Bách Luyện Thành Thần

Chương 3767: Chuẩn bị cuối cùng

Mấy ngày sau, Thông Thiên giáo chủ quay lại đảo Dạ Kiến lần nữaHôm nay y tới đây để giao tọa độ của các Điểu Chủ cho La Chinh.

Loại hành động đặt tính mạng vào tay người khác như này trong đại đa số tình huống đều có vẻ rất ngu ngốc. Nhưng đám Điểu Chủ này, một mặt là vì không còn đường nào để đi, mặt khác chúng đều đã có giác ngộ về sự hy sinh. Việc hy sinh bản thân mình để đổi lại sự an toàn cho Điểu Linh Vương “Thú” là hành động nhất quán và không hề đi ngược lại với lòng trung thành của chúng.

Điểm quan trọng nhất là đám Điểu Chủ tin tưởng Hầu Linh Vương.

Mối quan hệ giữa Điểu Linh Môn cùng Hầu Linh Môn vốn lâu dài hơn đám người La Chinh này rất nhiều. Vào hôm bàn chuyện liên minh, mặc dù Đại Cổ chỉ ngồi xổm ở một bên nhưng những lời trò chuyện của đôi bên, nó đã nghe được không sót một chữ.

Kể cả Hầu Linh Vương lẫn Đại Viên Vương đều rất lỗ mãng xúc động, nhưng bọn chúng không ngốc. Chúng tin tưởng La Chinh cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn là vì nhóm loài người này quả thực có chung một mục tiêu với chúng, cũng đáng để chúng tin tưởng.

Đối tượng mà Hầu Linh Vương tin được thì đám Điểu Chủ cũng có thể tin được.

Chỉ có điều, cùng ngày khi tọa độ được đưa đến chỗ La Chinh, Đại Cổ đã tự mình đến đòi tọa độ của các Điểu Chủ đi, lý do là đặt trong tay La Chinh không được an toàn lắm, những tọa độ này sẽ do Hầu Linh Vương giữ gìn.

Về phần Hầu Linh Vương thật sự muốn gìn giữ những tọa độ này hay là không yên tâm để chúng trong tay La Chinh thì không biết được.

Điểu Linh Môn gia nhập khiến nhóm anh kiệt Nhân tộc càng có nhiều sức mạnh hơn. Dù sao bọn họ vốn một thân một mình, nay bỗng có được sự ủng hộ của cả Điểu Linh Môn cùng Hầu Linh Môn, đây là điều mà trước đây họ còn chẳng dám nghĩ tới.

Việc tiến vào Ngọc Thanh Thiên lập tức được lên lịch, có điều trước đó còn phải chuẩn bị kỹ càng để tìm một thời cơ thích hợp.



Trong thế giới hỗn độn, vùng đất sơ khai vẫn đang nuốt chửng hàng nghìn hàng vạn đầu lâu một cách trật tự.

Trước đây vùng đất sơ khai chỉ to gấp đôi Lê Sơn thôi, Lê Sơn khó khăn lắm mới chạm được đến đỉnh vùng đất sơ khai. Còn bây giờ, khi đứng trên đỉnh Lê Sơn nhìn ra xa chính là bầu trời đỏ máu mênh mông vô bờ, nơi đây đã trở thành một thế giới khổng lồ…

“Vùng đại lục” vốn lơ lửng trên không đã bị La Chinh di dời xuống dưới, nằm vắt ngang giữa Lê Sơn và Quy Khư Mộ Địa, trở thành cây cầu nối giữa hai bên.

Mà ở phía bên kia Lê Sơn có ba ngọn núi lớn khác đã ra đời. Mỗi một ngọn núi chỉ to bằng khoảng một phần ba Lê Sơn, hình thù cũng rất đa dạng. Đây chính là sào huyệt mà La Chinh đo ni đóng giày tạo ra cho ba vị Cổ Thần Hỗn Độn.

Trước đây Cổ Thần Hỗn Độn vẫn luôn chui rúc trong lòng Lê Sơn, bây giờ không gian đã không còn là vấn đề nữa nên đương nhiên chúng không cần phải tự khiến mình ấm ức.

“Ầm ầm, ầm ầm…”

Trên bầu trời đỏ máu phát ra từng đợt tiếng sấm. Bất cứ ai dù đang ở Lê Sơn, vùng đại lục hay là Quy Khư Mộ Địa đều đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn.

“Mẫu thân, sét đánh…”

La Vân Hân trong Tiên Phủ bịt kín hai tai, trong đôi mắt to đen láy có chút e sợ.

“Vân Hân đừng sợ, đây không phải là sét đánh mà là phụ thân con đang tu luyện đấy…” Khê Ấu Cầm ôm La Vân Hân vào trong ngực vỗ về.

“Phụ thân ở đâu?” La Vân Hân hỏi.

“Con nhìn đằng kia kìa, bóng người đó… chính là phụ thân con” Khê Ấu Cầm chỉ lên trên, nói.

Quả thật giữa bầu trời đỏ máu kia có một bóng người nhỏ bé đang nổi lơ lửng.

Những ngày gần đây, thế giới trong cơ thể La Chinh có sự thay đổi lớn, mà những người phụ nữ là Ninh Vũ Điệp, Khê Ấu Cầm và Huân đều quan tâm để ý đến. Sau khi La Chinh giải thích xong, các nàng mới biết rằng Lê Sơn đã được đưa hết vào trong vùng đất sơ khai…

Chuyện càng khiến các nàng kinh ngạc hơn nữa là sau đó không lâu, ngay cả Quy Khư Mộ Địa cùng Thần Vực cũng được đưa vào!

Thế là thế giới trong cơ thể La Chinh trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết…

Tô Linh Vận, Ninh Vũ Điệp và Huân đều muốn quay về Đại Diễn Chi Vũ. Còn Mục Ngưng, Hàm Lưu Tô thì nóng lòng quay lại Thần Vực để đoàn tụ với người thân của mình.

Trong màn sương máu, thân thể La Chinh tựa như một cánh bèo dập dìu trôi.

Cứ cách mỗi một nén nhang, những tia sét đỏ rực kia sẽ đánh xuống người hắn như từng sợi dây thừng quất xuống.

Kiểu quất này không mang lại đau đớn gì mà ngược lại là cảm giác sức mạnh, nguồn sức mạnh vô cùng vô tận đang hòa tan vào trong cơ thể La Chinh.

“Ầm ầm…”

Mấy chục tia sét đỏ rực đánh lên người La Chinh, trên thân thể hắn đột nhiên xuất hiện vết nứt, trông hắn như một món đồ sứ sắp vỡ.

“Sắp vỡ rồi, thân thể không chịu nổi…” La Chinh la lên trong sấm sét.

Sấm sét đỏ máu lập tức biến mất, cả vùng trời yên tĩnh trở lại.

Ngay sau đó, từng hạt mưa màu xanh lục rơi trên người La Chinh. Những giọt mưa này như đám côn trùng nhỏ có linh tính, bò vào qua vết nứt trên người La Chinh, sau đó vết nứt ấy đã được chữa lành với tốc độ mà mắt trần có thể thấy được.

Sau khi trải qua Cường Chùy Bách Luyện, cơ thể La Chinh vì hấp thu Khởi Nguyên Thần Huyết mà tương đương với việc tái tạo lại một cơ thể gần như hoàn mỹ.

Bây giờ cơ thể này lại bắt đầu rèn luyện lần nữa, trước đó hắn đã trải qua mười ba lần bị sét đỏ máu đánh rồi.

“Còn cần bao lâu nữa mới đạt đến giới hạn?” La Chinh hỏi.

“Không chắc nữa, trong trí nhớ của ta thì độ cứng của cơ thể không có hạn mức cao nhất, bởi vì ta từng cường hóa một ký chủ đến mức độ cực kỳ đáng sợ” Khởi Nguyên Thần Huyết vừa nhớ lại vừa nói.

Trí nhớ của nó vẫn luôn rất loạn, thậm chí một vài ký ức mang tính then chốt còn bị mất, tuy nhiên có một vài chi tiết nó lại nhớ rất rõ.

“Đáng sợ… Đáng sợ cỡ nào?” Phần trán La Chinh hơi run lên.

Có thể được Khởi Nguyên Thần Huyết hình dung như thế thì e rằng không phải bình thường.

“Một đòn đánh toàn lực chứa chín phần năng lượng của toàn bộ Tinh Mạn Giới cũng không thể đánh nát thân thể hắn, đại khái là vậy đó…” Khởi Nguyên Thần Huyết nói.

Tinh Mạn Giới chính là ngăn thế giới thứ năm, cũng chính là Thâm Không trong miệng Tứ Linh Môn.

Nếu là một thế giới thứ cấp độc lập hay nếu là thế giới hỗn độn thì cũng thôi, mà đây chính là cả một ngăn thế giới!

Đó là sức mạnh khủng bố cỡ nào, là thân thể mạnh đến nhường nào cơ chứ…

“Tiếc là ta đã quên mất dung mạo của vị ký chủ đó rồi, thậm chí quên luôn cả tên hắn” Trong giọng Khởi Nguyên Thần Huyết thoáng qua chút mất mát: “Cứ một lần chiến đấu với Hàng Cách Giả là ta lại thất bại…”

Đúng là Khởi Nguyên Thần Huyết có sức mạnh rất lớn, nhưng đối thủ của nó luôn đi trước một bước.

“Lần này khác” La Chinh bỗng nói.

“Khác gì chứ…” Khởi Nguyên Thần Huyết hỏi.

“Bởi vì lần này ký chủ của ngươi là ta” La Chinh nói với giọng hết sức tự tin.

Khởi Nguyên Thần Huyết im lặng một lát, nó thật không muốn đả kích La Chinh bèn mở miệng nói: “Bắt đầu tiến hành đợt sấm sét máu thứ mười bốn thôi. Sau khi trải qua năm mươi đợt, ta sẽ dùng Không Kết Bào Tử Chủng lấp đầy khắp cơ thể ngươi…”

“Đó cũng là một phương pháp giúp cường hóa cơ thể à?”

“Ừ, dùng sức mạnh không gian để tiến hành cường hóa cơ thể…”

“Đây là phương pháp cường hóa cuối cùng sao?”

“Không, còn mấy loại nữa kìa…”

Sau đó, trên bầu trời đỏ máu lại vang lên tiếng ầm ầm lần nữa. Từng tia sét thô to như thùng nước uốn lượn trên trời, muốn đánh về phía La Chinh.

Đúng lúc này, trong mắt La Chinh đột nhiên hiện ra vô số tàn ảnh…

Núi ở phía xa có tàn ảnh, tia sét cũng có tàn ảnh, mà bản thân hắn cũng có…

Hiện tượng bất định!

Lại một viên Phong Thạch nữa đã giáng lâm…

Lần này chỉ mới cách lần trước có vài tháng, tần suất Phong Thạch xuất hiện hình như mỗi lúc một nhiều thêm.

Cùng lúc đó, tại một nơi cao hơn nghìn mét trên không trung giữa Huyết Hải Châu, một hòn đá màu đen vuông vức treo lơ lửng tại đó, nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận