Bách Luyện Thành Thần

Chương 3434: Khiêu chiến

Bây giờ Quỷ Thanh vẫn còn chưa hoàn toàn trưởng thành, vẫn còn chênh lệch với mình năm đó. Quỷ Thanh hoàn toàn trưởng thành mạnh tới mức nào, ai cũng không nói trước đượcCác tộc trưởng của những thế lực siêu cấp kia phán đoán Quỷ Thanh có thể nắm giữ thế giới mẹ trong tay, tiềm lực của y quá mạnh mẽ, nếu thật sự để y lớn lên, hậu quả có lẽ sẽ rất đáng sợ.

Lúc trước Quỷ Thanh phản bội Hắc Thuyền, khiến thuyền trưởng sứt đầu mẻ trán, đó là điều mà những thế lực siêu cấp khác rất thích nhìn thấy, dù sao ở trong thế giới mẹ, Hắc Thuyền cũng vào vai nhân vật người người kêu đánh kêu giết.

Nhưng nghĩ tới khả năng lớn lên vô hạn của Quỷ Thanh, những thế lực siêu cấp kia mới bắt đầu phối hợp với Hắc Thuyền, cuối cùng bắt Quỷ Thanh lại.

Cho dù Quỷ Thanh chưa hoàn toàn trưởng thành cũng đã mạnh lắm rồi.

Thực lực của Phục Hy cực kỳ đáng sợ, sau khi bị dính ký hiệu của ấn bát quái, sức mạnh từ nắm đấm của hắn ta có sức xuyên phá đáng sợ lại gần như không thể né tránh.

“Oành oành oành oành oành oành…”

Quỷ Thanh ở trước mặt Phục Hy chẳng khác nào một mục tiêu sống không có cách nào di chuyển.

Bây giờ y không có cách nào tung ra những lưỡi đao chém giết vô hình kia nữa, cuối cùng cũng khiến các đệ tử Thiên Cung có cơ hội thở dốc.

Các đệ tử Thiên Cung hoặc đứng trên mặt đất, hoặc trôi lơ lửng ở giữa không trung, nhìn Quỷ Thanh bị vô số quyền ảnh đánh một trận, tim cũng đập thình thịch.

Bị đánh như vậy thì cho dù là Bất Hủ cảnh cũng sẽ bị đánh thành thịt nát nhỉ? Thế nhưng Quỷ Thanh vẫn còn duy trì nguyên dạng?

Các đệ tử Thiên Cung không hiểu, nhưng đông đảo các cường giả Thiên Cung nhìn là biết.

Quỷ Thanh mới vừa đi vào Ly Hổ Châu, bản tôn đã dựa vào đại châu này, vết thương trên người đương nhiên cũng được chuyển lên phía trên.

Mỗi một quyền Phục Hy đánh ra, trên bức tường bền chắc không thể phá vỡ của Ly Hổ Châu sẽ xuất hiện một lỗ thủng lớn.

Bức tường của Ly Hổ Châu vòng quanh toàn bộ đại châu một vòng nên đương nhiên rất lớn, nhưng từng lỗ trống lớn bị đập ra trên tường, dần dà bức tường này cũng không chịu nổi.

Quỷ Thanh không còn cách nào tùy ý chuyển sức mạnh mà bản thân phải gánh chịu đi, dù sao y cũng chỉ là hóa thân oán niệm của thế giới mẹ, nếu bức tường hoàn toàn tan vỡ, y chắc chắn cũng phải chết.

Tên Quỷ Thanh lúc trước cũng bị giết chết như vậy. Khi đó “Vô Cùng Châu” là đại châu lớn gấp mười hai lần so với Ly Hổ Châu, thế nhưng vị Quỷ Thanh kia bị tín vật Bỉ Ngạn “Tâm Năng Thập Tự” cố định ở trung tâm Vô Cùng Châu, chịu sự vây đánh của mấy cường giả Bất Hủ cảnh, cuối cùng sau khi toàn bộ tường của Vô Cùng Châu tan vỡ mới dẫn đến việc Quỷ Thanh bị đập chết tươi.

Bây giờ chiêu mà Phục Hy đang dùng cũng chính là chiêu đó…

Cơ Hiên Viên, Thần Nông, Mẫn Hổ các ngươi không ra tay, vậy ta sẽ trực tiếp đánh chết Quỷ Thanh.

Phục Hy không phải là không giỏi tính toán, nhưng hắn ta thích dùng lực phá hơn, đơn giản trực tiếp.

Bởi vì Phục Hy ra tay, những cuộc chiến đấu lớn nhỏ khác cũng tạm ngừng.

Đám người Cam Cao Hàn, Hư Ninh Viễn thấy Phục Hy xuất hiện, trên mặt đều toát lên vẻ vui mừng.

Dưới tình huống La Chinh không cách nào tỉnh lại, chỗ dựa duy nhất của Thái Nhất thiên cung e rằng cũng chỉ có mình Lê Sơn, tuy bảy chiếc phi thuyền đều tan tành, các đệ tử Thiên Cung đều chết và bị thương không ít, nhưng suy cho cùng sự xuất hiện của Phục Hy cũng không muộn.

Các cường giả Thánh Hồn cảnh của tộc Hữu Hùng đều quay đầu nhìn lên trên không trung của bức tường, bọn họ tự biết mình không đủ trình đánh với Phục Hy, đương nhiên muốn xem thái độ của tộc trưởng.

Cơ Hiên Viên đứng sừng sững trên nóc phi thuyền, vẫn không nói một lời.

Bên tai luôn truyền tới tiếng nổ vỡ tan tành của bức tường, giống như tiếng cầu xin tha thứ của Quỷ Thanh vậy, không lúc nào không nhắc nhở Quỷ Thanh đang phải chịu đòn.

“Nếu tiếp tục thì sẽ đánh chết thật đấy.” Một giọng nói lặng lẽ truyền vào trong tai Cơ Hiên Viên, chủ nhân của giọng nói là Thần Nông Liệt Sơn Thị.

Cơ Hiên Viên khẽ híp mắt, cuối cùng mở miệng nói với Phục Hy: “Hoàng Hy, tên này là người của nhà họ Cơ chúng ta, ngươi có thể nương tay chút không?”

“Phù…”

Phục Hy vốn đang đánh ra một quyền bỗng nhiên dừng lại, nhưng sức mạnh tích chứa trong một quyền kia vẫn khiến một đồ án bát quái bên ngoài cơ thể Quỷ Thanh nổ tung.

“Ầm, oành!”

Quỷ Thanh không sao, trên bức tường lại xuất hiện một lỗ thủng lớn.

Mấy lỗ thủng lớn dính liền vào nhau, bức tường kia trực tiếp sụp đổ.

Phục Hy ngẩng đầu nhìn, cười lạnh nói: “Người của nhà họ Cơ ngươi dám tàn sát đệ tử Thiên Cung, còn trông chờ ta nương tay?”

“Thái Nhất Thiên Cung xúc phạm tộc Hữu Hùng ta, thân là tộc trưởng, đương nhiên ta phải ra tay trừng phạt, người này ra tay thay ta cũng không sai, mà Hoàng Hy ra tay hình như mới là người danh không chính ngôn không thuận đấy nhỉ?” Cơ Hiên Viên vẫn ung dung hỏi ngược lại.

Mặc dù thế cục của thế giới mẹ gần đây vô cùng căng thẳng, nhưng các thế lực siêu cấp kia vẫn chưa trở mặt với nhau.

Ít nhất tộc Hữu Hùng cũng không tuyên chiến với Lê Sơn, Phục Hy ra tay có hơi vô cớ.

Vẻ mặt Phục Hy đầy khinh thường: “Đế Hồng, đã đến bước này ngươi còn phải hơn thua miệng lưỡi nữa? Ngay từ bây giờ người của Thiên Cung cũng là người của Lê Sơn ta, ai dám động đến một đầu ngón tay của đệ tử Thiên Cung, ta sẽ đánh kẻ đó thành mảnh vụn! Nghe rõ chưa?”

Chúng đệ tử Thiên Cung ở nơi này nghe thấy lời Phục Hy nói, trong lòng đều cảm động. Nhân Hoàng vẫn luôn được coi là tồn tại mạnh nhất nhân loại, hôm nay cuối cùng cũng quyết tâm muốn che chở bọn họ.

“Ngươi muốn tuyên chiến với tộc Hữu Hùng chúng ta?” Gân xanh hiện lên trên trán Cơ Hiên Viên, trong mắt có lửa giận không đè nén được.

Hắn ta thân là vua của tộc Hữu Hùng, bị Phục Hy làm mất mặt trắng trợn như thế, cho dù tu dưỡng tốt hơn cũng không kiềm chế được.

Phục Hy im lặng nhìn Cơ Hiên Viên, cười ha ha nói: “Ngươi chạy từ xa nghìn dặm tới, không biết là tới để ngắm phong cảnh hay gì?”

Thật ra thì mấy đại thế lực siêu cấp hiểu rất rõ bây giờ vốn dĩ thế giới mẹ đã tràn ngập nguy cơ, e rằng sẽ bùng nổ hoàn toàn vào hôm nay.

“Đã như vậy, Cơ mỗ e rằng đành phải lĩnh giáo một phen…”

Ngón tay Cơ Hiên Viên khẽ dựng thẳng trước bụng, bộ áo gấm thêu chỉ vàng kia tung bay theo gió, thay vào đó là một bộ giáp màu đen bó sát người.

Thanh danh của Phục Hy vang xa, chỉ dựa vào hai chữ “Nhân Hoàng” cũng đủ để được tất cả mọi người trong Nhân tộc tôn xưng là nhân loại mạnh nhất.

Nhưng sau khi tộc Hữu Hùng xuất hiện và tạo tiếng vang, thực lực thật sự của Cơ Hiên Viên Đế Hồng Thị cũng trở thành bí mật, có người còn kết luận thực lực của Cơ Hiên Viên cao hơn cả Phục Hy.

Cơ Hiên Viên lăng không xòe bàn tay ra, lòng bàn tay đã có một vết rách, máu tươi từ vết rách bắn tán loạn, nhanh chóng biến thành một thanh kiếm mộc mạc dài ba thước.

Đó là kiếm Hiên Viên, thanh kiếm bản mệnh mà Cơ Hiên Viên dựa vào huyết mạch cấp căn nguyên biến thành.

Tuy Cơ Hiên Viên và Phục Hy đến từ những thế lực siêu cấp khác nhau, nhưng trong những năm tháng dài đằng đẵng ấy cũng đã từng giao đấu không ít lần. Hắn ta hiểu rõ tính cách của Phục Hy, một khi lựa chọn con đường sẽ không chút lưu tình. Cho nên Cơ Hiên Viên nhất định cũng sẽ toàn lực ứng phó!

“Ta kéo chân Phục Hy, Mẫn Hổ ngươi đi cản trở thuyền trưởng, Liệt Sơn, ngươi phụ trách mang La Chinh đi.” Cơ Hiên Viên truyền âm nói.

Thật ra trước khi lên đường Cơ Hiên Viên còn một mục tiêu khác, ví dụ như hoàn toàn đánh chết Đông Hoàng và lão Anh…

Nhưng bây giờ ba thế lực đều quấn lấy nhau ở một chỗ, tình thế trở nên quá phức tạp, Cơ Hiên Viên bị buộc phải ứng chiến nên đành bỏ lỡ kế hoạch.

“Vậy Nữ Oa kia thì sao?” Mẫn Hổ nói.

Tất cả mọi người kiêng kỵ sức chiến đấu kinh khủng của Phục Hy, nhưng càng kiêng kỵ trí tuệ của Nữ Oa nương nương kia hơn. Bây giờ Nữ Oa ẩn mình không bộc phát, đương nhiên sẽ dẫn tới sự đề phòng của những cường giả Bất Hủ cảnh này.

(Hết tập 193)
Bạn cần đăng nhập để bình luận