Bách Luyện Thành Thần

Chương 3291: Mục tiêu, Hồn thành

Nguyên Thủy Thiên Tôn đã hiểu hết mọi chuyện từ đầu tới cuối, không hạ mệnh lệnh khác cho Khương Tử NhaChuyện trong không gian Tắc San đã vượt qua dự đoán của Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Một mặt ông cần thời gian tiêu hóa những gì mình được chứng kiến, một mặt khác, việc thăm dò thế giới Huyền Lượng vẫn phải giao cho Khương Tử Nha và La Niệm, các khí hồn như bọn họ cũng không giúp được gì nhiều.

Còn Trái Tim Cực Hạn kia từng là tín vật Bỉ Ngạn cường đại nhất, La Chinh cũng thử dung nạp.

Theo lý thuyết, Trái Tim Cực Hạn được lấy từ thế giới Huyền Lượng đưa vào không gian Tắc San, lấy chân ý Tam Linh Kiến Vật để dung nạp, nhưng cuối cùng lại thất bại.

Nguyên nhân thất bại, cả La Chinh và Khương Tử Nha đều không thể nói rõ.

Dù sao La Chinh cũng là người đầu tiên dung nạp tín vật Bỉ Ngạn trong không gian Tắc San, vấn đề có thể đến từ chân ý Tam Linh Kiến Vật hay là không gian Tắc San, cũng có thể là do bản thân Trái Tim Cực Hạn.

Khương Tử Nha vô cùng thất vọng, dù sao mục đích của ông cũng là xem không gian Tắc San như một Bỉ Ngạn khác.

La Chinh lại không để ý tới việc này. Với năng lực hiện tại của hắn thì không cách nào phát huy ba món Văn Minh Chi Khí tới cực hạn, cho dù thật sự dung nạp Trái Tim Cực Hạn thì cũng không giúp được gì nhiều cho hắn. Việc hắn cần làm cấp bách lúc này là leo lên tầng Bỉ Ngạn cao hơn.

Mấy ngày sau, La Chinh rời khỏi không gian Tắc San.

La Chinh rời đi, các khí hồn cũng phải rời đi, những thân thể Khương Tử Nha nặn cho bọn họ đứng sừng sững trong cung điện như những pho tượng.

La Niệm ở lại không gian Tắc San, Thánh Nữ Lưu Hoa Tông cũng ở lại cùng cậu, lời hứa của La Chinh đối với La Niệm đến nay mới được thực hiện.

Cho dù như vậy, trong lòng La Chinh vẫn lo sợ bất an. Hắn nói với Ninh Vũ Điệp rằng La Niệm được một cường giả Nhân tộc nhìn trúng, nhận làm đồ đệ, phải bế quan một thời gian.

Nếu sau này Ninh Vũ Điệp biết hắn lừa nàng, không biết sẽ đối xử với hắn bằng thái độ như thế nào…



Dọn dẹp một khoảng thời gian, Thái Nhất Thiên Cung dần dần khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.

Long thành bị tổn hại đã khôi phục như lúc đầu, mà Thái Đích Cung lại được xây dựng lại ở nơi khác.

Bởi vì tộc Hữu Hùng công phá Long Nhai, khiến Long Nhai phía Đông Nam ngo ngoe rục rịch, Hà Trì thay thế Lâm Như Uyên đã bỏ mạng, dẫn người trấn thủ Long Nhai, bảo vệ phía Đông Nam Trung Thần Châu.

Trong khoảng thời gian này, Nhân tộc trong Trung Thần Châu đều lo lắng khủng hoảng, một vài cường giả thực lực cường đại lựa chọn dọn tới Lê Sơn.

Xét về thực lực chỉnh thể, Lê Sơn mạnh hơn Thái Nhất Thiên Cung một bậc.

Tộc Hữu Hùng và tộc Thần Nông, bên nào muốn ra tay với Lê Sơn cũng phải suy xét năng lực của bản thân.

Đối mặt với lần di dân này, các cường giả cấp cao của Thái Nhất Thiên Cung không hề ngăn cản.

Chim khôn chọn cây lành mà đậu, bọn họ cũng không ép Nhân tộc trong Trung Thần Châu ở lại. Một mặt khác, ngay cả nhóm người Cam Cao Hàn, Ninh Hư Viễn cũng muốn dọn toàn bộ lực lượng đầu não của Thái Nhất Thiên Cung tới Lê Sơn tạm lánh!

Chỉ chờ lão Anh và Đông Hoàng tỉnh lại, đương nhiên có thể trở về Trung Thần Châu!

Đây là lựa chọn lý trí nhất, nhưng một khi các cường giả Thiên Cung “bỏ chạy” khỏi Trung Thần Châu thì chẳng khác nào Thái Nhất Thiên Cung giải tán, dù sao Thiên Cung cũng là cơ nghiệp Đông Hoàng tiêu tốn vô số năm mới thành lập được, bọn họ không dám ra quyết định thay Đông Hoàng!

Cam Cao Hàn, Ninh Hư Viễn, Thu Âm Hà, Lâm Chiến Đình thảo luận kịch liệt, cuối cùng vẫn lựa chọn ở lại bảo vệ Trung Thần Châu, sau đó Cam Cao Hàn thay thế Đông Hoàng, hạ chiếu lệnh cho Trung Thần Châu.

Thông qua chiếu lệnh, thông báo về tình hình chiến đấu với tộc Kim Ô, đồng thời thông báo Lê Sơn sẽ tiến hành viện trợ bất cứ lúc nào, lúc này mới có thể trấn an tinh thần hoảng loạn của người dân trong Trung Thần Châu.

La Chinh không quan tâm tới chuyện trong phạm vi Nhân tộc cho lắm, dù hắn trưởng thành trong Thiên Cung nhưng Thiên Cung cũng không phải do hắn thành lập.

Nghe Phượng Ca nói, lúc nàng cho rằng mình nhất định phải chết thì đã đốt cháy Chân Ngộ Thiên, La Chinh lại viết cho nàng một bản khác.

Sau khi lấy được Chân Ngộ Thiên, Cam Cao Hàn cũng cực kỳ kinh ngạc, trong thời kỳ đặc thù này quả thực không cần phải che giấu, phải phổ biến Chân Ngộ Thiên cho Thiên Cung.

Nhưng nếu ai trong Thiên Cung cũng biết Chân Ngộ Thiên thì chẳng được mấy ngày Chân Ngộ Thiên sẽ bị lưu truyền ra ngoài, tộc Hữu Hùng, tộc Thần Nông, thậm chí các thế lực siêu cấp khác đều có rất nhiều người tu luyện chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng…

Vì thế Cam Cao Hàn đã định ra một quy tắc, mỗi một người được đọc Chân Ngộ Thiên đều có cơ hội đề cử và chỉ có thể đề cử người mà mình tin tưởng, hơn nữa trong lúc đọc phải lấy tâm ma ra thề không được tiết lộ ra ngoài, như vậy, trong một thời gian ngắn, Chân Ngộ Thiên chỉ lưu truyền trong phạm vi nhỏ.



Tại Thập Thất Trọng Thiên, La Chinh và Phượng Ca lại xuất hiện một lần nữa.

Trải qua một trận chiến với tộc Kim Ô, mục tiêu của hai người đều trở nên rõ ràng. Muốn tiến vào Tam Thập Tam Trọng Thiên thì phải vào Hồn thành trước, sau đó lại vào vùng đất Kiếp Cốt. Hồn thành nằm trong Nhị Thập Cửu Trọng Thường Dung Thiên, với tu vi linh hồn Điện Hồn Chí Cực của hai người, vào Nhị Thập Cửu Trọng Thiên không thành vấn đề.

Cho dù trong Thập Thất Trọng Thiên có một vài thần miếu, nhưng cũng không có sức hấp dẫn đối với hai người bọn họ.

Thông qua vòng sao màu trắng, La Chinh và Phượng Ca hóa thành hai tia sáng màu trắng lao thẳng về phía trước…

Thập Bát Trọng Thiên là một cánh đồng băng nửa trong suốt, lớp băng dày phủ lên những bí mật xa xưa, trước đây có rất nhiều văn minh cấp chúa tể đều định cư ở Thập Bát Trọng Thiên, sau đó phần lớn văn minh đều biến mất trong dòng chảy lịch sử, một vài văn minh bị đào thải, một vài văn minh thì bị giết chết.

La Chinh và Phượng Ca đi qua cánh đồng băng một khoảng khá xa mới tìm được vòng sao đi tới Thập Cửu Trọng Thiên, một lần nữa bay lên trên.

Thập Cửu Trọng Thiên…

Vừa ra khỏi vòng sao, tiếng gió phần phật đã gào thét bên tai.

Trong Thập Cửu Trọng Cực Phong Thiên, gió lốc quanh năm không ngừng nghỉ, trước tầm mắt chỉ có cát vàng mênh mông.

Vòng sao của Thập Cửu Trọng Thiên cách đó không xa, Phượng Ca đi trước dẫn đường, chỉ một nén nhang đã tìm được.

Một vài dương hồn loài người ở gần vòng sao đánh giá hai người, không biết những dương hồn này có lai lịch gì, có lẽ vì kiêng dè thân thể xác thịt của La Chinh và Phượng Ca, cũng có thể là nhìn ra lai lịch của hai người, bọn họ chỉ chỉ trỏ trỏ một chút rồi vội vàng thoát khỏi Bỉ Ngạn.

Ngay khi hai người đang định bước vào vòng sao, tiến vào Nhị Thập Trọng Thiên thì bước chân La Chinh bỗng khựng lại.

Lúc hắn vừa tới thế giới mẹ không lâu đã từng tìm được một chiếc Chìa Khóa Bỉ Ngạn trong mồ chôn di vật của Đạo Kiếm Cung, chiếc Chìa Khóa Bỉ Ngạn này có thể mở ra thần miếu trong Thập Cửu Trọng Thiên.

Nhưng hiện tại, chỉ một ngôi thần miếu bình thường đã không có quá nhiều sức hấp dẫn đối với La Chinh, tín vật Bỉ Ngạn kia có thể giao cho Sầu Tuẫn thăm dò.

Suy nghĩ rõ ràng việc này rồi, hắn liền cùng Phượng Ca bước vào vòng sao…

Nhị Thập Trọng Hiếu Mang Thiên…

Nhị Thập Nhất Trọng Thái Ông Thiên…

Nhị Thập Nhị Trọng Vô Tư Thiên…

Cảnh sắc mỗi một trọng thiên trong Bỉ Ngạn đều khác biệt rất lớn. Nếu đổi thành người bình thường, mỗi lần đặt chân lên một trọng thiên đều là một đột phá to lớn, nhưng đối với La Chinh và Phượng Ca thì chỉ cần tìm được vòng sao là có thể tiếp tục tiến lên trên.

Không lâu sau, hai người đi tới Nhị Thập Bát Trọng Cấm Thượng Thiên, lên một tầng nữa chính là Thường Dung Thiên – nơi có Hồn Thành, nhưng lúc tới Nhị Thập Bát Trọng Cấm Thượng Thiên, đường đi vốn thuận lợi suôn sẻ lại xuất hiện trở ngại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận