Bách Luyện Thành Thần

Chương 3518: Khôi phục

Trận chiến của Lê Sơn gây chấn động rất lớn với thế giới mẹ. Trong quan niệm cũ, Bỉ Ngạn luôn ảnh hưởng tới hỗn độn, cũng như tộc Vô Không và tộc Nguyên Linh đều thích nâng đỡ một chủng tộc mạnh mẽ trong thế giới hỗn độn. Nhưng ảnh hưởng này luôn là gián tiếp. Từ trước tới nay, sức mạnh trong Bỉ Ngạn khó có thể tác động trực tiếp trong thế giới hỗn độnVì vậy cho tới nay, mọi chuyện trong hỗn độn đều do các cổ thần hỗn độn may mắn và thế lực cấp chúa tể định đoạt. Nhưng quy tắc của lần này đã thay đổi hoàn toàn. Thông Thiên giáo chủ của tộc Vô Không đích thân giáng lâm, A Hỏa của văn minh Nguyên Linh cũng tham dự chiến đấu. Bọn họ đều có thể đánh bại, thậm chí là giết chết cổ thần hỗn độn…

Điều này có nghĩa là bức tường không thể vượt qua giữa Bỉ Ngạn và thế giới hỗn độn đã bị đánh vỡ! Một số cường giả Bất Hủ cảnh của thế lực siêu cấp hoặc thập đại hung thú từng được xem như cường giả chiếm cứ một phương trong thế giới hỗn độn, nhưng nếu bố trí cho cường giả trong Bỉ Ngạn tiến tới thì e rằng thực lực của bọn họ cũng chẳng đáng kể.

Thái độ của những thế lực siêu cấp như tộc Ly Uyên còn hơi mập mờ, bọn họ muốn xem giữa Thủ Tự và Chung Yên thì bên nào chiếm thế thượng phong, sau đó mới đưa ra lựa chọn.

Trong trận chiến của Lê Sơn, cổ thần hỗn độn “Khư”, “Lãnh” chết trận, “A Hỏa” bị đánh bại. Thế lực tộc Hữu Hùng nhìn thì có vẻ vô cùng cường thế nhưng lại thất bại thảm hại. Còn bên phía Lê Sơn không chỉ đánh bại hai cổ thần hỗn độn mà còn giết chết Thông Thiên giáo chủ – người đứng sau Hắc Thuyền.

Rất nhiều văn minh cấp chúa tể đã dao động và nhanh chóng phản ứng. Những cường giả Bất Hủ cảnh này cũng chỉ là hạng người đầu cơ, nhưng Lê Sơn lại là cờ xí của Đạo Chung Yên, bây giờ đồng thời phải đối kháng với văn minh Nguyên Linh và tộc Vô Không thì đương nhiên bọn họ sẽ không từ chối những thành ý được những thế lực siêu cấp này đưa tới.

Trông cậy vào bọn họ hỗ trợ đối kháng với tộc Vô Không và văn minh Nguyên Linh là điều không thực tế. Mấy thế lực siêu cấp này không quay lại cắn ngược đã là đủ lắm rồi.

Đám La Chinh về Lê Sơn không lâu, “Mạc” cũng giáng lâm. “Mạc” là vị cổ thần hỗn độn thứ ba ủng hộ Đạo Chung Yên. Nó là một sinh linh có ngoại hình giống Huyền Quy, được xem như cổ thần hỗn độn hành động chậm chạp nhất trong sáu cổ thần hỗn độn. Vì thế, lúc “Mạc” tới thì trận chiến này đã kết thúc rồi.

Trong sáu cổ thần hỗn độn, Không nắm giữ không gian, Tịch nắm giữ sinh mệnh, Khư nắm giữ giam cầm, Lãnh nắm giữ nhiệt độ, Trắc nắm giữ sáng tạo, còn chân lý mà vị cổ thần cuối cùng “Mạc” nắm giữ là bảo vệ.

So với năm vị cổ thần phía trước, khả năng công kích của “Mạc” không mạnh, nhưng nó lại là cổ thần có lực phòng ngự mạnh nhất trong thế giới hỗn độn. Lần này, “Mạc” vừa giáng lâm xuống Lê Sơn đã trực tiếp tiến vào trong không gian nội bộ của Lê Sơn, toàn bộ thân thể hòa làm một thể với Lê Sơn. Nó tạo nên phòng tuyến phòng ngự mạnh nhất cho Lê Sơn…

Từ trên xuống dưới Lê Sơn, từ Nữ Oa tới sơn chủ, từ tộc nhân tới đệ tử đều đang bận rộn. Chẳng ai biết trận chiến tiếp theo sẽ nổ ra vào lúc nào. Trước đó, bọn họ chỉ có thể tận lực cống hiến sức mạnh của mình để góp một viên gạch cho Lê Sơn.

Sau khi La Chinh về Lê Sơn, hắn không đi gặp đám La Yên ngay mà lựa chọn bế quan trước. Khởi Nguyên Thần Huyết cải tạo thân thể của hắn, gần như biến La Chinh thành một con quái vật xấu xí. Toàn thân đều là xúc tu, cộng với cái đầu lâu đáng sợ, dù ai tận mắt nhìn thấy cũng sợ hãi, hắn nhất định phải biến về dáng vẻ ban đầu.

Trên đỉnh Thâm Lam, ngoài bản thân La Chinh ra thì bên cạnh còn một người trẻ tuổi mặc áo vải. Người trẻ tuổi kia chính là 9527 đã giành được tự do. Với tính cách của “Tịch”, nó gần như không thể để một tia phân hồn của mình tự do rời đi. Phân hồn sinh ra ý chí độc lập như “9527” thường sẽ bị “Tịch” thu lại. Nhưng lần này, coi như “Tịch” phá lệ, không chỉ trả tự do cho 9527 mà còn chế tạo một thân thể con người cho nó.

Đối với 9527 mà nói, ràng buộc duy nhất còn tồn tại trong thế giới này chính là La Chinh. Y chọn đi theo La Chinh.

“Dáng vẻ này đúng là uy phong” 9527 vừa cười vừa nói: “Hơn nữa, chắc hẳn thực lực của ngươi trong hình thái này sẽ càng mạnh”

“Tuy nói như vậy nhưng kiểu này đã thoát khỏi phạm trù của nhân loại…” La Chinh lắc đầu nói.

Xúc tu trên người hắn không chỉ có thể hấp thu Đại Phạn Vô Lượng Thiên Quang mà còn có thể hấp thu năng lượng của chính bản thân hắn. Nếu bây giờ, Nữ Oa chiến đấu với La Chinh mà không dùng khả năng hợp nhất thì La Chinh có thể hấp thu hết Oa Ảnh của Nữ Oa.

Đúng như 9527 nói, trong hình thái này thì sức chiến đấu của hắn rất mạnh…

“Có ở trong phạm trù nhân loại không cũng không quan trọng” 9527 nói.

9527 là phân thần của “Tịch” nên y hiểu về sinh mệnh hơn ai hết. Y thấy có duy trì hình thái con người hay không cũng không quan trọng.

“Vậy vì sao ngươi lại muốn biến thành dáng vẻ của một con người?” La Chinh mỉm cười hỏi.

9527 ngây người khi nghe La Chinh hỏi như vậy. 9527 ở cùng La Chinh một thời gian dài nên y cũng bắt đầu thừa nhận thân phận “Nhân tộc”. Hơn nữa, y muốn theo gót La Chinh nên đương nhiên bằng lòng biến thành dáng vẻ của con người.

La Chinh không nói gì thêm nữa, hắn lại cố gắng kết nối với Khởi Nguyên Thần Huyết một lần nữa. Khởi Nguyên Thần Huyết có ý thức của bản thân là chuyện ván đã đóng thuyền. Nhưng “ý thức” này đạt tới cấp độ nào thì La Chinh lại chẳng có cách nào để phán đoán. Nó hoạt động theo bản năng hay đã có tư duy là hai điều khác biệt rất lớn…

La Chinh liên tục kết nối, có lẽ do “quấy rối” cả ngày từ sáng tới tối đã có tác dụng. Cuối cùng, Khởi Nguyên Thần Huyết cũng nhường La Chinh một bước.

Hai ngày sau, thân thể của La Chinh có thay đổi rõ rệt. Những xúc tu kia biến hóa một cách nhanh chóng, đồng thời thân thể và tứ chi lại mọc ra một lần nữa.

La Chinh nhìn lớp “lưới” mỏng đang bao bọc lấy bên ngoài thân thể mình, hắn chỉ có thể cười khổ một tiếng. Khởi Nguyên Thần Huyết có ký ức, nó sợ hắn sẽ tiến hành lấy máu như lúc trước, vì thế mới làm như vậy…

Dù thế nào, thân thể hiện tại của hắn đã trở lại như xưa, điều này khiến La Chinh thở phào nhẹ nhõm. Sau khi truyền tin tức cho Nữ Oa nương nương, La Chinh đã được Nữ Oa nương nương triệu kiến, nói là có người muốn gặp hắn một chút.

Khi La Chinh chạy tới thì trong điện đã có hơn ba trăm người. Cụ già dẫn đầu kia chính là Lê Lộc, đám người Lam Tình và Hoắc Trạch cũng đứng ở bên cạnh. Trong Tâm Lưu kiếm phái, đám Lam Tình và Hoắc Trạch luôn đi theo La Chinh. Lần này, Thái Nhất Thiên Cung di chuyển tới phía tây, bọn họ cũng đi cùng đệ tử của Tâm Lưu kiếm phái tiến vào Lê Sơn.

“Tam gia gia!” Mắt La Chinh tỏa sáng.

Khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn của Lê Lộc xuất hiện nụ cười vui mừng, ông gật đầu với La Chinh. Bên cạnh Lê Lộc có một người trung niên có dáng người gầy gò, hai mắt ầng ậc nước nhìn La Chinh chằm chằm và nói: “Đúng là không ngờ, không ngờ Cửu Lê của chúng ta còn có cơ hội như thế này, sinh ra một nhân vật như vậy!”

La Chinh nghe giọng điệu nói chuyện của người này thì quan sát một chút. Người này có khí thế bất phàm, có thực lực Thánh Hồn cảnh. La Chinh nhìn về phía Lê Lộc với ánh mắt trưng cầu ý kiến. Lê Lộc vội vàng giới thiệu: “Đây là bát gia gia của ngươi – Lê Phụ, cường giả duy nhất còn lại của Cửu Lê chúng ta…”

Trong chín đại tù trưởng chỉ còn lại một cường giả Thánh Hồn cảnh, đó chính là Lê Phụ. Tàn quân của Cửu Lê chỉ còn sót lại mấy nhánh, trong đó nhánh của Lê Phụ và nhánh của Lê Lộc không hề biết tới sự tồn tại của nhau. Cách đây không lâu, Lê Phụ mới tìm được nhánh tàn quân của Lê Lộc. Sau khi biết chuyện xảy ra ở Thiên Cung và Lê Sơn, Lê Phụ quyết định dẫn theo tàn quân Cửu Lê tới thẳng Lê Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận