Bách Luyện Thành Thần

Chương 2014: Kiếm Cốt, Kiếm Tâm

Nhìn thấy hào quang chiếu từ nóc động xuống, trên mặt La Chinh lộ ra nụ cười“Hóa ra đây chính là phương pháp mà Kiếm tộc cứu người…”

Kiếm tộc không thể phái người vào trong vùng đất tuyệt sát để cứu người. Hơn nữa ở đây có hơn một vạn chân thần cấp cao, nếu thực sự xảy ra chuyện thì cũng chẳng thể cứu kịp hết được.

Nhưng phương pháp của người Kiếm tộc rất đơn giản.

Trực tiếp đập vỡ hốc cây ở bên trên, để cỗ khí tức của vùng đất không chiến tranh kia tràn xuống, bao phủ trên người vị chân thần cấp cao bị thương kia. Cứ như vậy, đương nhiên những con côn trùng kia không còn cách nào công kích nữa.

Sau khi nóc động bị đập vỡ, một người của Kiếm tộc từ bên trên nhảy xuống, tóm lấy vị chân thần cấp cao kia bằng một tay, sau đó rời khỏi hốc cây bằng đường cũ.

Nhưng không phải tất cả chân thần đều may mắn được cứu như vậy.

Đúng như Kiếm Lục nói, trong vùng đất tuyệt sát có nguy hiểm chết người.

Một gã chân thần cấp cao đang bay lượn, độn thổ ở bên trong, bất thình lình, có một con bọ cánh cứng màu đen chui ra từ bên cạnh, sừng nhọn trên đỉnh đầu của con bọ cánh cứng màu đen này xuyên thủng đầu của gã chân thần cấp cao kia, đính gã trên vách động.

Thậm chí gã chân thần cấp cao kia còn chưa kịp kêu lên tiếng nào, toàn thân xụi lơ gục xuống. Đương nhiên, gã không có cơ hội bẻ gãy kiếm lệnh, chết ngay tại chỗ…

Nhóm chân thần thấy cảnh này, trong lòng đều cảm thấy kinh hãi. Dưới tình huống như vậy, bọn họ chỉ có thể tăng nhanh tốc độ để tiến lên phía trước.

“Những con côn trùng này thực sự hơi phiền phức…”

Ánh mắt La Chinh hơi khựng lại một chút, hắn cũng lập tức lao về phía trước.

Căn cứ vào sự hiểu biết tình huống lúc này của hắn, sau khi thông qua đợt sàng lọc thứ hai là có thể tham gia vòng Đạo Tranh cuối cùng.

Nếu như đúng như lời của Tịnh Vô Huyễn nói, nhất định Vũ Thái Bạch sẽ xuất hiện cùng La Yên.

Hắn không hứng thú với Đạo Tranh cho lắm, nhưng dù thế nào hắn cũng phải qua được lần sàng lọc này.

“Vèo”

La Chinh hóa thành luồng sáng lần thứ hai, lao nhanh về phía trước.

“Vù vù….”

Hắn vừa chạy thêm được hơn mười dặm đường thì nghe thấy trên đỉnh đầu truyền đến tiếng vo ve.

La Chinh theo phản xạ, xoay người một cái.

“Vèo, vèo, vèo, vèo…”

Có chừng mười luồng sáng đen bắn về phía La Chinh.

“Phập, phập, phập, phập, phập, phập…”

Sừng nhọn trên đầu của bọ cánh cứng màu đen cắm vào vách động.

Đám bọ cánh cứng màu đen này không đóng được La Chinh lên vách động, rối rít rút sừng nhọn ra, giương cánh đuổi theo La chinh lần nữa, không chịu buông tha.

“Vù vù…”

Mắt thấy những con bọ cánh cứng màu đen này càng lúc càng gần mình, La Chinh xoay người một cái, lực lượng trong cơ thể cuộn trào mãnh liệt phát ra ngoài, từng ánh quyền lóe lên.

“Rầm, rầm, rầm, rầm”

Cho dù đã sử dụng gần năm phần lực lượng của bản thân, La Chinh cũng không thể làm vỡ lớp vỏ của đám bọ cánh cứng màu đen này.

Nhưng sức mạnh khổng lồ kia lại đánh văng những con bọ cánh cứng này ra.

Cùng lúc đó, La Chinh mượn sức đẩy của luồng sức mạnh này, lao về phía trước lần thứ hai. Một loạt động tác như nước chảy mây trôi, những con bọ cánh cứng màu đen này chẳng có cách nào bắt được hắn.

Một đám chân thần cấp cao vội vội vàng vàng bay vút qua, thấy loạt động tác thuần thục của La Chinh, cũng rối rít liếc mắt nhìn.

***

*Waka là đơn vị duy nhất nắm giữ bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần tại Việt Nam. Các cá nhân, tổ chức có hành vi sao chép, đăng tải tác phẩm dưới mọi hình thức đều là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Bên ngoài vùng đất tuyệt sát.

Bên trên thân chủ có một cành cây nhỏ dài đang mọc ra.

Cành cây này đang không ngừng uốn lượn, giống như hình nén nhang muỗi, cuốn thành một cái sân khấu thuần thiên nhiên ở trên cao.

Kiếm Lục đứng ở trên cái sân khấu này, mắt nhìn xuống phía dưới.

Vùng đất tuyệt sát là một đường hầm hẹp dài được đặc biệt xây dựng cho người Kiếm tộc tu hành, lối đi này kéo dài trăm dặm ở bên trong Nhược Mộc.

Đứng ở cái sân khấu mà Kiếm Lục đang đứng, kết hợp với con mắt quan sát của Kiếm tộc, có thể quan sát bao quát toàn bộ hành trình.

Hơn nữa, phía dưới còn có hơn vạn người của Kiếm tộc rải rác bên ngoài Nhược Mộc, đợi lệnh bất cứ lúc nào. Nếu có người nào bẻ gãy kiếm lệnh, phát ra tín hiệu cầu cứu, người của Kiếm tộc sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để đập vỡ vỏ Nhược Mộc, cứu chân thần ở bên trong ra.

Ánh mắt của Kiếm Lục từ đầu tới cuối đều tập trung trên người La Chinh.

Nói thật, xem một gã chân thần cấp thấp xông về phía trước trong vùng đất tuyệt sát, thực sự là một loại thể nghiệm vô cùng vi diệu…

Kiếm tộc tạo ra hơn trăm vùng đất tuyệt sát tương tự ở bên trong Nhược Mộc.

Có một số vùng đất tuyệt sát rỗng tuếch, chẳng có chút nguy hiểm nào. Mục đích tạo ra nơi đó chỉ là để người của Kiếm tộc ở trong đó cảm ngộ một mặt khác của chân ý của đạo.

Nhưng có một số vùng đất tuyệt sát lại vô cùng hung hiểm.

Bên trong thân chủ Nhược Mộc khổng lồ này, tồn tại một vài thứ cực kỳ nguy hiểm.

Mặc dù Kiếm tộc chiếm giữ Nhược Mộc nhiều năm như vậy, nhưng thực tế cũng không hiểu rõ Nhược Mộc như bên ngoài vẫn nghĩ.

Cho tới nay, vẫn còn một số hung vật thần bí ký sinh ở trong cơ thể Nhược Mộc. Có một số vùng đất tuyệt sát, cho dù đại viên mãn đi lại trong đó cũng vô cùng nguy hiểm.

Vùng đất tuyệt sát được dùng cho lần sàng lọc này, bình thường được dùng cho chân thần cấp cao tu luyện.

Vì nó gần với phía ngoài của Nhược Mộc nên khi gặp nguy hiểm, chỉ cần động tác đủ nhanh, bẻ gãy kiếm lệnh là có thể nhận được cứu viện nhanh nhất.

Nhưng đối với chân thần cấp thấp và chân thần cấp trung mà nói, vùng đất tuyệt sát này là nơi cực kỳ nguy hiểm.

“Không hổ là tên tiểu tử có thể khuấy động đảo nổi, thực lực bậc này… đệ tử ưu tú nhất Kiếm tộc ta, e rằng thực lực còn thua xa hắn” Kiếm Lục đưa ra đánh giá như vậy. Nếu lúc trước, ông ta nghe đồn vẫn hơi nghi hoặc một chút, bây giờ ông ta đã hiểu rõ. Tin tức bên đảo nổi truyền về nói La Chinh biến mất không hề khoa trương chút nào.

Đúng lúc này, cách đó không xa lại có hai bóng hình xám, trắng lao nhanh tới, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Kiếm Lục.

Hai người đột nhiên xuất hiện này cũng là hai người có tu vi đại viên mãn.

Một người có dáng dấp trung niên khoảng bốn mươi mấy tuổi, có một vòng râu mép nhỏ xung quanh miệng, vẻ mặt ôn hòa. Người này là một trong số chấp kiếm trưởng lão “Kiếm Tâm”.

Người còn lại là một ông lão có tướng mạo hung ác, nham hiểm, vẻ mặt lãnh đạm. Người này cũng là một trong các chấp kiếm trưởng lão, tên là “Kiếm Cốt”.

“Vòng sàng lọc thứ hai bắt đầu rồi phải không?” sau khi Kiếm Tâm bước lên sân khấu hình tròn trên cao, trên mặt nở nụ cười hỏi Kiếm Lục.

“Hừ, đặt hy vọng trên người một đám cỏ cây, bản thân cũng rất ngu xuẩn” Kiếm Cốt lạnh lùng nói.

Kiếm Lục khẽ cười nói: “Đây mới là đợt chân thần thứ nhất mà thôi. Năm nay, chân thần tham gia đợt sàng lọc thứ hai này, dự là sẽ nhiều hơn mấy lần so với năm vừa rồi, tinh anh được sàng lọc ra hẳn sẽ nhiều hơn một chút…”

“Nhiều gấp trăm lần cũng vô dụng. Thứ được sàng lọc, chọn lựa trong đống rác rưởi thì vẫn chỉ là một đống rác mà thôi” Giọng điệu của Kiếm Cốt chẳng khách khí chút nào.

Chẳng qua, dường như Kiếm Lục đã quen thuộc tính khí thối tha của Kiếm Cốt, nên chẳng hề buồn bực.

Mặc dù Kiếm Cốt nói như vậy, nhưng vẫn xoay người lại hỏi: “Trong vạn chân thần ở đợt thứ nhất này, có người nào có biểu hiện tạm được không?”

Kiếm Lục lắc đầu, giả vờ tỏ ra đau đớn nói: “Rất bình thường, đều rất bình thường”

“Thấy chưa, ta đã nói rồi, thứ sàng lọc từ trong rác rưởi ra vẫn là rác rưởi mà thôi” Kiếm Cốt càng vênh váo hơn.

Nghe thế, Kiếm Lục bỗng nhiên lộ ra một nụ cười bỡn cợt: “Chẳng qua, thật ra ta đã tìm được một tên tiểu tử rất thú vị trong đó”

Người có thể làm Kiếm Lục cảm thấy hứng thú cũng không nhiều.

Kiếm Tâm và Kiếm Cốt tức khắc cảm thấy hứng thú, gần như đồng thanh hỏi: “Ai vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận