Bách Luyện Thành Thần

Chương 2497: Bóng tối

Hơn hai nghìn năm trăm thần đạo hoàn toàn dung hợp đã sắp đạt tới mức cực hạn của La ChinhThời điểm hắn phóng thích ra ngoài, năng lượng dung đạo vẫn tương đối ổn định, cho nên năng lượng dung đạo có thể hóa thành ánh kiếm lao vút ra.

Nhưng khoảnh khắc ánh kiếm đụng vào vách trong của quả cầu thì năng lượng đang ổn định bỗng nhiên rối loạn, năng lượng dung đạo vốn dung hợp một cách hoàn mỹ chợt phát nổ, giống như có một vòng lửa bùng lên, phát ra một tiếng nổ vang dội.

“Ầm!”

Tuy quả cầu màu đen cực kỳ vững chắc, thủ đoạn bình thường căn bản không cách nào phá hủy, nhưng dù sao vẫn có giới hạn.

Khoảnh khắc năng lượng dung đạo bùng nổ, mặt ngoài quả cầu xuất hiện vết nứt loang lổ, cuối cùng vẫn vỡ nát.

Làn sóng xung kích dữ dội từ trong quả cầu khuếch tán ra ngoài.

Hoa Thiên Mệnh, Trần Hoàng Kịch Kiếm, và cả các á thánh đều giống như con diều đứt dây, bay tán loạn ra khắp bốn phương tám hướng.

Ngay cả người bên ngoài quả cầu cũng bị ảnh hưởng, kể cả nhóm người Hàm Thiên Tiếu, tộc trưởng Thiên Long cũng đồng loạt bị đánh bay. Bọn họ không nghe được tiếng nổ chấn động trời đất vừa rồi, bởi vì khoảnh khắc nghe được âm thanh kia thì màng nhĩ bọn họ đã bị chấn động đến vỡ nát. Lúc này, tất cả mọi người đều trở thành kẻ điếc, cũng may chút thương tích ấy chẳng mấy chốc đã hồi phục.

Khắp đồng bằng chỉ có La Chinh và Hàm Thương Yên còn đứng nguyên tại chỗ.

Thân thể Hàm Thương Yên vẫn được bao phủ trong bộ giáp màu đen, đôi mắt thấp thoáng dưới mũ giáp phủ đầy gai nhọn màu đen nhìn về phía La Chinh với vẻ tràn đầy kinh ngạc.

Hàm Thanh Đế đã đưa Hàm Thương Yên vào núi Thánh Nhân thì chắc chắn phải lấy bằng được tính mạng La Chinh, ngay bản thân ông ta cũng cảm thấy nhiệm vụ này không quá khó.

Chút thủ đoạn của La Chinh đã được thể hiện ra hết trong vực sâu Ma Vực, Hàm Thanh Đế có thể đánh giá thực lực của La Chinh một cách dễ dàng.

Kể cả năng lực của ngọc tỷ thời gian và cả thủ đoạn xóa bỏ ấn ký linh hồn đều đã nằm trong dự tính của ông ta.

Nhưng bây giờ Hàm Thanh Đế phát hiện mình vẫn quá xem thường hắn rồi.

Trong khoảng thời gian sau khi rời khỏi vực sâu Ma Vực, dường như thực lực của La Chinh đã có tiến bộ cực lớn.

“Tuổi tác mới chỉ một trăm năm có lẻ, phần lớn thời gian đều trải qua trong thế giới thứ cấp, vậy mà trong khoảng thời gian ngắn đã có được sức mạnh nhường này… Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ta cũng khó mà tin nổi” Hàm Thương Yên thản nhiên nói: “Đáng tiếc, thiên tài như vậy lại ở phe đối lập với ta…”

La Chinh rút ra một thanh trường kiếm từ nhẫn tu di, nhẹ giọng nói: “Ban đầu kẻ địch của ta là Đông Phương Thuần Quân, vốn dĩ chúng ta có thể hợp tác, chỉ tiếc ngươi lại khăng khăng cố chấp muốn thay thế Đông Phương Thuần Quân cho bằng được, thậm chí còn vì vậy mà không tiếc hy sinh con mình. Cuối cùng ngươi sẽ phải hối hận vì lựa chọn của mình”

“Ngươi dựa vào đâu mà nghĩ thế chứ?” Hàm Thương Yên cười nhạt.

“Dựa vào cái này!”

Dứt lời, hai chân La Chinh đột nhiên giẫm lên mặt đất, cả người như con thoi lao vút tới trước mặt Hàm Thương Yên, chỉ để lại sau lưng một bóng hình mờ nhạt.

Trước đó La Chinh đã lặng lẽ kết nối với 9527, yêu cầu nó ra tay một lần để xóa bỏ ấn ký linh hồn của Hàm Thanh Đế…

Dù gì Hàm Thương Yên cũng chỉ là một con rối mà thôi, một khi ấn ký linh hồn biến mất thì sẽ giống như pháp bảo không chủ, về sau có chuyển lửa ký ức của Hàm Thương Yên vào hay không thì tính sau, dù sao cũng không ai biết lập trường của hắn ta như thế nào.

Nhưng La Chinh và Hàm Thương Yên từng có hai lần tiếp xúc ngắn ngủi, cũng biết tính cách của hắn ta, tin tưởng hắn ta sẽ đứng về phía hai người em gái của mình.

Đạo uẩn trong cơ thể La Chinh không ngừng dung hợp, chạy dọc theo trường kiếm.

Trường kiếm trong tay ẩn chứa khí thế như sấm vang chớp giật, phát ra âm thanh réo rắt, có thể vỡ nát bất cứ lúc nào!

Sắc mặt Hàm Thương Yên hơi sa sầm xuống, lập tức lựa chọn lùi về sau. Nhưng thế tới của La Chinh cực nhanh, căn bản không cho phép hắn ta tránh thoát một kiếm này.

Chỉ trong nháy mắt, Dung Đạo kiếm đã chém ra một lần nữa!

Lại một vầng sáng bùng lên trước người Hàm Thương Yên, tuy lớp giáp đen bọc trên người hắn ta rất dày, nhưng sức mạnh khổng lồ sau khi năng lượng dung đạo bùng nổ đã xé ra một khe nứt trên đó.

“Chính là lúc này!” La Chinh thầm nói, lời này là nói cho 9527 nghe.

“Vù…”

9527 đột nhiên nhảy ra khỏi ngực La Chinh, xông thẳng vào trong não Hàm Thương Yên.

Nhưng nó vừa mới nhào tới được một nửa thì dây chuyền màu đỏ tươi trước ngực Hàm Thương Yên bỗng lóe sáng, một chùm sáng đỏ phóng ra ngoài ngăn chặn lối đi của 9527.

“Ồ? Đây là ngọc Huyết Hồn, đồ vật hiếm có như vậy mà lại xuất hiện ở Thần vực?”

9527 cũng chỉ là một luồng phân hồn rất nhỏ bé, khi đối diện với ngọc Huyết Hồn nó không thể phá vỡ ngay lập tức được.

Thế nhưng lá chắn do ngọc Huyết Hồn dựng lên vẫn có kẽ hở, nếu cho 9527 đủ thời gian, nó có thể chui qua lá chắn này.

Đáng tiếc cơ hội chỉ đến trong chớp mắt, Hàm Thương Yên đã kịp phản ứng lại. Hắn ta hiểu rõ dây chuyền Huyết Ngọc bị kích hoạt có ý nghĩa như thế nào, ý niệm khẽ động, áo giáp vốn nứt ra lại một lần nữa hợp làm một thể, đôi cánh sau lưng như hai cây kéo khổng lồ, một trái một phải đồng loạt chém thẳng về phía La Chinh.

“Vù…”

La Chinh bị ép phải kéo giãn khoảng cách với Hàm Thương Yên, 9527 cũng chỉ có thể rút về trong ngực hắn.

“Ngươi không phá nổi bí bảo linh hồn của hắn?” La Chinh nhíu mày hỏi.

“Ngươi phải cho ta thời gian mới được…” 9527 hơi bất mãn: “Cho dù ở thế giới mẹ thì ngọc Huyết Hồn cũng là vật quý hiếm, đặc tính của nó là khắc chế bí thuật linh hồn”

“Thời gian…”

La Chinh cười khổ, thời gian mà 9527 muốn rất khó kiếm được.

Hàm Thương Yên lại bay lên không trung. Lúc này trong lòng Hàm Thanh Đế cũng cảm thấy may mắn, nếu không có sợi dây chuyền này, sợ rằng ấn ký linh hồn của Hàm Thương Yên sẽ thực sự biến mất.

“Có vài thủ đoạn không phải chỉ chuẩn bị riêng cho mình ngươi” Hàm Thương Yên tiếp tục nói: “Sau khi nắm giữ vực sâu Ma vực, ta vẫn luôn nghiên cứu huyền bí trong đó, chỉ tiếc chiếc nhẫn kia không cho ta bất cứ gợi ý nào. Rốt cuộc năng lượng này là cái gì, sử dụng như thế nào…”

Vì Hàm Thanh Đế thông qua Hàm Thương Yên để lĩnh ngộ sức mạnh của vực sâu Ma Vực nên dù gì cũng vẫn có một tầng ngăn cách. Tuy ông ta nắm giữ vực sâu Ma Vực nhưng vẫn chưa phát huy triệt để sức mạnh trong đó.

“Cũng may trong khoảng thời gian này ta đã lĩnh ngộ được một điều, thực ra tác dụng của cấm địa vực sâu Ma Vực chính là dùng để hủy diệt Thần vực…”

Hàm Thương Yên vừa nói vừa giơ tay lên. Luồng khí màu đen hỗn loạn không ngừng ngưng tụ quanh bàn tay phải của hắn ta, nhanh chóng biến thành một hang động màu đen tuyền, sâu hoắm tựa như có thể hấp thu hết toàn bộ ánh sáng vào bên trong.

Vào giờ khắc này, toàn bộ Thần vực đều chìm trong bóng tối.

Mặt trời vốn chói mắt không thể nhìn thẳng cũng biến thành một đốm sáng nho nhỏ, hơn nữa đốm sáng này càng lúc càng nhỏ, cuối cùng thì biến mất.

Toàn bộ Thần vực đều chìm vào bóng tối…

Tại bất cứ nơi nào trong Thần vực, cho dù đốt đuốc hay thắp sáng đá Dạ Minh cũng không thể sinh ra một chút ánh sáng nào, tất cả tia sáng đều bị Hàm Thương Yên cướp đoạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận