Bách Luyện Thành Thần

Chương 2893: Bóng trắng

Đám quái mặt heo này sợ nhất là La Chinh động tới Thánh Mộ. La Chinh vừa hỏi như vậy, sắc mặt bọn chúng càng căng thẳng“Lấy bàn chân bẩn thỉu của ngươi ra!”

“Thánh Mộ của Hổ Doãn đại nhân chúng ta há là nơi loài người bẩn thỉu nhà ngươi có thể đụng vào!”

“Ta muốn róc xương lột da ngươi!”

Đám quái mặt heo thấy hành động của La Chinh thì càng hung hăng mắng chửi. Những con quái mặt heo khác nghe tiếng cũng chui ra khỏi khe núi.

“Đám quái mặt heo kia lại bao vây tới” Phượng Ca nhắc nhở La Chinh.

“Đừng để ý tới chúng” La Chinh nói với vẻ mặt không biểu cảm.

Dù sao ở trong khu vực này bọn họ có thể rời đi bất cứ lúc nào, các sinh linh Ám vực lại không thể vào đây được, La Chinh có thể thử nghiệm bất cứ thứ gì ở đây.

Hắn dạo một vòng quanh Thánh Mộ, quái mặt heo vẫn tiếp tục mắng chửi, cuối cùng La Chinh dừng lại trước bia mộ, vái lạy một cái.

Phượng Ca trợn trừng mắt, không biết hành động này của La Chinh có ý nghĩa gì, ngược lại đám quái mặt heo bỗng nhiên kích động nháo nhào lên.

“Cuối cùng người này cũng thông suốt, muốn thần phục Hổ Doãn đại nhân của chúng ta”

“Cho dù quỳ xuống cầu xin tha thứ, chúng ta cũng chỉ có thể ban cho ngươi cái chết đỡ đau đớn hơn mà thôi!”

“Ngươi đã suy nghĩ rõ ràng, vậy hãy ngoan ngoãn lui ra ngoài đi!”

La Chinh lạy xong liền đứng lên nở một nụ cười với đám quái mặt heo, sau đó nhảy lên trên phần mộ và bắt tay đào bới!

Để rời khỏi nơi này, hắn chỉ có thể tìm kiếm đáp án trong ngôi mộ.

Cái vái lạy vừa rồi của La Chinh cũng chỉ là một loại bày tỏ kính trọng mà thôi. Mặc kệ Thuần Khiết Giả có chết thật hay không, có thể hồi sinh hay không, đào mộ sinh linh khác luôn là một sự bất kính.

Đám quái mặt heo hung hãn ngoài kia tức thì trợn tròn mắt, chúng nó không ngờ La Chinh lại thực sự dám đào Thánh Mộ!

“Dừng tay!”

“Van ngươi!”

“Hu hu hu, chúng ta có lỗi với Hổ Doãn đại nhân…”

Cuối cùng thì đám quái mặt heo cũng hiểu ra, uy hiếp La Chinh chẳng những không có kết quả mà còn phản tác dụng, có vài con đã bắt đầu cầu xin.

Nhưng đám quái mặt heo này không đáng tin, sao La Chinh có thể để ý tới chúng?

“Soạt soạt…”

La Chinh hất bùn đất trên ngôi mộ đi, bên dưới hiện ra từng mảnh đá dài nhỏ. Khi chạm vào những mảnh đá này, hơi lạnh lập tức lan tỏa ra.

La Chinh thử bẻ gãy những mảnh đá này, nhưng hắn dùng sức thế nào nó vẫn không có chút phản ứng, mức độ rắn chắc vượt qua tưởng tượng của hắn.

Cuối cùng La Chinh chỉ có thể ra tay từ một bên ngôi mộ. Hắn rút những mảnh đá này ra, ném cho Phượng Ca đang đứng gần đó.

Trong những mảnh đá này có lẽ cũng tích chứa sức mạnh Bỉ Ngạn, thứ này chìm trong ánh sáng mà không bị tiêu trừ, có thể xem là tín vật Bỉ Ngạn để dung hợp!

Phượng Ca cất những mảnh đá này vào nhẫn tu di rồi đứng bên cạnh ngôi mộ, thận trọng quan sát xung quanh.

Tất cả mảnh đá đều đã bị rút đi, bên dưới xuất hiện một hang động hình tròn lớn chừng ba thước.

“Dưới phần mộ trống rỗng?” Ánh mắt Phượng Ca bỗng khựng lại.

Nếu bên dưới có đường hầm để hai người bọn họ rời khỏi cái nơi quỷ quái này thì tốt rồi.

“Ta đi xuống xem một chút” La Chinh nói.

Ngay khi La Chinh chuẩn bị nhảy xuống hang động thì con quái mặt heo màu xanh kia lại xuất hiện bên cạnh động ánh sáng, cật lực kêu gào lạc cả giọng: “Các ngươi nhất định sẽ hối hận!”

Những con quái mặt heo khác cũng gầm lên, trong sơn cốc quanh quẩn bầu không khí bất an, ngay cả những xúc tu cũng lặng lẽ rút về trong hang động hình tam giác.

La Chinh chỉ hờ hững nhìn quái mặt heo màu xanh một cái, sau đó nhảy thẳng vào trong hang động dưới phần mộ.

Phượng Ca đứng một mình tại lối vào phần mộ, sắc mặt thoáng căng thẳng. Tuy biết đám quái kia không vào được, nhưng chúng cứ đồng loạt tru lên như vậy, thanh thế chẳng khác nào đất rung núi chuyển.

“Chúng ta che ánh sáng lại!”

“Chắn ánh sáng lại là có thể bắt bọn họ ra!”

“Để bọn chúng đi…”

Đám quái mặt heo và xúc tu lúc trước bất chấp tất cả lao vào trong cột sáng. Với thân thể máu thịt của chúng, cứ xông vào bao nhiêu thì có bấy nhiêu bị ánh sáng thiêu chảy.

Có lẽ đầu óc của một con quái mặt heo nào đó khôn ra rồi, sức mạnh của ánh sáng này tuy mạnh nhưng không thể tiêu trừ cả một tòa núi đá ngay trong nháy mắt được. Thế là đám xúc tu rút vào trong hang động tam giác lúc trước đều vươn tới ngoài khe núi, quấn từng tảng đá lớn vào trong khe núi.

“Vù!”

Phượng Ca thấy một cái bóng đen to lớn xẹt qua, đó là một tảng đá to lớn bị xúc tu lôi tới và chắn trên đỉnh đầu nàng.

Ánh sáng từ trên cao chiếu xuống bị tảng đá này ngăn chặn, Phượng Ca liền đứng trong bóng tối.

Đối mặt cảnh tượng bất ngờ này, Phượng Ca đứng ngơ ngác tại chỗ, không biết đối phó thế nào.

“Bắt nàng ta!”

“Giết nàng ta!”

“Chúng ta có thể xông vào rồi!”

Đám quái mặt heo ở bên ngoài nhẫn nhịn lâu như vậy, đã sớm mất hết kiên nhẫn. Ngay khi tảng đá kia ngăn cản ánh sáng, bọn chúng đã lập tức xông về phía Phượng Ca.

“Phượng Ca?”

La Chinh vừa nhảy xuống cửa động bỗng cảm giác được ánh sáng trên đỉnh đầu biến mất, hắn thoáng biến sắc.

Tuy không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng tia sáng này chính là lá chắn của bọn họ!

Gần như không có bất kỳ do dự nào, La Chinh lập tức nhảy bật lên, định đi lên tìm hiểu ngọn ngành.

Nhưng hang động dưới phần mộ này muốn xuống thì dễ, muốn lên mới khó. La Chinh vừa nhảy lên cửa động thì lập tức có một luồng sức mạnh kỳ dị lôi kéo hắn xuống bên dưới, hắn cứ thế rơi thẳng từ độ cao ba bốn chục mét!

“Vù vù vù…”

Ba bốn con quái mặt heo nhanh chóng lao tới trước người Phượng Ca, một con trong đó đưa tay bắt lấy nàng, muốn kéo nàng ra ngoài.

Xuất phát từ bản năng, Phượng Ca lập tức phản kích. Ánh sáng vàng quanh thân nàng không ngừng chớp nháy, từng chiếc roi vàng quất về phía đám quái mặt heo như vũ bão, nhưng uy lực của lửa thần Kim Ô thực sự quá hữu hạn, căn bản không đủ gây thương tổn cho đám yêu quái kia.

“Vừa tiến vào… đã thành ra thế này rồi…”

Giờ khắc này, Phượng Ca thực sự rơi vào tuyệt vọng.

Nhưng vào lúc này, một tia sáng trắng như tuyết lại chiếu xuống.

Tuy tảng đá kia tạm thời ngăn chặn ánh sáng, nhưng đá cũng là vật dưới Ám vực, lúc nó che chắn ánh sáng thì đồng thời cũng đang chịu đựng ánh sáng thiêu đốt. Chỉ vài cái chớp mắt, một tảng đá lớn như vậy đã bị ánh sáng xuyên thủng.

“Ù…”

Ánh sáng trắng chiếu xuống, bao phủ quanh người Phượng Ca.

Đám quái mặt heo xung quanh nàng không kịp hét lên, thân thể đã bị ánh sáng thiêu đốt sạch sẽ, chỉ để lại một mùi khét lẹt hôi thối.

Tia sáng này giúp Phượng Ca có được một cơ hội để thở dốc, nhưng chưa gì đã thấy đám xúc tu lại tiếp tục lôi đá tới, nàng lập tức biến sắc.

Chờ khi những tảng đá này che đậy toàn bộ ánh sáng, sợ rằng nàng sẽ không còn cơ hội chạy trốn.

Lần này, Phượng Ca nhảy vào trong hang động dưới phần mộ mà không chút do dự.

Tình hình bên ngoài hang động cực kỳ nguy cấp, trong hang động cũng không khá hơn là bao.

Đối diện La Chinh có một cái bóng trắng trôi nổi lơ lửng, năng lượng tích chứa trong cái bóng này không mạnh lắm nhưng sức uy hiếp nó mang lại cho La Chinh lại cực mạnh.

Luồng sức mạnh vừa kéo hắn xuống tới từ bóng trắng này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận