Bách Luyện Thành Thần

Chương 3069: Tộc Thiên Lang được khâm định(*)

(*) Khâm định: Được bên trên chỉ định, ban cho một chức vụ gì đóV

ô Ưu Vương đã nhắc nhở La Chinh rằng hắn nhất định phải giúp tìm ra Nhân tộc Bỉ Ngạn, nhưng từ khi La Chinh tiến vào Bỉ Ngạn đến nay vẫn chưa bao giờ nghe nói trong Bỉ Ngạn có tồn tại Nhân tộc. Trước đây Thanh Ngọc Chi Linh từng đến Bỉ Ngạn ở tầng cao hơn nhưng cũng chưa từng biết có Nhân tộc tồn tại trong Bỉ Ngạn.

Song, theo ý của Vô Ưu Vương thì Nhân tộc sinh ra trong hỗn độn vòng này không phải chuyện ngẫu nhiên, mà là một sự sắp xếp tất nhiên. Nhân tộc sinh ra có nghĩa là Nhân tộc Bỉ Ngạn tồn tại.

Văn minh Nhân tộc là văn minh cấp Chúa tể số 77, cách văn minh Thanh Ngọc biết bao nhiêu là năm tháng. Trong quãng thời gian dài đằng đẵng ấy, chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Muốn tìm được đáp án thì chỉ có thể hỏi các Chí cường giả Nhân tộc.

La Chinh vốn định quay về Thái Nhất Thiên Cung rồi cầu kiến Đông Hoàng, nhưng bây giờ hắn đã gặp được Nữ Oa, đây là lúc thích hợp để đưa vấn đề này ra.

Khi La Chinh vừa hỏi câu ấy, vẻ mặt Nữ Oa bỗng thay đổi. Trên gương mặt vốn dịu dàng như nước bỗng lóe lên tia sáng trắng ẩn chứa một loại cảm xúc kỳ lạ nào đó.

“Sao ngươi lại hỏi câu này?” Nữ Oa nhìn chằm chằm La Chinh và hỏi.

La Yên đứng cạnh chớp chớp mắt. Nàng đã ở cạnh Nữ Oa nương nương khá lâu rồi nhưng đây là lần đầu tiên cảm nhận được cảm xúc của Nữ Oa nương nương bị dao động.

Câu hỏi này của ca ca lạ lắm à? Trong Bỉ Ngạn có đủ loại chủng tộc thì cũng có khả năng sinh ra Nhân tộc chứ?

“Ta muốn chứng thực” La Chinh đáp mà mặt không thay đổi.

Khi còn chưa lấy được đáp án chính xác, La Chinh không muốn để lộ chuyện về Vô Ưu Vương.

“Chỉ vì tò mò thôi ư?” Nữ Oa lại hỏi: “Hay còn vì nguyên nhân nào khác?”

“Không chỉ vì tò mò mà đúng là còn có nguyên nhân khác nữa, thậm chí còn liên quan đến chân ý của đạo mà ta thi triển ra” La Chinh đưa tay ra, năng lượng ba màu đỏ vàng lam xoay tròn và dâng lên trong lòng bàn tay hắn.

Năng lượng này cứ xoay mãi không ngừng, dần dần hình thành một pho tượng nho nhỏ mang dáng hình của La Yên.

“Ồ! Ca ca có thể tạo ra một vật từ hư không!”

La Yên đến Lê Sơn đã học được rất nhiều kiến thức, chỉ liếc nhìn một cái là nàng liền nhận ra sự bất phàm trong chiêu này.

Lúc La Chinh đối đầu với Tà Thần đã từng sử dụng chân ý Tam Linh Kiến Vật, nhưng Hư Không Tạo Vật vẫn còn ở giai đoạn hào nhoáng bên ngoài, không thể nào mang ra ngăn địch được.

Trong mắt Nữ Oa cũng lóe lên vẻ kinh ngạc, nàng nhìn chằm chằm pho tượng trong tay La Chinh, hai mắt lập lòe phát sáng.

Khi dùng một vài tín vật Bỉ Ngạn đặc biệt cũng có thể tạo vật từ hư không, thậm chí còn tạo ra món đồ có uy lực rất mạnh, nhưng kiểu làm này vẫn chưa hoàn toàn là tạo vật từ hư không đúng nghĩa. Phương pháp này vẫn có hạn chế rất lớn, không thể nào thi triển dễ dàng như La Chinh được.

“Nếu Nữ Oa nương nương biết tin tức liên quan tới Nhân tộc ở Bỉ Ngạn thì La Chinh mới có thể nói ra lai lịch của loại chân ý của đạo này. Còn nếu Nữ Oa nương nương không biết rõ tình hình thì xin thứ cho La Chinh không thể giải đáp” La Chinh nghiêm túc nói.

Lời dặn của Vô Ưu Vương cũng chính là sứ mệnh của La Chinh, hắn đã đáp ứng Vô Ưu Vương rồi nên đương nhiên sẽ không thất hứa.

La Chinh nói xong thì đưa pho tượng cho La Yên đứng ở bên cạnh.

La Yên cầm lấy pho tượng ngắm nghía thật lâu. Pho tượng này giống nàng y hệt nên đương nhiên nàng rất thích.

Nữ Oa thấy La Chinh nói kiên quyết như thế thì khẽ cong môi. Đã bao năm rồi nàng chưa được thấy tiểu bối nào dám giữ vững lập trường trước mình đến thế, không hổ là nhóc con được sinh ra từ Lục Văn Định Huyết Bí Chủng, tính kiên định hệt như Binh Chủ kia.

Gió lớn nổi lên, biển mây ở đằng xa cuộn trào như sóng lớn, đứng trên đài phỉ thúy có thể thu hết cảnh quan tráng lệ ấy vào mắt.

Nữ Oa ngắm nhìn phương xa, chợt nói: “Nhân tộc sinh ra trong vòng hỗn độn này không phải là ngẫu nhiên…”

“Quả nhiên” Trái tim La Chinh đập mạnh một nhịp. Lời của Nữ Oa khớp với Vô Ưu Vương.

“Trên thực tế, không chỉ có Nhân tộc không phải ngẫu nhiên mà các thế lực siêu cấp khác như Nhĩ Thử, Ly Uyên… cũng không phải” Nữ Oa chợt chuyển đề tài: “Nếu Bỉ Ngạn không can thiệp vào hỗn độn thì trong hỗn độn vòng này đã cho ra đời văn minh cấp Chúa tể rồi”

“Văn minh cấp Chúa tể…”

Sau bao chuyện trải qua, La Chinh đã biết rõ văn minh cấp Chúa tể hùng mạnh cỡ nào.

Tâm Cụ Nhãn Ma, văn minh Thanh Ngọc, đây đều là văn minh làm chủ một hỗn độn…

Nhưng trong hỗn độn vòng này, rất nhiều đại tộc hình thành thế chân vạc, từ đầu đến cuối vẫn không có một thế lực siêu cấp nào có thể trỗi dậy và chiếm lấy vị trí thống trị, càng kém xa thế lực cấp Chúa tể.

“Rốt cuộc là can thiệp kiểu gì?” La Chinh ngạc nhiên nói.

“Chính là cưỡng ép nhét văn minh không thuộc về hỗn độn vòng này vào. Ý ta chính là các thế lực như Nhĩ Thử, Kim Ô, Ly Uyên và cả Nữ Oa bọn ta, nếu không có sự hiện diện của chúng ta thì tộc Thiên Lang đã là kẻ thống trị hỗn độn” Nữ Oa nói thêm.

“Tộc Thiên Lang thống trị hỗn độn!” Đồng tử La Chinh co lại: “Sao có thể?”

Trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới, La Chinh đã nhìn thấy tộc Thiên Lang rồi. Chủng tộc này có thể được xem là đại tộc nhưng không thể nào là thế lực siêu cấp.

Nữ Oa nở một nụ cười bất đắc dĩ: “Vì tộc Thiên Lang là văn minh cấp Chúa tể được khâm định trong hỗn độn vòng này. Đáng tiếc, sự xuất hiện của chúng ta đã đè ép tộc Thiên Lang đến tột độ, khiến họ không thể nào lớn mạnh nổi…”

“Khâm định một văn minh cấp Chúa tể, chuyện này…” La Chinh quá đỗi kinh ngạc bèn hỏi thầm trong đầu: “9527, sao ngươi lại không biết loại chuyện này?”

9527 là cổ thần Hỗn Độn, là sinh linh tồn tại trong hỗn độn vòng trước, là cổ thần đã vượt qua một vòng hỗn độn mà ngay cả chút tin tức này còn không biết, La Chinh cảm thấy rất quái lạ.

“Không cần hỏi nó, dù gì nó cũng chỉ là một luồng phân hồn mà thôi, không sở hữu toàn bộ ký ức của ‘Tịch’” Nữ Oa cười mỉm với La Chinh rồi nói.

Nụ cười của nàng cực kì động lòng người, có vẻ nhẹ nhàng ngây thơ của thiếu nữ tám chín tuổi, lại có vẻ xấu hổ cùng hoạt bát của thiếu nữ mười mấy tuổi, mà còn có cả nét cơ trí và ung dung của một nữ thần. Chỉ trong nháy mắt, từ trên người nàng, người ta có thể cảm nhận được một cô gái từ lúc sinh ra đến khi già đi là như nào.

“Ngài… Nữ Oa nương nương, nhìn trộm linh hồn của ta…” La Chinh thoáng xấu hổ.

Những tồn tại như Nữ Oa và Vô Ưu Vương đúng là không thích có người thầm núp trong bóng tối nghe lén bọn họ nói chuyện, nhất là Vô Ưu Vương, ông thậm chí còn bức ép cả hai người phải xuất hiện.

“Ta không nhìn trộm, chỉ là ta có thể cảm nhận và đọc hiểu gợn sóng ý thức của ngươi mà thôi” Nữ Oa dịu dàng nói.

“Nữ Oa nương nương không chỉ có thể đọc hiểu thần thức mà ngay cả chân nguyên truyền âm cũng không gạt được nàng” La Yên ở một bên nhắc nhở ca ca.

Thực ra, Nữ Oa quả thực có thể đọc được suy nghĩ của La Chinh. Ký ức mà nàng muốn, La Chinh không thể nào gạt được, chẳng qua nàng không làm vậy mà thôi.

“Trong thời kỳ thượng cổ của hỗn độn vòng này, đúng là Nhân tộc chỉ có một nhánh, và sự ra đời của Nhân tộc quả thực có liên quan đến ta và ca ca ta”

Ánh mắt Nữ Oa dần sâu lắng, tựa như nàng đã quay về giai đoạn hoang sơ thuở hỗn độn vừa sinh ra kia, giai đoạn khi Vùng Đất Sơ Khai còn trong thời kỳ tăm tối u mê.

Ca ca trong miệng Nữ Oa cũng chính là Phục Hy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận