Bách Luyện Thành Thần

Chương 2310: Huyết mạch bị ô nhiễm

Pho tượng đầu tiên chính là tượng Xi Vưu, vì đã được thấy nhiều lần nên đương nhiên La Chinh biết rất rõ. Thế nhưng tám pho tượng phía sau thì lại là lần đầu tiên hắn nhìn thấyThần thái của tám pho tượng này đều không giống nhau.

Ví dụ như đầu của pho tượng thứ hai giống như đầu bò, cặp sừng cong cong gần như chiếm hơn cả nửa cái đầu, sau lưng khiêng một chiếc búa hai đầu, thoạt nhìn dũng mãnh phi phàm.

Pho tượng thứ ba thì đầu như đầu chim ưng, sau lưng có cánh, trong tay cầm hai cây đinh ba…

Pho tượng thứ tư…

“Tám pho tượng này có thể cùng đứng cùng ngồi với Xi Vưu, chẳng lẽ là thủ lĩnh chín bộ của tộc Lê?” La Chinh lẩm bẩm.

Tộc Lê chia thành chín bộ nên còn có tên gọi là Cửu Lê, Xi Vưu là người đứng đầu chín bộ nên mới được gọi là đại tù trưởng.

“Đương nhiên là vậy rồi” 9527 tiếp lời La Chinh.

Ánh mắt La Chinh lóe lên: “Ngươi cũng biết?”

“Đương nhiên, lúc Bản Chủ giáng lâm đến thế giới mẹ đã quan sát hết thảy. Cửu Lê là một gia tộc lớn ở thế giới mẹ, sao có thể không biết cho được? Ngược lại, ngươi thân là đời sau của Xi Vưu vậy mà chẳng biết một tí gì” 9527 cười ha ha.

Lời này khiến La Chinh hơi xấu hổ, dù sao hắn không được lớn lên ở thế giới mẹ, cho nên những điều hắn biết cực kỳ ít.

9527 lại nói: “Nhìn cái tên đầu bò kia kìa, hắn tên là Lê Cự. Đầu bò không phải hình dạng vốn có của hắn, chỉ là một cái mặt nạ mà thôi. Người này khỏe vô cùng, tính tình dũng mãnh, ngoại trừ Xi Vưu thì chẳng chịu nghe lời ai. Pho tượng đầu ưng thứ hai tên là Lê Lộc, sau đó lần lượt là Lê Văn, Lê Nghiễm, Lê Vũ, Lê Phá, Lê Phụ, Lê Bật”

La Chinh lẳng lặng ghi nhớ tên của tám người này, suy nghĩ một chút rồi mới hỏi: “Nhưng vì sao ở đây lại có tộc trưởng của chín bộ tộc Lê?”

“Ta cũng không biết. Ta là phân hồn của Bản Chủ chứ không phải phân hồn của Xi Vưu, không thể đoán được toàn bộ suy nghĩ trong đầu ông ta” 9527 nói bằng giọng quái gở.

Nghe giọng điệu nó như thế, La Chinh chợt bật cười.

9527 mới theo mình không được bao lâu, lúc mới đầu rất khô khan nhưng giờ đây đã có cá tính của riêng mình.

Chín pho tượng xếp thành một hàng, ở giữa là một đường hầm đen thùi lùi.

La Chinh bước dọc theo con đường này. Khi hắn đi qua pho tượng Xi Vưu, toàn bộ đại điện bắt đầu chấn động.

“Ầm ầm ầm…”

Ánh mắt của những pho tượng này đều bắt đầu lóe sáng.

Cùng lúc đó, trên đỉnh đầu của các pho tượng nổi lên từng quả cầu nhỏ màu vàng nhạt. Chúng liên tục xoay tròn, tỏa ra từng luồng uy thế mạnh mẽ!

Khi luồng uy thế ấy tiến lại gần chỗ La Chinh, trên mặt hắn tức khắc hiện lên vẻ cảnh giác, lui về phía sau hai bước.

Cùng lúc đó, giữa đại điện có một bóng người màu xám tro xoay tròn mà ra.

Sau khi bóng người kia xuất hiện, “cổ” của nó nhanh chóng dài ra, vươn tới trước mặt La Chinh, một giọng nói khô khốc vang lên từ chỗ sâu trong đại điện.

“Người vào điện Chuyển Thế, có thể chọn một loại bí giả thần thông sau đó rời đi!”

La Chinh nhìn chằm chằm vào bóng người màu xám trước mặt, sau đó cất tiếng hỏi: “Ngươi là ai?”

“Ta là hồn điện trú đóng tại điện Chuyển Thế” Bóng người màu xám đáp.

“Hồn điện…” Trong lòng La Chinh ngẫm nghĩ.

“Chính là kiểu tương tự như những khí linh ấy” 9527 giải đáp: “Nó cũng được xem như là một loại linh hồn giống như khí linh. Bởi vì cần tồn tại trong khoảng thời gian tương đối dài, cho nên bình thường chúng nó đều ngu ngốc và khó giao tiếp…”

Ngụ ý của lời này là 9527 lợi hại hơn loại hồn phách ấy…

La Chinh mỉm cười rồi hỏi: “Bí giả thần thông là gì?”

“Chính là mấy cái này” Cánh tay của bóng người màu xám kéo dài vô hạn, vươn thẳng tới phía trên của chín pho tượng, chỉ vào những quả cầu nhỏ đang xoay tròn rồi nói: “Đây là bí giả thần thông, chúng có thể sử dụng một lần, sẽ tự động kích hoạt vào thời khắc mấu chốt”

Xem ra bí giả thần thông này có vẻ tương tự như các loại pháp bảo hộ mệnh.

Ánh mắt La Chinh lướt qua những quả cầu nhỏ, sau đó phát hiện pho tượng thứ bảy không có quả cầu nào: “Vì sao trên pho tượng kia không có quả cầu nhỏ?”

“Bí giả thần thông của Lê Phụ… đã được người khác chọn đi” Hồn điện nói.

“Là Nhạc Ngâm Liễu chọn đi sao?” La Chinh hỏi.

“Đúng, hắn nói hắn tên là Nhạc Ngâm Liễu” Hồn điện lập tức đáp lại một cách máy móc.

Xem ra chuột Thạch Lẫm không gạt mình chuyện này, La Chinh thầm nghĩ trong lòng.

Tuy nhiên, mục tiêu của La Chinh không phải chỉ có như vậy mà thôi. Hắn không biết những bí giả thần thông này là gì, nhưng phương pháp hộ mệnh của hắn thì không hề thiếu.

“Nếu ta muốn nắm giữ vùng đất chuyển thế thì sao?” La Chinh lại hỏi.

Nghe vậy, hồn điện im lặng hồi lâu.

Sau khoảng ba hơi thở, toàn bộ đại điện bắt đầu chấn động.

Ầm ầm!

Tiếng động vang dội từ xa tới gần, sau đó nhìn thấy trên mặt đất phía xa có một vật đang trồi lên.

Mặt đất ở đây do những khối đá vuông dày nặng lát nên, đá vuông không ngừng nhô lên rồi hạ xuống, một vật thể ở phía xa di chuyển tới chỗ La Chinh, chẳng mấy chốc đã tới trước mặt hắn.

Đó là một cái bình chứa hình vuông, kích thước ngang bằng với đá vuông trên mặt đất, được chế tác vô cùng tinh xảo.

Bên cạnh bình chứa tinh xảo này có một cái lỗ, trong lỗ là một con dao nhọn màu vàng.

Dao ngọn lóe ra ánh sáng sắc bén như muốn tự chứng minh rằng mình không phải vật tầm thường.

“Điện chuyển thế chính là vũ khí quan trọng của Thần vực, người nắm giữ nó cần có huyết mạch tộc Lê, nếu ngươi muốn thử thì phải xác minh huyết mạch” Hồn điện thản nhiên nói.

La Chinh khẽ nhướng mày.

Tính toán của Xi Vưu cực kỳ chu toàn.

Nơi này nắm giữ toàn bộ bí mật chuyển thế của Thần vực, đương nhiên không cho phép nằm trong tay người ngoài.

Năm xưa kè tên Nhạc Ngâm Liễu kia đã giành lấy chuột Thạch Lẫm, mưu toan chiếm lấy toàn bộ vùng đất chuyển thế, nhưng rồi cuối cùng phải thất bại ở bước cuối cùng, cũng chính là huyết mạch!

Tộc Lê trong Thần vực đã bỏ mạng gần như không còn, cho dù Nhạc Ngâm Liễu có là thánh nhân địa vị tôn quý thì cũng đi đâu lấy được huyết mạch tộc Lê?

La Chinh sẽ không bỏ qua cơ hội này. Hắn không do dự gì nhiều mà lập tức cầm con dao màu vàng lên.

“Xoạt!”

Con dao này vô cùng sắc bén, dù cơ thể La Chinh vô cùng cứng rắn nhưng nó vẫn có thể cắt vào ngón tay của hắn một cách dễ dàng.

“Tí tách!”

Một giọt máu tươi màu vàng rơi vào trong bình chứa, không ngừng xoáy trào dưới đáy bình đựng, mãi một lúc lâu mới từ từ tan ra và biến mất dưới đáy bình.

Chốc lát sau, hồn điện mới lên tiếng: “Ngươi là người thuộc tộc Lê ta, nhưng huyết thống của ngươi đã bị ô nhiễm”

Nghe vậy, La Chinh bĩu môi: “Huyết thống làm sao lại bị ô nhiễm được?”

Năm đó khi La Chinh ở trong vũ trụ bị Vũ Thái Bạch đổi máu huyết thành máu vàng, nhưng huyết thống vẫn thuần khiết như trước, bây giờ hồn điện lại nói huyết thống của hắn bị ô nhiễm?

“Bởi vì huyết thống của Bản Chủ và huyết thống của ngươi đã dung hợp” 9527 nhắc nhở.

Lúc này La Chinh mới chợt nhớ ra lúc hắn mở ra hoang thể huyết thống ở trong cốt tháp Xi Linh, trong cơ thể hắn đã được rót vào huyết thống của cổ thần Hỗn Độn.

Hiện tại, đúng là huyết thống trong thân thể hắn đã không còn tinh thuần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận