Bách Luyện Thành Thần

Chương 3233: Lập mưu chạy trốn

Tộc Kim Ô đánh với Nhân tộc, đông đảo Thái Nhất Vệ và các Thần Tướng bên trong mười hai cửa lại mang tư thái xem trò vuiCuộc chiến ở cấp bậc như vậy bọn họ căn bản không thể tham dự, mà tộc Kim Ô lại thu đám Kim Ô đông đảo kia về rồi…

Sau khi Quỷ Linh sử dụng những đốm mực kia, vẻ mặt đám người bên trong mười hai cửa lập tức trở nên cực kỳ khó coi.

“Sử dụng pháp trận!”

“Tất cả mọi người đều rút lui trở về trong cửa!”

“Chúng ta không có cách nào ngăn cản thứ kia!”

Vô số Thái Nhất Vệ, Bỉ Ngạn cảnh đều điên cuồng chạy vào trong cửa.

Mỗi một thế giới giáng lâm là có một quy tắc bị thay đổi…

Cũng may ngoài thế giới của sơn chủ núi Thái Minh và Quỷ Linh giáng lâm, không còn thế giới nào khác giáng lâm.

“Soạt soạt soạt…”

Phía trên cửa Thiên Tốn bỗng xuất hiện mấy chục đốm mực, những đốm mực trôi nổi trên không trung này chợt lao xuống, đám Thái Nhất Vệ năm sao kia còn chưa kịp vào bên trong pháp trận cửa Thiên Tốn đã bị những đốm mực kia chui vào người.

Làn da của những Thái Nhất Vệ kia đều hóa thành màu đen ngòm, bên ngoài thân thể nứt nẻ, hốc mắt lõm sâu, cả người đã biến thành một loại quái vật khác, nhanh chóng nhào về phía những người đã từng là đồng đội.

“Gừ!”

Trong đó có một con quái vật màu đen gào lên chạy thẳng về phía Tà Thần.

Lúc con quái vật màu đen này cách Tà Thần chừng hai ba trượng, trên tay Tà Thần chợt lóe sáng, năng lượng dung đạo xếp chồng lên nhau tạo thành một miếng lệnh bài hình thoi, bị Tà Thần ném nhẹ ra ngoài.

“Ầm!”

Lệnh bài hình thoi trực tiếp nổ tung trên đầu con quái vật màu đen.

“Tự tìm đường chết” Tà Thần thản nhiên nói.

Đầu con quái vật màu đen bị nổ nát, trông có vẻ không sống nổi. Nhưng con quái vật màu đen mất đầu chỉ giãy giụa dưới đất hai cái đã bò dậy, cái đầu cũng khôi phục như lúc ban đầu.

“Quái vật sinh ra vì thế giới này cho nên bất tử bất diệt ở bên trong thế giới này?” Tà Thần lẩm bẩm.

Động tĩnh lớn do miếng lệnh bài hình thoi kia phát nổ đã dẫn tới sự chú ý của càng nhiều con quái vật màu đen, những con quái vật màu đen kia nhìn chằm chằm Tà Thần một lúc sau đó nhao nhao đuổi về phía hắn ta.

Tà Thần nhìn cửa Thiên Tốn cách đó không xa, hắn ta có đầy đủ thời gian trở lại bên trong cửa Thiên Tốn.

Nhưng ngay khi hắn ta vừa mới cất bước, trong đôi mắt bỗng lóe lên một tia sáng.

Nhịp bước dưới chân chậm lại một chút, con đường lùi về cửa Thiên Tốn đã bị số lượng đông đảo quái vật màu đen chặn lại, những con quái vật màu đen kia chen chúc tới, cho dù là Tà Thần cũng không khỏi lùi về phía sau!

Rất nhiều Thần Tướng bên trong cửa Thiên Tốn cũng thấy cảnh tượng này.

“Hình như vị Thần Tướng tên là Tà Thần kia không về được?”

“Có cần giúp hắn ta không!”

“Để hắn ta tự sinh tự diệt đi…”

Tà Thần đã để lộ thực lực cường đại bên trong cửa Thiên Tốn, nhưng tính cách của hắn ta đã định trước là khiến người ta khó mà ưa nổi, những Thần Tướng kia chinh chiến nhiều năm trên chiến trường phần nhiều là kính sợ Tà Thần theo bản năng, đương nhiên bọn họ không muốn ra tay cứu giúp.

Sau khi trở thành Đạo Luyện Phân Thể, Tà Thần trở nên cực kỳ cẩn thận, ít nhất ở trong đầu hắn ta không thể xuất hiện bất kỳ ý nghĩ nào liên quan đến chuyện làm phản La Chinh.

Nhưng trong hỗn chiến, Tà Thần làm ra một phản ứng rất tự nhiên, lợi dụng những con quái vật màu đen này kéo giãn khoảng cách với La Chinh!

Ở bên trong khoảng cách nhất định, La Chinh có thể tùy ý điều khiển Tà Thần, dưới một suy nghĩ của hắn, Tà Thần cũng chỉ có thể đứng im tại chỗ không cách nào nhúc nhích, nhưng khoảng cách của Đạo Luyện Phân Thể không phải xa vô hạn, nhất định sẽ có một cực hạn.

Bây giờ bị những con quái vật màu đen này truy đuổi lại là một cơ hội để Tà Thần đo khoảng cách này!

“Gừ gừ gừ…”

Những con quái vật màu đen kia vung chân đuổi theo Tà Thần, người Tà Thần nhẹ như chim yến, dán sát mặt đất bay về phía trước.

Mỗi khi lướt qua một khoảng cách nhất định, Tà Thần sẽ rút ra số lượng thần quân lực nhất định từ thế giới trong cơ thể của La Chinh. Thân là Đạo Luyện Phân Thể, Tà Thần có thể lấy được thần quân lực từ La Chinh, hơn nữa những thần quân lực này được rút ra từ Văn Minh Chi Khí của văn minh Thiên Chấp.

Ở trong phạm vi La Chinh có thể điều khiển mình, đương nhiên Tà Thần có thể liên tục rút lấy thần quân lực.

Một khi Tà Thần không thể rút ra thần quân lực, điều đó chứng tỏ hắn ta đã thoát khỏi lòng bàn tay La Chinh.



Hắn nằm rạp sau lưng một con Thi Linh Kim Ô nghỉ ngơi một lát, điều khiển nhiều Thi Linh Kim Ô như vậy cũng không phải là một chuyện đơn giản.

Sau hai lần giao đấu với Phượng Nữ, La Chinh dứt khoát trả quyền điều khiển lại cho Đế Tuấn.

Ở trong tay Đế Tuấn, những con Thi Linh Kim Ô này tỏ ra linh hoạt hơn nhiều.

“Phừng!”

Phượng Nữ triệu ra một ngọn lửa nóng rực.

Ngọn lửa cỡ này chỉ sợ ngay cả đám người Thu Âm Hà cũng khó mà chịu được, nhưng bị từng lớp Thi Linh Kim Ô bao vây, hoàn toàn không có một ngọn lửa nào chui ra được.

Có lẽ lửa giận công tâm, nàng ta lại quên mất La Chinh căn bản không sợ lửa.

“Hửm?”

Lúc La Chinh nghỉ ngơi lại phát hiện Tà Thần đang chạy như điên về phía Đông.

Ý niệm của hắn chợt lóe lên đã giáng lâm xuống trong đầu Tà Thần.

Thông qua tầm nhìn của Tà Thần, hắn lập tức nhìn thấy mấy chục con quái vật màu đen dáng người vặn vẹo!

Những con quái vật màu đen này được sinh ra từ thế giới giáng lâm?

La Chinh đọc ký ức của Tà Thần, đồng thời phát hiện lúc Tà Thần bị quái vật màu đen truy đuổi thỉnh thoảng lại rút ra một ít thần quân lực, hành động như vậy hơi kỳ lạ.

“Không được đi về hướng Đông nữa, giết những con quái vật màu đen này rồi trở về bên cạnh ta”

Mệnh lệnh La Chinh hạ xuống quanh quẩn ở trong đầu Tà Thần, sau đó hắn rời khỏi đầu Tà Thần.

Tà Thần cắn chặt răng, thân thể cứng ngắc đứng đờ tại chỗ.

Sâu trong nội tâm hắn ta tự nói với mình, e rằng đây là cơ hội duy nhất để hắn ta chạy trốn!

Nhưng căn bản hắn ta không thể không nghe theo mệnh lệnh của La Chinh!

“Vèo vèo vèo vèo vèo…”

Tà Thần vung tay lên, từng miếng lệnh bài hình thoi đánh về phía những con quái vật kia.

“Ầm ầm ầm ầm…”

Mỗi một miếng lệnh bài hình thoi đều nổ tung trên đầu những con quái vật kia.

Nhưng những con quái vật màu đen này lại bất tử bất diệt, cho dù nổ nát bọn chúng vẫn có thể khôi phục lại như thường.

Mà hình dáng của những con quái vật màu đen sống lại hình như to hơn một chút, dường như sức mạnh tích chứa trong cơ thể con quái vật cũng lớn hơn một ít.

“Những con quái vật màu đen này còn phát triển?”

Lông mày Tà Thần nhướng lên, sâu trong lòng lại có một suy nghĩ.

Hắn ta không chút do dự, thân thể lộn vòng trên không trung, từng miếng lệnh bài hình thoi lại nổ tung về phía những con quái vật màu đen kia.

“Ầm ầm ầm…”

Tà Thần không ngừng cho nổ, những con quái vật màu đen đó cũng không ngừng chết rồi sống lại, mà sau mỗi một lần chết rồi sống lại, thực lực của bọn chúng cũng cường đại hơn!

Lúc này trên mặt Quỷ Linh ở vùng đất trung tâm phía xa cũng hiện lên vẻ nghi hoặc.

Thế giới giáng lâm của Quỷ Linh có tên là thế giới Huyễn Đình, một khi những con yêu quái Huyễn Đình kia xuất hiện sẽ bất tử bất diệt, sau khi bị giết chết cũng sẽ sống lại, sau khi sống lại cũng sẽ không ngừng lớn mạnh!

Loại lớn mạnh đó căn bản là không có điểm dừng.

Sau khi phát hiện ra đặc điểm này của yêu quái Huyễn Đình, gần như tất cả đối thủ đều dừng công kích đối với chúng lại, dù sao đánh chết yêu quái Huyễn Đình chỉ khiến chúng gia tăng sức mạnh.

Nhưng cách đó mấy trăm dặm, có người lại đánh chết yêu quái Huyễn Đình của gã hết lần này đến lần khác, mà đám yêu quái Huyễn Đình này cũng đang nhanh chóng lớn lên!

Quỷ Linh nào biết, Tà Thần chẳng qua chỉ thực hiện theo lệnh của La Chinh một cách máy móc, đồng thời cũng chỉ tính thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận