành phấn vụn kia có một cái tên, gọi là vụn sét rắn. Thật ra nó là một loại vật chất do sấm sét ngưng kết thành, mà năng lượng của sấm sét vẫn tồn tại trong vụn sét rắnNguyên Thủy Thiên Tôn từng lệnh cho các cường giả Nhân tộc thu gom vật chất màu nâu trên Cánh Đồng Thiên Lôi, sau đó chúng được Nguyên Thủy Thiên Tôn nghiền nát thành vụn sét rắn. Một lượng lớn vụn sét rắn tập trung lại một chỗ sẽ phát ra uy lực cực kỳ kinh khủng.

Trong Tam Thập Tam Trọng Thiên, có một lần Nhân tộc bị thú Thiên Khiển truy sát, các cường giả Nhân tộc cũng thương vong nặng nề. Trong thời điểm mạng sống ngàn cân treo sợi tóc, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã lấy một lượng lớn vụn sét rắn ném vào trong miệng con thú Thiên Khiển khổng lồ kia, đồng thời lập tức dẫn nổ.

Vô số sấm sét bùng lên trong nháy mắt, tạo thành một quả cầu sấm sét!

Uy lực của nó lớn đến mức ngay cả Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng phải run rẩy, dù sao đó cũng là sấm sét suốt mấy ngày trên Cánh Đồng Thiên Lôi tập trung lại rồi bùng nổ. Sau khi đầu của thú Thiên Khiển nổ tan tác thành một đống máu thịt be bét, các cường giả Nhân tộc mới tránh được một kiếp.

La Chinh không biết lai lịch của Ngục Tỏa Lôi Quang, nhưng hiếm khi Huyễn Lôi Nô mới có hình thái, hắn sẽ không từ bỏ cơ hội này.

“Xẹt xẹt xẹt…”

Từng vật chất màu nâu bị La Chinh bóp trong tay, nhanh chóng bị nghiền thành bột phấn, rơi lả tả xuống mặt đất…

“Đừng!”

“Ngươi… Không thể!”

“Dừng tay!”

Trong phần sấm sét còn lại, tiếng gào thét của Huyễn Lôi Nô không ngừng vang lên.

Nguyệt Hỏa Nô và Ngưng Băng Nô đều có linh hạch, lúc chiến đấu cần cẩn thận che giấu linh hạch của bản thân, nếu một khi linh hạch bị nghiền nát, mạng sống của chúng cũng sẽ kết thúc. Thế nhưng Huyễn Lôi Nô lại không có linh hạch, hình thái sinh mệnh đặc thù khiến chúng rất khó chết đi. Sao nó ngờ được trong tay La Chinh lại nắm giữ biện pháp giết chết mình!

Thời khắc trước khi chết, Huyễn Lôi Nô cực kỳ không cam lòng, nó giãy giụa, rít gào, âm thanh như sấm dậy rền vang bên tai La Chinh.

Nhưng La Chinh lại như chẳng hề nghe thấy, chỉ phóng thích Ngục Tỏa Lôi Quang, nghiền nát từng tia sét của Huyễn Lôi Nô thành vụn phấn…

Lúc Huyễn Lôi Nô chỉ còn một tia sét cuối cùng, nó biến thành hình mặt người, đau khổ cầu xin La Chinh tha mạng, La Chinh lại không cho nó bất cứ một cơ hội nào. Ánh sáng màu tím lóe lên, gương mặt sấm sét cứ thế hóa thành phấn vụn, trôi tuột qua khe hở giữa những ngón tay của La Chinh.

“Tên… Tên Huyễn Lôi Nô này, cứ thế bị đánh chết?”

Phượng Nữ nằm trên tầng băng, trên mặt đều là vẻ không thể tin nổi. Nàng ta từng là thuộc hạ của tộc Nguyên Linh, cũng từng chấp hành nhiệm vụ thăm dò cùng với Ngưng Băng Nô. Loại sinh linh sấm sét thiên biến vạn hóa này từng để lại cho nàng ta ấn tượng sâu sắc về sức mạnh, cường đại, bất tử bất diệt, tốc độ cực nhanh, thứ này gần như là một sinh linh chiến đấu hoàn mỹ…

Nhưng rơi vào tay La Chinh thì lại không kiên trì nổi một nén nhang…

Thằng nhóc này…

La Chinh không biết rõ suy nghĩ trong lòng Phượng Nữ, hắn cảnh giác nhìn chằm chằm hai con Ngưng Băng Nô cách đó không xa: “Bây giờ làm thế nào? Chúng ta xông thẳng vào luôn à?”

Hắn không biết rõ tình hình trong lâu đài băng, nếu không có người trông coi giống như Nhị Thập Bát Trọng Thiên thì cứ một mạch xông thẳng lên Tam Thập Nhất Trọng Thiên là được…

Phượng Nữ tuy hơi suy yếu nhưng đầu óc vẫn vô cùng tỉnh táo, nàng ta dứt khoát nói: “Xông vào!”

Theo phán đoán của nàng ta, tộc Nguyên Linh sẽ đặt phần lớn binh lực tại những lâu đài ở phía trước, phòng thủ ở lâu đài băng cuối cùng sẽ không nghiêm ngặt, huống chi La Chinh đã giết chết một con Huyễn Lôi Nô!

La Chinh đưa tay kéo Phượng Nữ đứng dậy, đồng thời nói với Lý Bôi Tuyết: “Theo ta cùng nhau xông vào!”

Lý Bôi Tuyết gật đầu, hai cánh sau lưng Phượng Nữ cũng bắt đầu tỏa ra ánh sáng vàng, tuy nàng ta suy yếu nhưng vẫn có thể sử dụng lửa thần Kim Ô ngăn chặn quân địch.

Hai con Ngưng Băng Nô nhìn con Huyễn Lôi Nô bị La Chinh giết chết thì vô cùng sợ hãi La Chinh, giờ thấy hắn định xông vào lâu đài băng, chúng không thể nhắm mắt làm ngơ.

Nhưng ngay khi La Chinh đang định tiến lên một bước thì trong lâu đài băng lại đột nhiên chấn động, sau đó là bùn đất màu đỏ nâu trào ra từ trong lâu đài băng!

Bùn đất bắt đầu trào lên mang theo dao động năng lượng kịch liệt, sau khi trào ra khỏi lâu đài băng thì nhanh chóng hóa thành hình người, tạo thành từng người đất!

“Táng Thổ Nô!”

Phượng Nữ cả kinh.

Đám Táng Thổ Nô này cũng là Ngũ Hành Linh Nô, tuy hành động chậm chạp nhưng lại có sức phòng ngự kinh người, còn khó tiêu diệt hơn cả Huyễn Lôi Nô! Nếu đám Táng Thổ Nô này canh giữ lâu đài băng, muốn xông vào sẽ rất khó khăn…

“Mặc kệ chúng là cái gì nô, chúng ta chỉ có thể xông vào!”

La Chinh nghiến răng xông về phía lâu đài băng.

Nhưng hắn vừa mới xông lên được một nửa thì trong lâu đài băng đã bùng lên ánh sáng xanh, từng thân hình tuyết trắng lao ra, là một đám Ngưng Băng Nô, số lượng phải hơn mười con!

Nhiều Táng Thổ Nô, Ngưng Băng Nô bảo vệ lâu đài như vậy, La Chinh muốn xông vào e là không thể nào.

Hắn dừng bước, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

Lý Bôi Tuyết và La Chinh có thể rời khỏi Bỉ Ngạn nhưng Phượng Nữ thì chết chắc rồi, hơn nữa sau khi rời khỏi Bỉ Ngạn, tộc Nguyên Linh cũng sẽ khống chế nghiêm ngặt chỗ này, La Chinh cũng đừng hy vọng trở lại Bỉ Ngạn được nữa…

“Ầm ầm ầm…”

Nơi xa xôi truyền tới tiếng nổ đinh tai nhức óc, từng tia chớp lao tới phía này. Đó là Huyễn Lôi Nô trong lâu đài băng khác nghe được tin tức, đang tới đây với tốc độ cực nhanh.

Không thể xông vào lâu đài băng, đằng sau còn bị chặn đường, gần như không trốn vào đâu được.

“Nhân lúc các ngươi còn chưa dính phải cát Đoạn Hồn, mau rời khỏi Bỉ Ngạn…” Phượng Nữ nói.

Phượng Nữ cũng biết kết cục của La Chinh nếu rời khỏi Bỉ Ngạn, nhưng ngoại trừ cách này còn có thể giữ mạng thì gần như chẳng còn lựa chọn nào khác.

La Chinh đột nhiên nhìn lên trên không rồi nói: “Không, còn có một con đường

Phượng Nữ và Lý Bôi Tuyết nghe vậy, lập tức phản ứng lại.

Chạy về tầng băng bên trên!

Động băng bọn họ vừa đào được còn chưa hoàn toàn đông lại, chỉ mới ngưng kết một lớp băng vụn, bây giờ còn có cơ hội xông lên.

“Đi!”

Trong khoảnh khắc đưa ra quyết định, La Chinh bắt lấy Lý Bôi Tuyết, cõng theo Phượng Nữ bay thẳng lên trên!

Hai con Ngưng Băng Nô cách đó không xa thấy La Chinh muốn chạy trốn, sao có thể dễ dàng buông tha? Bốn cái cánh sau lưng sải rộng, lập tức đuổi theo!

“Hừ!”

Phượng Nữ hừ lạnh một tiếng, đôi cánh màu vàng đột nhiên rung lên, lửa thần Kim Ô bùng lên như biển mây phủ xuống bên dưới, đẩy lùi hai con Ngưng Băng Nô.

“Vù!”

Chỉ hai ba nhịp thở sau, La Chinh đã chui vào động băng, ngọn lửa màu vàng bùng lên trong hang động, chẳng mấy chốc vụn băng đã bị lửa thần Kim Ô hòa tan.

Sau đó La Chinh chui qua tấm băng, đi lên tầng băng bên trên, cùng lúc đó, Nguyên Linh Thần Hỏa Tráo đã được Phượng Nữ lấy ra, châm lửa, che trên đỉnh đầu ba người.

La Chinh một tay nâng Nguyên Linh Thần Hỏa Tráo, lưng cõng Phượng Nữ, tay còn lại túm theo Lý Bôi Tuyết, lao vút trên tầng băng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận